Bạch Dương - Ngôn

Chương 30: B*n lên chân cô



Nghê Thanh Gia không nghe thấy Trần Kính nói gì, toàn thân cô mềm nhũn, nằm trên giường của Trần Kính.

Nhìn thấy trên môi Trần Kính còn dính nước, Nghê Thanh Gia lấy khăn giấy cẩn thận lau giúp anh: "Sao anh lại uống hết, nếu em thật sự tiểu ra, anh cũng uống luôn hả?"

Trần Kính trì độn gật đầu.

Nghê Thanh Gia nói không nên lời, hai má hồng nhuận, hờn giận quở mắng: "Anh... Khẩu vị của anh quá nặng!"

Trần Kính bình tĩnh nói: "Anh không có khẩu vị gì, chỉ cần là của em, anh có thể tiếp nhận hết."

".... "

Nghê Thanh Gia bị lời nói đột ngột và không biết xấu hổ của anh làm cho giật mình, lo lắng nhìn dương v*t đã cương cứng hồi lâu của Trần Kính: "Trần Kính, anh nghẹn lâu quá nên đầu óc cũng hỏng luôn rồi."

Trần Kính mắt cũng không chớp đè Nghê Thanh Gia xuống và hỏi: "Sao không gọi anh là A Kính?"

"Anh thích em gọi như vậy?" "       Dễ nghe."

"Được rồi, A Kính." Nghê Thanh Gia cười, đến gần Trần Kính và nói, "Miệng lưỡi A Kính rất lợi hại, anh đã hạ gục em trong lần đầu tiên."

Trần Kính đeo kính vào và hứa trong lòng rằng lần sau sẽ làm tốt hơn nữa.

Nghê Thanh Gia nhìn đồng hồ, đã 17h20, còn 40 phút nữa mới quay lại trường học.

"A Kính đợi lâu rồi, cho anh chơi cái mới, ôm em tới bàn đi."

Nghê Thanh Gia bám lên vai Trần Kính, mông trần của cô chạm vào mặt bàn lạnh lẽo, hai chân cô từ từ đáp xuống đất.

Hoalantichmich.

Ánh mắt xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, giống như đang niệm chú: "Em muốn sau này khi ngồi ở chỗ này, A Kính sẽ nhớ đến em."

Nói xong, Nghê Thanh Gia dùng tay xoa nắn g.ậy th/ịt vài cái, đỡ eo Trần Kinh đẩy vào giữa hai chân mình, sau đó kẹp chặt.

Cặp đùi trắng nõn non mềm cùng vật cứng màu hồng chen vào nhau, chặt chẽ đến không thể tách rời.

Trần Kính đột nhiên cứng đờ, cổ họng âm thầm thắt lại. Anh vẫn cứng, từ nảy đến giờ.

Anh chỉ muốn để Nghê Thanh Gia trải nghiệm khoái cảm lần này trước, vì vậy anh đã kìm nén ham muốn của mình.

Nghê Thanh Gia cười và nói: "Di chuyển đi."

Đôi mắt cười của cô như chứa đầy rượu ngọt, Trần Kính đã say khi nhìn vào nó. Anh bị đầu độc và mê hoặc, anh tự nguyện đầu hàng và sắn sàng bị giam giữ.

Trần Kính cố gắng di chuyển hông, vật cứng rắn kia đột nhiên trở nên to hơn, ma sát với nền đất lầy lội, anh vẫn không ngừng muốn đẩy vào. Nơi đó anh vừa liếm qua, chỉ cần đưa lưỡi vào là bị hút lấy, thật mỏng manh và mềm mại, nó không nên bị xâm chiếm bởi bộ phận xấu xí của anh.

Gân xanh đập thình thịch, Trần Kính cố hết sức để kiềm chế bản thân không nghĩ tới chỗ đó, kìm nén hơi thở hổn hển, anh kéo mông Nghê Thanh Gia ra rồi lại đẩy vào.

Đầu dương v*t ướt đẫm của anh chạm vào khe mông cô, chất lỏng nhỏ giọt quyện vào nhau, không thể phân biệt đó là của ai.

"Ah... Tiểu A Kính nóng quá, còn chảy nước nữa... A Kính có cảm nhận được không?" Nghê Thanh Gia yêu mị nói lời thô tục trêu chọc Trần Kính, "A Kính, giống như anh đang đ* em không? Có thích làm tình với em không...A...?"

