Bạch Bào Tổng Quản

Chương 724: Nằm vùng



Bên trong đại sảnh có Phó Mộng Sơn và Hứa Hoàn Đức đang ngồi.

- Thống lĩnh! 

Sau khi Sở Ly tiến vào đại sảnh lập tức ôm quyền cười nói:

- Hứa thống lĩnh.

Phó Mộng Sơn ngoắc ngoắc tay, lắc đầu than thở nói: 

- Ngươi đó.

Hứa Hoàn Đức cũng thở dài nói:

- May mà chúng ta chuẩn bị cho ngươi một thân phận, ngươi thì sao, ài… 

Sở Ly áy náy cười nói:

- Phụ kỳ vọng của hai vị thống lĩnh rồi, chỉ là ta đã thực sự hết cách rồi, nếu miễn cưỡng dùng thân phận kia thì cũng không có chỗ tốt gì nữa.

- Như vậy cũng đúng. 

Phó Mộng Sơn cười ha hả nói:

- Ngươi làm việc này, chỉ có thể dùng thân phận của ngươi, đủ kinh người.

Sau khi bọn họ thu được tình báo cũng phải nhìn nhau, Sở Ly một hơi lấy ra nhiều cao thủ Thiên Ngoại Thiên như vậy, hơn nữa chỉ huy như thần, thể hiện ra năng lực chỉ huy trác việt, có thể nói là có tài thống lĩnh. 

Hứa Hoàn Đức lắc đầu:

- Xem như ngươi đã cho Quang Minh thánh giáo một phần kinh hỉ, cứ chờ chúng trả thù đi!

Phó Mộng Sơn nói: 

- Lần này nhất định Quang Minh thánh giáo sẽ trả thù quy mô lớn, tiểu Sở ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng.

Sở Ly nói:

- Ta chỉ có thể bế quan luyện công mà thôi. 

- Ngươi muốn bế quan cũng không dễ như vậy.

Hứa Hoàn Đức hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi cho rằng bọn họ không có cách nào bắt ngươi hay sao? 

Phó Mộng Sơn nói:

- Có lẽ sẽ trả thù lên trên người Tiêu Vương phi hoặc là phủ Dật Quốc công, thậm chí là bên phủ Tể Quốc Công kia, nói chung sẽ không để cho ngươi thoải mái, bằng không mặt mũi của Quang Minh thánh giáo ở đâu chứ?

- Lần này ngươi đã gây ra huyên náo quá lớn, cao thủ mấy phái liên hợp, phần bản lĩnh tung hoành ngang dọc này cũng coi như là độc nhất vô nhị! 

Hứa Hoàn Đức lắc đầu nói:

- Điều này làm cho Quang Minh thánh giáo càng kiêng kỵ hơn đối với ngươi, hiện tại đã như vậy, tương lai sẽ ra sao nữa chứ? Nhất định sẽ là đại họa, chưa diệt trừ thì sẽ không yên tâm được!

- Đáng tiếc chúng ta không thuận lợi thẩm thấu vào trong Quang Minh thánh giáo được. 

Phó Mộng Sơn thở dài một hơi nói:

- Không tìm hiểu được hành động của bọn họ, bằng không sẽ có thể nhận được tin tức từ sớm, có thể đề phòng, hiện tại cũng không có biện pháp gì cả.

Hứa Hoàn Đức lắc đầu: 

- Không có cách nào hết.

Sở Ly trầm ngâm.

Vốn hắn định một hơi giết chết A Tu La, cố gắng tu luyện Vạn Tượng Quy tông, tăng Vạn Tượng Quy tông lên tới cấp độ nhất định, sau đó sẽ đánh vỡ tâm cảnh của Tiêu Kỳ, có được phương tâm của nàng, bõ những ngày mong nhớ. 

Sau khi lại đoạt được phương tâm của Tiêu Kỳ, hắn lại chuyên tâm xung kích cảnh giới Thiên Thần, thu được Linh Hạc quyết, hắn có linh hạc làm bằng hữu. Cho nên khi tu luyện Linh Hạc quyết nhất định sẽ làm ít mà hiệu quả nhiều, thậm chí so với đệ tử của Thanh Lộc nhai còn có ưu thế lớn hơn nữa.

Đáng tiếc mấy lần hắn khổ cực truy tìm, thậm chí âm thầm đi theo phía sau Triệu Thiên Hành, nhìn hắn tu luyện, thế nhưng lại không thể học thành Linh Hạc quyết được.

