Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1954-2: Khai chiến toàn diện (2)



Tuy Cư Dung Quan chỉ có mấy ngàn nhân mã trấn thủ, nhưng Quy Châu, Nho Châu có một hai vạn nhân mã, ông ta còn lo quân Kim thật sự xuất quan quyết chiến với bọn họ. Nếu quân Kim thật sự ra khỏi Cư Dung Quan, một khi đánh bại đội quân này của bọn họ, vậy thì Thuận Châu và đội quân của Trương Thúc Dạ đều gặp nguy hiểm rồi.

Thật ra bọn họ không phải đến đột phá, mà là đến bịt miệng, chủ yếu dùng để kiềm chế quân Kim ở cửa bắc Cư Dung Quan.

Bọn họ nhất định phải nghiêm túc chấp hành chiến lược, tiến công quy mô khổng lồ như thế, nếu ngươi không phối hợp, vậy thì rất có thể tan tác toàn diện, cho nên dù là Tông Trạch, hay là Triệu Giai đều nhất mạnh nhiều lần các lộ quân làm tốt chuyện trong phận sự của mình, tuyệt đối không thể tham công.

Nói rồi, ông ta lập tức ra lệnh cho trưởng tử Lưu Vũ và Lưu Cách Hoa dẫn theo hai ngàn binh mã, chia binh hai đường, ẩn núp trên núi bên con đường tiến quân Cư Dung Quan, cố ý phô trương thanh thế.

Quả nhiên, điều này làm cho quân Kim ở Cư Dung Quan vô cùng kiêng kỵ, cho rằng quân Tống dụ bọn họ xuất quan, không dám khinh suất xuất quan, hơn nữa Cổ Bắc Khẩu thất bại khiến bọn họ càng không dám dễ dàng xuất chiến, đồng thời co rút phòng tuyến, toàn lực giữ ải.

Lưu Cách thấy thế, lập tức mang ra hỏa pháo và một số khí giới công thành, thanh thế to lớn bức thẳng Cư Dung Quan, đại quân không phí một binh một tốt đã thông suốt một đường đến được trước cửa bắc Cư Dung Quan.

Lần này đến trước quan, Lưu Cách lập tức thay đổi sắc mặt, lần này ngươi không thể đánh lén ta được rồi, đánh trận địa chiến thì ta không sợ ngươi, hơn nữa ông ta cũng giống Chiết Khả Tồn, nghiêm túc chấp hành tư tưởng chiến lược của Tông Trạch, bắt đầu xây dựng doanh lũy. Đây nào phải quân đội, rõ ràng là một đội xây dựng nha, chặt cây khắp nơi, xây này dựng kia, giá đất toàn bộ đều được bọn họ nâng lên, bày bố các vũ khí tầm xa như pháo Không lương tâm, cung nỏ trước quan, lại phái một ngàn binh lính mai phục hai bên núi, tiếp tục phô trương thanh thế, để kẻ địch không biết thực hư của mình, nói cho quân Kim biết, ngươi đừng có dễ dàng xuất quan, đại quân của ta ở đây đó, lại có phục binh, ngươi muốn tiến công thì phải suy nghĩ kỹ càng.

Chỉ nghỉ ngơi một đêm, liền bắt đầu tấn công mạnh mẽ Cư Dung Quan.

Lưu Cách quyết định thật nhanh, vừa lên thì đã lệnh cho tất cả binh lính xuất động, lại bảo Hỏa Khí Doanh điên cuồng công kích trước cửa Cư Dung Quan.

Đương nhiên, hiểm ải Cư Dung Quan này cũng tuyệt đối không phải hư danh, một đợt tấn công mạnh mẽ, cuối cùng vẫn bị quân Kim ngoan cường chắn được.

Tuy giữ được quan ải, nhưng quân Kim cũng sợ nha. Hai bên giao chiến, vừa bắt đầu đều phải thăm dò nhau một chút, đặc biệt là bên tiến công, cho nên theo quân Kim, lần này hẳn là đợt tấn công mang tính thăm dò của quân Tống. Nhưng mang tính thăm dò lại nhiều người như vậy, quân Tống thật sự là kéo đến mấy vạn đại quân, không dám chậm trễ nha, vội vàng điều binh khiển tướng từ hậu phương.

Bởi vì cùng lúc, đội quân Trương Tuấn cũng đã đến gần Quy Châu. Quy Châu ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao còn có binh lực mà tiếp viện Cư Dung Quan, nhưng nếu Cư Dung Quan mất rồi, như vậy quân Tống liền hai mặt giáp công Quy Châu, cho nên, đối với quân Kim mà nói, Cư Dung Quan làm sao cũng không thể mất. Có điều bởi vì Nho Châu nằm phía bắc Quy Châu, nói một cách tương đối thì áp lực khá nhỏ, vì thế Nho Châu lập tức phái binh đến cứu viện cửa bắc Cư Dung Quan.