Trần Kính sắp bị Nghê Thanh Gia tra tấn đến chết, anh nhéo eo cô tăng tốc, thúc điên cuồng. Anh kìm nén đã lâu, cần kích thích mãnh liệt hơn mới bộc phát ra ngoài.

"A Kính, sao anh không nói gì... Anh có biết rằng khi anh kêu lên, em sẽ ướt... Á "

Trần Kính trầm mặc không nói gì, lật Nghê Thanh Gia lại, cầm dương v*t đẩy vào khe chân đã bị chà xát đỏ au của cô, đưa ngón tay vào trong đường đi, quệt một ít chất lỏng, thấm ướt cái gốc sưng tấy.

Trần Kính phát ra âm thanh nghèn nghẹn bên cổ Nghê Thanh Gia, không nói lời nào, chỉ trầm thấp thở dốc.

Cô thích nghe, vậy để anh kêu cho nghe.

"Mẹ nó. " Nghê Thanh Giai mắng một tiếng, cam lòng nói: "A Kính, cho em ăn

của anh."

Mồ hôi trên trán dọc theo xương mày chảy vào trong mắt, Trần Kính chớp chớp mắt, cực kỳ chua xót, cuối cùng cam chịu nhắm mắt lại, nói: "Không............................................................................................... "

Sau đó, anh cắn vào d/ái tai của Nghê Thanh Gia từ phía sau, nghiêng người về phía trước hất Nghê Thanh Gia xuống bàn.

"Ư a...." Hai tay Nghê Thanh Gia chống lên mặt bàn, đè lên giấy tờ của Trần Kính, giấy tờ bị cô nắm nhăn nhúm, "Tại sao không? Em muốn ăn gậy của A Kính..... A Kính xuất tinh vào miệng em, có được không? A...a. "

Một bàn tay vươn tới bưng kín miệng cô, Nghê Thanh Gia buộc phải im lặng, nhưng cô sẽ không thu ý nghĩ xấu của mình, cô dùng lưỡi liếm lòng bàn tay ướt đẫm của Trần Kính, cong mắt ngậm ngón tay Trần Kính vào miệng.

"Em muốn liếm cho anh."

Âm thanh mơ hồ của nước vang lên, Trần Kính đột nhiên quay Nghê Thanh Gia lại, dùng miệng bịt kín cái miệng đang không ngừng nói của cô.

Nghê Thanh Gia tiếp nhận nụ hôn của Trần Kính, hài lòng vòng tay ôm eo anh, cô thật sự rất thích loại cảm xúc này.

Trong lúc trầm mê, hai chân cô chợt buông lỏng vật cứng. Giọng nói Trần Kính khàn khàn: "Kẹp chặt..................................................................... "

Đôi mắt của anh rất đỏ, anh đã chịu đựng đến cùng cực.

Nghê Thanh Gia bắt chéo hai chân, nắm lấy dương v*t của Trần Kính và cố tình xoa bóp, "Cứng quá, em thích lắm."

"Hừm.. " Trần Kính cảm thấy phía dưới như sắp đứt, anh liền rút eo, xuyên qua

khe nhỏ giữa hai chân đẩy vào.

Nhiều lần, nó lướt qua miệng h/uyệt non nớt của cô. Anh thật sự rất muốn đi vào...

Anh tưởng tượng mình đang tiến vào cơ thể Nghê Thanh Gia, phá vỡ lỗ hổng ấm áp, xông thẳng vào hành lang sâu thẳm, giống như những gì anh đã làm với cô trong giấc mơ.

Cô có thể khóc, nhưng anh sẽ không dừng lại.

Động tác Trần Kính càng lúc càng nhanh, hạ thân va chạm, tiếng bạch bạch càng lúc càng vang. Nghê Thanh Gia yên lặng, mỉm cười cảm nhận dục vọng càng lúc càng mạnh mẽ của Trần Kính, đây là Trần Kính của riêng Nghê Thanh Gia.

Sau một tiếng rên rỉ nặng nề, chất lỏng màu trắng sữa bắn ra từ mắt ngựa, chảy xuống chân Nghê Thanh Gia, giống như sữa dính lên tường.

Thời điểm phóng thích, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Trần Kính: Sớm muộn gì, anh cũng sẽ chết trên người Nghê Thanh Gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.