Triệu Thiên Hành vẫn không luyện Linh Hạc quyết, bởi vì nó quá cơ sở, hiện tại tâm pháp mà hắn tu càng cao thâm hơn nữa, hắn đang khổ tu, vì vậy cũng đã vứt Linh Hạc quyết qua một bên. 

Linh Hạc quyết là tâm pháp căn bản của Thanh Lộc nhai, không thể truyền ra ngoài, Tiêu Nguyệt Linh thân là đệ tử Thanh Lộc nhai, sẽ không truyền cho hắn, đồng thời nàng còn nói với hắn, người bên ngoài học được Linh Hạc quyết cũng vô dụng, không có truyền thừa của Thanh Lộc nhai, không dùng được Linh Hạc quyết.

Hắn định học Linh Hạc quyết, sau đó mới lại khổ luyện Bạch Hổ luyện dương đồ.

Hắn sẽ nghĩ biện pháp học được võ học của bốn đại tông môn, thậm chí là tứ đại tông môn của Đại Ly, thông hiểu đạo lí, do đó luyện hai môn võ học đến đỉnh, như vậy sẽ rất có vọng xung kích cảnh giới Thiên Thần. 

Trận đại chiến này lại làm cho hắn hiểu rõ, mọi việc không thể như mình mong muốn, yếu tố bất ngờ có mặt ở khắp nơi.

Hắn muốn lặng lẽ giết chết A Tu La, đây là chuyện không có khả năng cho lắm, Quang Minh Thánh giáo sẽ không để cho hắn được yên tĩnh.

Hứa Hoàn Đức hừ lạnh nói: 

- Gần đây ngươi rất nguy hiểm, phải cẩn thận ám sát!

Sở Ly lắc đầu một cái rồi than thở:

- Ta không sợ ám sát, ta sợ bọn họ ám sát người khác mà thôi. 

- Đó là chuyện khó tránh khỏi.

Hứa Hoàn Đức nói:

- Ngươi càng để ý tới người khác, bọn họ sẽ càng ám sát, vì lẽ đó ngay cả đổi một thân phận khác mà ngươi cũng không thèm để ý. 

Sở Ly cau mày trầm ngâm nói:

- Bây giờ không được thì để Sở Lăng Phong tiến vào Đại Ly, tìm hiểu tin tức của Quang Minh thánh giáo!

- Ngươi nói nhăng nói cuội gì đó? 

Hứa Hoàn Đức hừ lạnh nói.

Phó Mộng Sơn xua tay:

- Còn chưa tới bước đi kia đâu, tiểu Sở, Quang Minh thánh giáo ở Đại Quý cũng đã có thể trị được ngươi, huống hồ là Đại Ly chứ? Tuyệt đối đừng có suy nghĩ này thì hơn! 

Hứa Hoàn Đức nói:

- Ngươi đừng nghĩ mình là vô địch thiên hạ, vẫn còn kém xa.

Sở Ly chậm rãi gật đầu. 

Hắn đồng ý điểm này, mình vẫn còn cách bốn chữ vô địch thiên hạ mười vạn tám ngàn dặm.

Phó Mộng Sơn nói:

- Hiện giờ phủ Dật Quốc công đã không phải trước đây nữa, ngươi cũng không cần thiết phải quá lo lắng. 

- Vâng.

Sở Ly nói:

- Có điều Quang Minh thánh giáo vẫn sẽ đi vào, không ngờ bọn họ lại có ý với phủ Quốc Công, lần này là Tể Quốc Công, lần sau không biết sẽ là phủ Quốc Công nào, dã tâm của bọn họ quá kinh người, hiện tại không bố trí, tương lai sẽ vô cùng phiền phức! 

- Vậy thì bố trí một quân cờ vào đi.

Phó Mộng Sơn nói:

- Không chừng có thể thành công. 

Sở Ly lắc đầu:

- Trước đây không thành, sau này cũng sẽ không thành công được, ta sẽ tự mình đến đó!

- Việc này quá nguy hiểm! 

Phó Mộng Sơn cau mày.

Sở Ly là người nối nghiệp tương lai, sao bọn họ có thể để hắn chịu loại nguy hiểm này chứ?

Hứa Hoàn Đức hừ lạnh nói: 

- Phải biết đó là Đại Ly, một khi bị phát hiện ra, ngay cả trốn ngươi cũng không trốn được, hơn nữa Quang Minh thánh giáo có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ, khó lòng đề phòng, không biết người nào sẽ phát hiện ra được ngươi!

