Bạch Bào Tổng Quản

Chương 586: Giao dịch



Triệu Thượng phát hiện ra chuyện không ổn, nội lực vận chuyển không thông thoáng, thân thể cũng chậm lại theo.

Sở Ly lại đánh tới một chưởng, như quỷ mỵ, Triệu Thượng không trốn tránh được cho nên chỉ có thể vung chưởng tiếp đón.

- Ầm! 

Một tiếng vang trầm thấp vang vọng, Triệu Thượng cảm giác chưởng lực của mình bỗng nhiên không chút trở ngại tiến vào trong thân thể của đối phương, giống như căn phòng không vậy. Loại cảm giác này khiến cho hắn vui sướng khôn kể, tinh lực rất là thông thuận.

Nhưng ngay sau đó hắn đã cảm thấy được nội lực của mình như cơn lũ làm vỡ đê, làm thế nào cũng không khống chế được, hung hăng chui vào trong thân thể của Sở Ly.

Cũng không phải là thân thể của Sở Ly có lực hút mà là chưởng kình lúc trước của hắn đang trở về, nội lực của mình bị một chưởng của chính mình tiết ra ngoài, thế nhưng lực khống chế lại hoàn toàn nằm trong tay chưởng kình khổng lồ này của Sở Ly. 

Chỉ trong nháy mắt, hắn có cảm giác như là căn phòng trống, A Tu La thân thể cộng thêm nội lực Thiên Ngoại Thiên liên tục sinh sôi làm cho nội lực của hắn khôi phục cực nhanh, nhưng cũng không thể bù đắp lại trong nháy mắt được.

Sở Ly cảm giác chưởng kình được mình đã tăng lên mấy chục lần, sau khi tiến vào vào thân thể còn có cảm giác no căng, lúc này trong nháy mắt Thiên Ma châu đã xuất hiện, cắn nuốt chưởng kình.

Hắn lại đánh ra một chưởng. 

Triệu Thượng muốn tránh, thế nhưng thân thể nặng nề, động tác chậm chạp, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn một chưởng này đánh trúng ngực của mình mà thôi.

- Ầm!

Một tiếng vang trầm thấp vang lên, trước mắt hắn biến thành màu đen, đầu óc tức thì rơi vào trong bóng tối, bất tỉnh nhân sự. 

Sở Ly nở một nụ cười, xem ra Tuyệt Vân thần công phối hợp với Tu La chưởng có thể làm cho uy lực của Tu La chưởng nâng cao một bước.

Hắn nhấc Triệu Thượng lên, lóe lên rồi biến mất.

Thân thể của Hà Tụ như khói, giống như tung bay, nhưng lại vô cùng nhanh. 

Cảnh vật trước mắt hắn nhanh chóng lùi về phía sau, từng cây từng cây cổ thụ tranh nhau chen lấn chạy về phía sau lưng hắn, gió lướt nhẹ qua mặt, nhưng trong lòng hắn thì lại hoàn toàn lạnh lẽo.

Đối với chuyện giết người hắn không có cảm giác gì cả, chỉ coi chúng sinh như giun dế, thế nhưng đối với cái chết của mình thì hắn lại có cảm giác. Hắn chỉ hận khinh công của mình chưa đủ tốt, không thể nhanh chóng rời xa khỏi tên Sở Ly kia. Quả nhiên không hổ là người lọt vào mắt xanh của Giáo chủ, không phải là người mà mình có thể địch lại được.

Nếu đối phương không đuổi theo mình, hiển nhiên đã đuổi theo Triệu Thượng rồi. 

Ha ha, nhân vật lợi hại tới đâu thì cũng sẽ không có hảo cảm đối với người nói xấu mình, nếu như đối mặt với tình huống chỉ có thể chọn một truy đuổi như vậy thì đương nhiên sẽ đi giết tên đã nói xấu mình.

Nghĩ tới đây, hắn âm thầm có chút đắc ý, địa vị của Triệu Thượng cao hơn hắn, tuổi lớn hơn, ỷ vào việc vào giáo trước hắn, vì lẽ đó ở trước mặt đối phương hắn chỉ có thể hạ thấp thân phận, nếu không sẽ bị la rầy.

Trong giáo đẳng cấp sâm nghiêm, đối mặt với lời răn dạy của đối phương hắn chỉ có ngoan ngoãn nghe theo, không thể cãi lại được. 

