Bạch Bào Tổng Quản

Chương 549: Hiểm ác đáng sợ



Vào buổi trưa Sở Ly đi tới Bí vệ phủ.

Trong Mai Nhị viện rất là náo nhiệt, bốn người Thiên Ngoại Thiên như Tần Tấn đang luận bàn ở trong luyện võ trường, thanh thế kinh người, quyền kình chưởng lực cuộn trào mãnh liệt.

Đám người Đổng Kỳ Phi nhìn thấy vậy hai mắt tỏa sáng, cao thủ Thiên Ngoại Thiên luận bàn cũng rất không thông thường, quan sát cao thủ Thiên Ngoại Thiên so chiêu sẽ có lợi ích cực lớn đối với bản thân.

Sở Ly nhìn lướt qua, không làm bọn họ kinh động mà đi tới phòng mình.

Dương Tông Văn từ trong một gian sương phòng phía tây đi ra, gõ cửa rồi tiến vào.

Sở Ly ngồi vào trên ghế bành rồi hỏi:

- Có tin tức gì không?

- Đúng là đã có một tin tức.

Dương Tông Văn cầm một phần trục đưa qua:

- Hiện nay đã có tin đồn, Tuyệt Vân bảo cấp từ sau khi Hạo Nhiên tông mất tích đã rơi xuống trên tay của Thái Hoa cốc.

Sở Ly lập tức ngồi thẳng lên:

- Thái Hoa cốc?

- Vâng.

Dương Tông Văn chỉ chỉ vào hồ sơ nói:

- Hình như Thái Hoa cốc ở trong cảnh nội của phủ Dật Quốc công, sáng sớm hôm nay mới vừa có được tin tức, ta biết Bách phu trưởng quan tâm tới chuyện này cho nên đặc biệt tới bẩm báo.

Gần đây bọn họ nhìn võ lâm các phái chém giết với nhau, gió tanh mưa máu, Bí vệ cấm cung không nhúc nhích, chỉ đứng ở một bên xem náo nhiệt mà thôi.

Phủ Tể Quốc Công cũng giống như vậy, thờ ơ lạnh nhạt, thờ ơ đối với việc Hạo Nhiên tông bị đột kích, hình như không biết vậy.

Nếu như phủ Tể Quốc Công giúp đỡ Hạo Nhiên tông, võ lâm các phái tất sẽ tức giận, mà phủ Tể Quốc Công thờ ơ như vậy, võ lâm các phái sẽ càng cảm thấy lòng lạnh lẽo, Hạo Nhiên tông thân cận như vậy với phủ Tể Quốc Công mà lại nhận được kết quả như thế này, quả nhiên phủ Quốc Công không thể tin được.

Sở Ly âm thầm lắc đầu thở dài, chiêu này của phủ Tể Quốc Công rất tốt, rốt cuộc Hạo Nhiên tông đã triệt để xong đời, uy tín của phủ Tể Quốc Công cũng không còn sót lại một chút gì.

Dương Tông Văn biết thái độ của Bách phu trưởng là thuần túy xem náo nhiệt cho nên cũng không quá coi trọng những tin tức này.

Nhưng lần này có Thái Hoa cốc thì lại khác, bởi vì đây là thế lực ở trong cảnh nội của phủ Dật Quốc công, là địa bàn của Bách phu trưởng.

Sở Ly nhìn qua hồ sơ, liếc mấy cái, cười lạnh hai tiếng.

Không nghĩ tới lại có người muốn đối phó với Thái Hoa cốc, thật đúng là người hiền bị người bắt nạt.

Thái Hoa cốc cũng là môn phái nhị lưu, không sai biệt lắm với Hạo Nhiên tông, nhưng Thái Hoa cốc đều là nữ tử, ở trong mắt mọi người dễ ức hiếp hơn, lần này chẳng lẽ là phủ Tể Quốc Công tung tin ra? Quản cũng quá rộng rồi đó, đây chính là địa bàn của phủ Dật Quốc công, đã vươn tay ra quá giới hạn rồi!

- Bách phu trưởng?

Dương Tông Văn thận trọng nói:

- Có cần hành động không?

Sở Ly khoát tay một cái nói:

- Ngươi đi ra ngoài đi, ta phải suy nghĩ một chút.

- Vâng.

Dương Tông Văn đáp một tiếng, lui ra khỏi phòng.