Mà không biết là, lần tiến công mang tính thăm dò này đã là tất cả thủ đoạn của Lưu Cách, ông ta cũng không thể biến ra thêm càng nhiều binh lính nữa nha.

Lão tướng Chủng Sư Trung kia làm càng triệt để, chỉ một lần thì phái ra năm ngàn do thám, do thám lớn tuổi trong quân đều được dùng đến, trải rộng khắp khu vực Yến Vân mà quân Tống nắm trong tay, phàm là có đường thì bất kể lớn nhỏ, bất kể thủy bộ, cho dù là đường mòn trong núi, toàn bộ đều sắp xếp do thám. Tóm lại, quân Kim một khi áp dụng chiến thuật đánh úp, mặc kệ là vòng đường nào, cho dù ta không sắp đặt thủ binh canh gác, nhưng chỉ cần trong địa giới của ta, ta đều có thể biết được trước tiên.

Đây có thể là cuộc chiến tranh nhiều do thám nhất trong lịch sử nha.

Đồng thời, bố trí trạm kiểm soát trên con đường hiểm yếu quan trọng, địa lôi được đặt khắp nơi giống như là không cần tiền vậy. Càng thiếu đạo đức chính là, một vài con đường rộng rãi, bất lợi cho phòng thủ, Chủng Sư Trung đơn giản là bảo người đào lỗ khắp nơi, hoặc là đặt cây giữa đường. Con đường mà ta không đi, ngươi cũng đừng hòng đi.

Chiến tranh vừa phát động, toàn bộ địa khu Yến Vân báo hiệu bất ổn bốn bề, khắp nơi đều đánh giặc, phàm là nơi trú đóng của quân Kim đều đang giao chiến.

Quân Tống tiến lên chính là đánh tập thể, trực tiếp đánh cho quân Kim hôn mê, còn xảy ra một hiện tượng vô cùng thú vị, chính là cùng lúc cầu viện lẫn nhau. Tân Châu cầu viện Quy Châu, Quy Châu cầu viện Tân Châu, làm cả nửa ngày, hóa ra đều bị đánh nha. Quân Tống rốt cuộc có bao nhiêu người đây, sao khắp nơi đều là quân Tống. Chiến lược của Tông Trạch phát huy tác dụng cực lớn ngay thời khắc này, các bộ quân Kim đều không dám vọng động, bởi vì mỗi một thành trì đều vô cùng quan trọng, nếu ngươi cứu viện người khác, lỡ như châu thành của mình bị quân Tống công phá, phải tự mình gánh tội danh nha.

Tuy quân Tống hành động nhanh chóng, thanh thế cực lớn, nhưng cho dù là Chiết Khả Tồn, hay là Lưu Cách đều không nóng lòng giao chiến với kẻ địch, mà từ từ thận trọng, cho nên tốc độ tiến quân không nhanh, chỉ là vì quân Tống tiên phát chế nhân, hơn nữa mưu tính đã lâu, chiến lược vừa được định ra thì đã bắt đầu âm thầm trú binh ở các nơi tiếp cận trong thành. Vừa ra cửa thì gặp ngay cửa nhà ngươi, cho nên xét theo góc độ của quân Kim thì quân Tống tiến quân thần tốc nha, ta còn chưa nhận được tin tức thì ngươi đã đánh đến trước cửa nhà ta rồi.

Như vậy, quân Kim chỉ có thể bị bức đánh trận địa chiến với quân Tống. Càng làm bọn họ đau đầu chính là, quân Tống vừa tiến công, vừa xây dựng công sự, vi phạm luật lệ xây dựng khắp nơi, lấy phòng thủ kéo theo tiến công. Nói tóm lại chính là muốn dùng hết mọi cách hạn chế kỵ quân xung phong, ngươi ngoan ngoãn thành thật đánh trận địa chiến với ta, những thứ khác thì đừng nghĩ nữa. Ngoài ra, ngươi xây dựng trên đường bộ thì thôi đi, Chiết Khả Tồn còn vô sỉ hơn, trực tiếp xây dựng đại bản doanh trên đường sông, dù sao thì chiến thuyền của ta nhiều, hơn nữa ngựa của ngươi không thể chạy trên sông chứ. Hơn nữa chiến xa của quân Tống cực nhiều, đẩy chiến xa tiến lên rất khó một kích đánh tan quân Tống, vậy thì chỉ có thể từ từ thôi, nhưng chút ít người của bọn họ làm sao mà mài mòn nha.

Cho nên, đừng thấy khắp nơi đều đang đánh trận, thật ra khắp nơi đều lâm vào giằng co. Quân Tống từng bước đều là doanh, thật sự là đẩy doanh lũy tiến lên trước, quân Kim rất khó một kích tông vỡ quân Tống, hai bên đều đang tìm điểm đột phá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.