Sở Ly và Bảo thân vương phóng ngựa rời đi, rất nhanh đã xuyên qua thảo nguyên, tiếp tục đi về phía nam.
- Vương gia, không cần mang theo một ít người sao?
- Chuyện này không thích hợp để lộ ra, cho nên để hai người chúng ta xử lý một chút là được rồi.
- Chỉ sợ chúng ta không đối phó được, thả hắn chạy.
- Bản vương còn không giữ được, cho dù có nhiều người hơn nữa cũng sẽ vô dụng!
Sở Ly cười nói:
- Vương gia nói rất đúng.
- Sở Ly, ngươi ở phủ Quốc Công đã lập công lao gì mà khiến cho Tiêu gia Đại công tử nhấc ngươi lên nhất phẩm vậy?
Bảo thân vương nhẹ nhàng nói:
- Chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì cho cam, nhất phẩm, quá mức rồi đó!
Sở Ly quá trẻ, trẻ tuổi như thế đã thăng lên làm nhất phẩm, sau này thăng không thể thăng, cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì đối với bản thân hắn.
Sở Ly nói:
- Cũng không có gì cả, cứu tiểu thư mấy lần, giúp phủ Quốc Công đánh lui công kích của phủ Nhân Quốc Công mấy lần.
- Phủ Nhân Quốc Công...
Bảo thân vương khẽ gật đầu:
- Tôn nữ của Cảnh Vương là nhân vật lợi hại, tuy rằng là thân nữ nhi, thế nhưng đã làm cho bao nhiêu nam nhân Đại Quý thổn thức tự thẹn không bằng!
Sở Ly cười nói:
- Đúng vậy, Lục Ngọc Dung quả thực rất lợi hại.
- Ân oán của ngươi và An vương, bản vương cũng hiểu rõ.
Bảo thân vương cười nói.
Sở Ly ngẩn ra, cười cợt.
Hắn vừa nghe đã hiểu rõ, đối phương đang nhắc nhở chính mình, ân oán của mình và An vương hoàng thượng cũng nhìn ở trong mắt, hơn nữa những chuyện mờ ám mình làm cũng không gạt được hoàng thượng, chuyện này xem như là cảnh cáo rồi đó?
Bảo thân vương xem vẻ mặt hắn đã biết hắn nghe hiểu.
Hắn thích người thông minh như vậy, hơn nữa mình cũng thiếu nợ hắn một ân huệ lớn, cho nên mới có lòng nhiều lời thêm vài câu.
Hắn trầm giọng nói:
- Chỉ cần không nháo tới chết người, hoàng huynh sẽ không quản, ngọc không mài giũa sẽ không tốt, bất kể là hoàng tử nào muốn thành đại nghiệp đều gặp phải đối thủ mạnh mẽ, bị khổ bị tội. Giống như là đúc kiếm vậy, không trải qua thiên truy bách đánh thì sao có thể chân chính trở thành bảo kiếm không gì không xuyên thủng chứ?
Sở Ly nói:
- Hoàng thượng đang lấy ta là đá mài đao sao.
- Ngươi hiểu rõ là được rồi.
Bảo thân vương nói:
- Chỉ cần không chạm đến điểm mấu chốt của hoàng huynh, hoàng huynh sẽ không bắt ngươi, ngược lại sẽ cho ngươi chút ngon ngọt, ngươi phải nắm lấy cơ hội, đừng làm hỏng bản thân mình!
Sở Ly nói:
- Vậy An vương luyện A Tu La thần công, hoàng thượng cũng đồng ý sao?
- Có cái gì mà không đồng ý cơ chứ?
Bảo thân vương cười nói:
- Lo lắng giết chóc quá mức sao?
- Vâng.
Sở Ly nói:
- Ta nghe hòa thượng của Đại Lôi Âm tự nói, một khi luyện thành A Tu La thần công này, cho dù là cao thủ Thiên Thần cũng không thể làm gì được hắn, tâm giết chóc sẽ gây họa cho thế gian!
- Suy nghĩ của hòa thượng Đại Lôi Âm tự và suy nghĩ của hoàng huynh không giống nhau.