Sở Ly đứng dậy chắp tay tản bộ, đang suy nghĩ phương pháp giải quyết.

Thái Hoa cốc không dễ dàng bị tìm ra như vậy, nhưng đám người này dụng tâm hiểm ác, đã cho thấy bọn chúng có ý mơ ước đối với Thái Hoa cốc, nếu không thể hung hăng đánh một trận, bọn họ sẽ không chết tâm tư.

Làm sao hung hăng giáo huấn được bọn họ một chầu mới là chuyện cần phải suy nghĩ.

...

Sở Ly xuất hiện ở tiểu đảo của mình, sau đó đạp thuyền đi tới Thiết Ưng đảo.

Hắn vừa tới gần phòng thì Lâm Toàn ra nghênh đón, mỉm cười nói:

- Tổng quản, Đại công tử cho mời.

Sở Ly gật đầu, quan sát liếc mắt nhìn Lâm Toàn rồi hỏi:

- Gần đây tâm tình của Đại công tử ra sao?

Lâm Toàn vẫn hạc phát đồng nhan như cũ, khuôn mặt hồng nhuận, không thấy trạng thái già một chút nào nào cả.

Hắn thấp giọng nói:

- Gần đây tâm tình của Đại công tử rất tốt, bên ngoài không có chuyện phiền lòng gì cả, võ lâm các phái đều rất đàng hoàng.

- Chuyện Tuyệt Vân bảo cấp Đại công tử đã nghe nói qua chưa?

Sở Ly nói.

- Chuyện Tuyệt Vân bảo cấp Đại công tử nghĩ là hồ đồ.

Lâm Toàn lắc đầu.

Sở Ly nói:

- Thái Hoa cốc thì sao?

Lâm Toàn có chút nghi ngờ nhìn hắn, lắc đầu nói.

Sở Ly nói:

- Xem ra Đại công tử còn chưa nhận được tin tức, có người phóng tin tức nói Thái Hoa cốc nhận được Tuyệt Vân bảo cấp.

- Đây không phải là chuyện hồ đồ hay sao.

Lâm Toàn kinh ngạc.

Đương nhiên hắn biết chuyện Thái Hoa cốc.

Đệ tử Thái Hoa cốc ít khi xuất hiện ở trong võ lâm, đều cắm đầu luyện công, không tranh với đời, không nghĩ tới vẫn bị người ra ghi nhớ, muốn mượn đao giết người, dụng tâm rất là ác độc!

Mà càng quan trọng hơn là, những nữ tử mà Sở Ly coi trọng nhất đều bái nhập vào làm môn hạ Thái Hoa cốc, phủ Quốc Công luôn âm thầm nghĩ biện pháp bảo hộ, tránh cho có người quấy rối Thái Hoa cốc, làm bị thương những nữ nhân kia của Sở Ly.

Hai người vừa nói, vừa đi vào trong phòng khách.

Tiêu Thiết Ưng đứng ở cửa đại sảnh đón hắn, lại cười nói:

- Sở Ly, bây giờ ngươi là đại nhân vật, tâm phúc trong Bí vệ phủ, Bách phu trưởng rồi đó!

Sở Ly khoát khoát tay, nói:

- Đại công tử, đã xảy ra chuyện rồi.

Lâm Toàn vội vàng nói chuyện đã xảy ra một lần.

Sắc mặt Tiêu Thiết Ưng trở nên âm trầm:

-...Dụng tâm hiểm ác đáng sợ!

Sở Ly nói:

- Đáng tiếc không có cách nào tìm được người đã rải lời đồn đãi.

- Không cần tìm nữa.

Tiêu Thiết Ưng hừ lạnh nói:

- Bọn họ không có khả năng tìm được vị trí của Thái Hoa cốc!

Sở Ly lắc đầu nói:

- Vậy cũng chưa chắc, vẫn nên cẩn thận là hơn.

Tiêu Thiết Ưng đi vài câu, hừ lạnh nói:

- Ta sẽ phát ra Quốc Công lệnh, trong cảnh nội không cho phép cao thủ võ lâm tham dự việc tranh đoạt Tuyệt Vân bảo cấp!

Sở Ly nở nụ cười, lắc đầu.

Theo phủ Dật Quốc công quật khởi, Tiêu Thiết Ưng cũng trở nên cường thế, không cẩn thận từng li từng tí một như trước nữa, phải lo lắng cái này lo lắng cái kia, đều phải cân nhắc thái độ của mỗi một phe rồi mới lại đưa ra quyết định.