Họa từ miệng ra, Triệu Thượng nói xấu Sở Ly một trận, xem thường Sở Ly, hiện tại đã tới lúc báo ứng, Sở Ly muốn truy sát hắn, buông tha mình, quả thật là hả hê lòng người.

Hắn đã sớm nhìn Triệu Thượng kia không hợp mắt, giả nhân giả nghĩa, lúc nào cũng ra vẻ từ bi. Thế nhưng khi giết người thì còn tàn nhẫn và nhanh hơn so với ai khác, nói một đằng làm một nẻo, hắn hận nhất là loại gia hỏa này, chết là tốt nhất.

Vừa có suy nghĩ này hắn đã có chút hưng phấn không tên, nở một nụ cười. 

Người tu luyện A Tu La thần công có sát ý thấm nhuần vào tận xương, ích kỷ tràn ngập trái tim, chỉ có chính mình, không cho phép người tu luyện A Tu La thần công khác tồn tại.

Giống như một ngọn núi không thể chứa hai hổ vậy, người tu luyện A Tu La thần công coi thiên hạ là bãi săn của mình, tất cả mọi người đều là con mồi, chờ đợi mình giết, không cho phép người khác cướp địa bàn của mình.

Tình huống như thế theo A Tu La Thần giáo xuất hiện mà kết thúc, Giáo chủ chính là kẻ thống trị A Tu La trời sinh, bọn họ không thể không tuân theo, bị giáo quy giới hạn mà áp chế bản tính của mình, không tự giết lẫn nhau, nhưng ở sâu trong lòng, cảm giác địch ý kia dù làm thế nào cũng không xóa được. Giống như chảy xuôi trong dòng máu của bọn họ vậy. 

Thứ này vẫn luôn ngột ngạt, lúc này thả ra ngoài, hắn chợt cảm thấy tinh thần thoải mái, mặt mày hớn hở.

Hắn quay đầu liếc mắt nhìn về phía sau, không có ai đuổi theo, hắn càng vui vẻ, tốc độ lại còn nhanh hơn một phần.

Đáng tiếc cỗ nội lực kỳ dị trong cơ thể kia vẫn đang tăng lên, nhưng hắn đã tìm thấy bí quyết, chỉ cần không đi đối địch với đối phương, không đi trêu chọc thì nội lực nuốt chửng sẽ không nhiều như trước nữa. 

- Ầm!

Trong lòng hắn sinh ra báo động, hắn vội vã quay đầu đánh ra một chưởng, chạm phải bàn tay phải của Sở Ly.

Một luồng chưởng lực kỳ dị chui vào trong cơ thể, dung hợp với chưởng lực kỳ dị vốn đã lắng lại, trong nháy mắt trở nên lớn mạnh. 

Chưởng kình lần nữa sinh động hẳn lên, cuồn cuộn không ngừng nuốt chửng nội lực ở xung quanh, trong nháy mắt nội lực của hắn vận chuyển đã bị cản trở, không quá thông thuận nữa.

Chân hắn lùi về phía sau, tránh khỏi Sở Ly, không muốn đối chưởng với đối phương nữa.

Đáng tiếc Sở Ly lại còn nhanh hơn một bậc, trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía sau hắn, một tay nhấc theo Triệu Thượng, quỷ mị vỗ ra một chưởng, làm cho Hà Tụ chỉ có thể cứng rắn chống đỡ, cũng không thể trơ mắt để cho bản thân bị đánh trúng được. 

- Ầm!

Hà Tụ bỗng nhiên cảm thấy sảng khoái, cảm thấy nội lực lập tức tiến vào thân thể đối phương.

Sau đó nội lực mạnh mẽ tiến vào trong thân thể của Sở Ly, chính là chưởng kình trước đây của Sở Ly, lớn mạnh hơn gấp mấy chục lần, bị Thiên Ma châu nuốt vào một cái. 

Sở Ly lập tức biết được thu hoạch của Thiên Ma châu.

Không còn xa tầng thứ năm, nhưng khoảng cách với tầng thứ sáu vẫn còn rất xa xôi, chênh lệch giữa tầng thứ năm và tầng thứ sáu rất lớn, so với tầng một và tầng năm còn có chênh lệch lớn hơn, xem ra cần phải tìm cao thủ nhiều hơn nữa.