Bảo thân vương lạnh nhạt nói:
- Bản thân giết chóc cũng không có đúng sai, xem là giết người nào mà thôi, nếu như An vương luyện thành thật, đưa đi Đại Ly là được!
Sở Ly ngẩn ra, trong lòng rét run.
Đây chính là tâm tính của đế vương hay sao?
Hắn làm bộ không nghe thấy, cười nói:
- Khi còn trẻ hoàng thượng cũng đã gặp qua đối thủ mạnh mẽ chứ?
- Đúng vậy.
Bảo thân vương gật đầu.
Sở Ly trầm ngâm nói:
- Ta đoán, là một hòa thượng của Đại Lôi Âm tự đúng không?
- Ngươi quả nhiên rất thông minh.
Bảo thân vương cười nói.
- Hơn nữa hòa thượng kia cũng đã đạt tới cảnh giới Thiên Thần.
Sở Ly cười nói.
Bảo thân vương lắc đầu than thở:
- Ngươi này rất thông minh, ngay cả ta cũng có chút sợ hãi!
Sở Ly nói:
- Vương gia, ta muốn thỉnh giáo một chút, làm sao mới có thể bước lên cảnh giới Thiên Thần đây?
- Bước lên cảnh giới Thiên Thần...
Bảo thân vương trầm ngâm.
Sở Ly vừa nhìn biểu hiện của hắn đã lập tức hiểu rõ, Bảo thân vương biết chỗ quan trọng trong đó!
Bảo thân vương trầm ngâm trong chốc lát, cuối cùng lắc đầu cười cợt:
- Cảnh giới Thiên Thần sao, hay là quên đi.
Chân mày của Sở Ly cau lại, hiểu rõ Bảo thân vương không muốn nói.
Hiển nhiên cảnh giới Thiên Thần này có bí mật rất lớn, không thể dễ dàng mở miệng ra được, rất là quý giá.
- Vương gia cũng không hiểu rõ sao?
Sở Ly cười nói.
Bảo thân vương nói:
- Hiểu hay không, cũng không khác biệt gì, ngoại trừ hoàng huynh và hòa thượng Đại Lôi Âm tự kia ra, người bên ngoài không thể bước lên cảnh giới Thiên Thần. Sở Ly ngươi không cần lãng phí tinh thần để theo đuổi thứ hư vô mờ mịt kia.
Sở Ly càng ngày càng hiếu kỳ, đã sớm thúc giục Đại Viên Kính Trí, muốn nhìn rõ bí mật của cảnh giới Thiên Thần.
Ở trong đầu của Bảo thân vương hắn nhìn thấy một người, tướng mạo tương tự với Bảo thân vương, nhưng lại càng thêm uy nghiêm, không giận tự uy.
Đây có lẽ chính là đương kim hoàng thượng, ở trong mắt của Bảo thân vương, vị hoàng thượng này rất đáng sợ khủng bố, không có một chút thân tình nào.
Sở Ly nói:
- Vương gia, ta thực sự rất hiếu kỳ, nếu như dùng một câu nói để nói, phải làm như thế nào mới có thể đạt đến cảnh giới Thiên Thần đây?
Bảo thân vương cười cợt:
- Muốn trở thành cao thủ Thiên Thần, quay đầu lại chung quy vẫn là công dã tràng, tội gì phải suy nghĩ nhiều như vậy chứ!
- Cầu Vương gia tác thành!
Sở Ly ôm quyền nói.
Bảo thân vương thở dài, chậm rãi nói:
- Được rồi, ta chỉ có thể nói bốn chữ - chí cao vô thượng, đây là một chiếc chìa khóa để trở thành cao thủ Thiên Thần!
- Đa tạ Vương gia!
Sở Ly vui mừng khôn xiết.
Bảo thân vương nói:
- Ngươi hiểu chưa, định làm gì?
- Chí cao vô thượng, là trở thành đệ nhất thiên hạ, đúng không?