Tiêu Thiết Ưng nói:

- Hiện tại bằng vào uy vọng của phủ Quốc Công chúng ta, bọn họ không dám không nghe theo.

Sở Ly nói:

- Đại công tử, làm như vậy phiền toái của Thái Hoa cốc sẽ lớn hơn nữa.

-... Đúng vậy, ngươi nói cũng đúng.

Tiêu Thiết Ưng gật đầu.

Môn phái võ lâm tối kỵ có liên quan tới phủ Quốc Công, sẽ biến thành ngoại tộc, sẽ bị võ lâm các phái cô lập.

- Sở Ly ngươi có ý gì tốt hay không?

Tiêu Thiết Ưng nói:

- Chi bằng âm thầm phái một số cao thủ qua đó được không?

Sở Ly lắc đầu.

- Chung quy cũng không tới mức nhìn không chứ?

Tiêu Thiết Ưng nhíu.

Sở Ly nói:

- Ta trở về là ý bảo Đại công tử không cần lo lắng về chuyện này.

Hiểu biết của hắn về Thái Hoa cốc so với người bên ngoài còn sâu sắc hơn.

Thái Hoa cốc hẳn là một môn phái nhất lưu, có thắng cảnh tồn tại, còn có trận pháp bảo hộ.

Chỉ là bởi vì trận pháp và bí mật môn phái cho nên cực hiếm khi lui tới với những tông phái khác, bởi vì không ai hiểu rõ thực lực của bọn họ cho nên mới bị coi thường như vậy.

Thái Hoa cốc vẫn thiếu Thái Hoa kim đan, làm cho thực lực đề thăng rất chậm, hôm nay bọn họ không thiếu Thái Hoa kim đan, thực lực sẽ bạo phát thức tăng lên, không biết hiện tại đã có bao nhiêu cao thủ Thiên Ngoại Thiên rồi.

Tiêu Thiết Ưng ngẩn ra, kinh ngạc nói:

- Không cần lo cho bên đó sao?

Sở Ly nói:

- Cứ làm bộ không biết, đừng động vào chuyện của Thái Hoa cốc.

- Vì sao lại thế chứ?

Tiêu Thiết Ưng khó có thể tin được.

Hắn biết cảm tình của Sở Ly đối đám người Trần Nhân, thận trọng bảo vệ như là người nhà vậy.

Sở Ly nói:

- Thái Hoa cốc cũng nên lập uy, thuận tiện nhìn xem có thể tra ra người giật dây hay không.

-... Được rồi, ta nghe lời ngươi.

Tiêu Thiết Ưng rất tin tưởng mưu kế của Sở Ly, hắn cười nói:

- Ngươi muốn đích thân xuất thủ sao?

Sở Ly cười nói:

- Lần này chưa chắc ta đã phải xuất thủ, Đại công tử phải chú ý động tĩnh trong cảnh nội của chúng ta, chẳng lẽ Tuyệt Vân bảo cấp không phải là do phủ Tể Quốc Công làm ra hay sao?

Tiêu Thiết Ưng nhíu mày:

- Nhìn thủ đoạn này, như là thủ bút của Tể Quốc Công vậy.

Sở Ly nói:

- Nếu đi vào cảnh nội của chúng ta mà nói...

- Hiện tại rất tốt, ta không muốn loạn lên nữa.

Tiêu Thiết Ưng lắc đầu nói.

Sở Ly chậm rãi gật đầu.

Tiêu Thiết Ưng hừ lạnh nói:

- Hiện tại võ lâm các phái đều rất thành thật, một khi Tuyệt Vân bảo cấp lan tràn tới đây, sợ rằng bọn họ sẽ không an phận, nhân cơ hội làm loạn, mà người xui xẻo vẫn là bình dân bách tính.

- Nên xử trí như thế nào đây?

Tiêu Thiết Ưng suy nghĩ một chút, lúc trước Sở Ly đã hủy bỏ chuyện Quốc Công lệnh, như vậy chỉ có thể nghĩ biện pháp khác mà thôi.

Sau một lúc lâu, hắn trầm giọng nói:

- Nếu thực sự không được, ta sẽ tuyên bố, phủ Quốc Công đã lấy được bí kíp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.