Phó Mộng Sơn nói:

- Chuyện như vậy cứ giao cho người khác đi. 

Sở Ly nói:

- Ta đã chuẩn bị rất tốt, sẽ từ tầng chót từng bước từng bước bước lên trên, tốn mấy năm, làm cho căn cơ vững chắc, không nóng lòng cầu thành, như vậy sẽ có thể tiếp xúc được với cao tầng, sau mười năm, không chừng ta có thể thành đàn chủ, thậm chí còn là pháp vương!

- Ha ha. 

Phó Mộng Sơn và Hứa Hoàn Đức đều cười lên ha hả.

- Tiểu Sở ngươi đúng là dám nghĩ!

Phó Mộng Sơn cười nói. 

Hứa Hoàn Đức lắc đầu nói:

- Những bốn đại tông môn này đều có bí thuật, có thể thăm dò được sự trung tâm với bọn họ, cũng giống như lúc trước chúng ta phái người đi Đại Lôi Âm tự vậy, không có một ai đắc thủ, còn có người phái đi Quang Minh thánh giáo nữa, cũng đều là tuấn kiệt, thế nhưng không một ai may mắn thoát khỏi cả.

Hứa Hoàn Đức nói: 

- Vì lẽ đó ngươi cũng đừng đi chịu chết, đàng hoàng luyện võ công của ngươi đi, luyện võ công cho mạnh rồi lại chém giết với bọn hắn cũng không muộn.

Sở Ly nói:

- Bí vệ phủ có thể cung cấp được một thân phận thuần khiết trong cảnh nội Đại Ly không? 

- Tiểu Sở, chẳng lẽ ngươi định làm vậy thật sao?

Phó Mộng Sơn cười nói.

Sở Ly chậm rãi gật đầu nói: 

- Đúng thế, ta muốn thử xem!

- Đừng hồ đồ!

Hứa Hoàn Đức hừ lạnh nói. 

Sở Ly nói:

- Thử xem, ngại gì chứ, nếu thực sự có điểm không thích hợp, ta sẽ không mạo hiểm.

- Đến lúc đó thì đã muộn rồi, một khi bại lộ, chắc chắn sẽ phải chết! 

Hứa Hoàn Đức nói.

Phó Mộng Sơn nói:

- Tiểu Sở, đây chính là con đường nguy hiểm nhất. 

Sở Ly trầm giọng nói:

- Thống lĩnh, chung quy vẫn phải có người xông vào một lần, bằng không, chúng ta sẽ vĩnh viễn không có cách nào làm gì được Quang Minh thánh giáo cả!

Phó Mộng Sơn quay đầu nhìn về phía Hứa Hoàn Đức. 

Hứa Hoàn Đức lắc đầu:

- Ta không đồng ý!

Sở Ly nói: 

- Hứa thống lĩnh cứ yên tâm, ta sẽ không lập tức đi tới đó, qua một quãng thời gian nữa, sau khi chuyện bên này xong, khi đó ta sẽ qua bên kia ở lại, sinh hoạt một quãng thời gian, sau đó mới lại tiến vào Quang Minh thánh giáo!

Phó Mộng Sơn đăm chiêu.

Bây giờ lòng tin của hắn đối với Sở Ly cực đủ, chuyện mà người bên ngoài không làm được, thế nhưng đến trên tay hắn thì lại có thể hoàn thành được. 

Đến nay vẫn không có bí vệ có thể đi vào Quang Minh thánh giáo, Sở Ly có thể làm được việc mà người khác không thể, không chừng sẽ thành công được, việc này đối với Bí vệ phủ quá quan trọng!

Bỗng nhiên bên ngoài truyền tới tiếng bước chân vội vàng, Chu Lương cầm một cái ống trúc sải bước đi vào rồi nói:

- Thống lĩnh, tin tức hết sức khẩn cấp! 

Phó Mộng Sơn vội vã đưa tay tiếp nhận, mở niêm phong ra, sau đó lại lấy cuộn giấy ra, mở ra đọc, sau đó cau mày đưa cho Hứa Hoàn Đức, sau khi Hứa Hoàn Đức đọc lại đưa cho Sở Ly.

Sở Ly quét mắt nhìn một chút, cau mày, trong lòng thì lại mừng thầm..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.