Sở Ly cười nói:
- Ngồi trên ngôi vị hoàng đế, là chí cao vô thượng, mà hòa thượng của Đại Lôi Âm tự, có lẽ võ công mạnh nhất, cũng là chí cao vô thượng, mới trở thành cao thủ Thiên Thần!
Bảo thân vương lắc đầu cười cợt:
- Quả nhiên lợi hại... Ngẫm lại mà xem, một mình ngươi là cao thủ Thiên Ngoại thiên mà có thể đánh được cao thủ Thiên Thần của Đại Lôi Âm tự sao? Đánh không lại thì nói chuyện gì tới chí cao vô thượng chứ? Cho nên nói, chỉ cần người kia trong Đại Lôi Âm tự sống sót thì ngươi không cần phải nghĩ nữa. Tuổi thọ của cao thủ Thiên Thần rất dài, ngươi không chờ nổi hắn đâu!
Sở Ly cười nói:
- Mặc kệ thế nào, cuối cùng cũng coi như hiểu rõ đường đi như thế nào, đúng rồi, ngoại trừ biện pháp này ra, còn có những con đường khác không?
- Đường khác?
Bảo thân vương nói:
- Bốn Đại tông phái đều có một bộ phương pháp trở thành Thiên Thần, ngươi cũng không có cách nào được, không phải đích truyền bên trong đích truyền thì căn bản sẽ không thể được truyền thừa Thiên Thần được.
Sở Ly kinh ngạc:
- Nói như thế, Thanh Lộc nhai, Tử Vân sơn, Kim Cương tự đều từng xuất hiện cao thủ Thiên Thần sao?
- Đúng thế.
Bảo thân vương nói:
- Đều từng xuất hiện, nhưng đây đều là chuyện năm trăm năm trước. Sau năm trăm năm, chỉ có Đại Lôi Âm tự xuất hiện một cao thủ Thiên Thần, tam tông còn lại không có xuất hiện lần nào nữa.
- Vì sao không xuất hiện vậy?
Sở Ly nói.
Bảo thân vương cau mày nói:
- Mỗi người nói một kiểu, đại đa số người nói, bởi vì linh thú không xuất hiện nữa cho nên linh khí ở ngoài Thập Vạn Đại Sơn càng ngày càng mỏng manh, rất khó để nuôi dưỡng ra cao thủ Thiên Thần, muốn trở thành cao thủ Thiên Thần, bây giờ chỉ có một biện pháp, chí cao vô thượng!
- Thì ra là như vậy...
Sở Ly trầm ngâm gật đầu.
Thái thượng kiếm kinh của Tiêu Kỳ cực kỳ huyền ảo, e rằng sẽ không kém truyền thừa Thiên Thần của bốn Đại tông phái, nhưng có thể đánh vỡ được ràng buộc, trở thành Thiên Thần hay không đúng là khó nói.
Mình có Khô vinh kinh, đây là ưu thế mà người khác không có, không thiếu linh khí, nếu như có thể có được truyền thừa Thiên Thần của bốn Đại tông phái, không chừng có thể đột phá trở thành cao thủ Thiên Thần được đó!
Nghĩ tới đây, mỗi một lỗ chân lông của hắn đều trở nên hưng phấn.
Mình còn có Thiên Ma công, lai lịch của Thiên Ma công rất lớn, nếu như mình có thể tiếp tục nghiên cứu khổ tu, không hẳn đã không thể bằng vào thứ này mà bước vào cảnh giới Thiên Thần!
Bảo thân vương thấy sắc mặt của hắn biến đổi, lắc đầu bật cười, như đã nhìn thấy chính mình khi còn trẻ.
- Là ở đây sao?
Bảo thân vương nhìn thấy trên núi đối diện xuất hiện một sơn trang, hắn quay đầu nhìn về phía Sở Ly.
Sở Ly giương mắt nhìn lại, lập tức gật gù:
- Hắn trốn ở chỗ này.
- Đây quả thực là một nơi rất tốt.
Bảo thân vương nhìn toà sơn trang giữa sườn núi trước mắt, liễu xanh vờn quanh, như sương như sa, quả thực là một nơi tốt để tu tâm dưỡng tính.