Hà Tụ lập tức có cảm giác như là lầu trống, nội lực theo không kịp, hắn biết không có cách nào may mắn thoát khỏi được nữa. Tâm tình vốn tốt biến mất không còn sót lại chút gì, giống như từ trên đám mây rơi xuống bãi lầy vậy, bỗng nhiên hắn cất giọng nói: 

- Chậm đã!

Sở Ly rút Tu La chưởng về, nhìn về phía hắn rồi hỏi:

- Có lời gì muốn nói nữa? 

- Chúng ta làm một giao dịch được chứ?

Hà Tụ nói:

- Ta sẽ nói tin tức mình biết ra, ngươi thả ta đi, thế nào? 

Sở Ly kinh ngạc, không nghĩ tới người tu luyện A Tu La thần công lại còn có thể xuất hiện người như thế.

Người tu luyện A Tu La thần công hoàn toàn là hạng người ý chí kiên định, bằng không sẽ không nhập môn được, trực tiếp tẩu hỏa nhập ma mà chết, những người này biết mình phải chết mà còn có thể chuyển thế, cuối cùng sẽ tập trung vào A Tu La giới.

Đau đớn không sợ, chết không sợ, vì lẽ đó rất khó có thể hỏi ra được tin tức từ trong miệng của bọn họ. 

Thế nhưng hắn lại không nghĩ tới, sẽ có người như vậy.

-... Cũng được.

Sở Ly chậm rãi nói: 

- Nhưng nếu như ngươi giấu hoặc là nói ra tin tức giả thì ta sẽ đưa các ngươi đến Đại Lôi Âm tự trấn áp, cảm giác trong đó có lẽ ngươi cũng tưởng tượng ra được rồi đó.

- Hỏi đi, ta sẽ biết gì nói nấy!

Hà Tụ liếc mắt nhìn Triệu Thượng. 

- Yên tâm, hắn đã hôn mê.

Sở Ly nói:

- Thần giáo các ngươi ở nơi nào? 

- Nguyệt Lạc Phong bên cạnh Đại Lôi Âm tự.

Hà Tụ nói:

- Cách Đại Lôi Âm tự không xa. 

- Lá gan không nhỏ nhỉ.

Sở Ly nói.

Hà Tụ hừ lạnh nói: 

- Đám lừa trọc Đại Lôi Âm tự ngạo mạn tự đại, tuyệt không nghĩ tới Thần giáo chúng ta lại lập đàn ở đó!

Sở Ly nói:

- Giáo chủ là vị nào? 

- Giáo chủ Ngô Tĩnh Yến.

Hà Tụ nói:

- Là A Tu La hoàng của tất cả chúng ta. 

Sở Ly nói:

- Tu vi của các ngươi làm thế nào mới tăng lên được?

- Đương nhiên là giết người rồi. 

Hà Tụ nói:

- A Tu La muốn tăng lên chỉ có thể giết người, không có những đường tắt khác nữa.

- Giáo chủ cũng không có cách nào tăng tu vi của các ngươi lên hay sao? 

- Tu luyện là việc của cá nhân, sao có thể để Giáo chủ hỗ trợ cơ chứ?

- Bên dưới Giáo chủ còn có chức vị gì nữa?

- Tả Hữu hộ pháp, sau đó thì không còn nữa. 

- Tả Hữu hộ pháp là ai?

- Tả hộ pháp là Tả Lộc Đao, Hữu hộ pháp là Mông Loan Phong.

- A Tu La Thần giáo được thành lập từ khi nào? 

- Cái này ta cũng không biết, dường như là rất lâu rồi? Nhưng vẫn không lộ ra.

- Vì sao lại xây Thần giáo?

- Vì tự vệ, đối kháng với bốn Đại tông phái! 

- Chủ ý này là ai đưa ra?

- Tả hộ pháp.

- Nếu như ngươi trở về sẽ bị hình phạt gì? 

- Trong vòng một tháng không thể giết người.

- Các ngươi giết người thế nào?

- Tìm những môn phái nhỏ ở nơi xa xôi, hoặc là sơn trang. 

- Không chọn những người đáng chết kia sao?

- Chỉ cần là người thì đều có thể giết được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.