Edit: Yan
——
1
Sadako, Saeki Kayako đều là những con ma vô cùng đáng sợ.
Nhà Bạch Lĩnh đang ở có ma, nghe nói mười năm trước treo cổ ở cây bưởi cao nhất trong sân kia, Bạch Lĩnh gọi nó là "Quả Bưởi".
2
Bốn phía yên tĩnh, Bạch Lĩnh đang trong phòng tắm đánh răng, trong gương chiếu lên ảnh ngược mỗi một động tác hắn làm. Đánh răng xong hắn lấy khăn lông lau mặt, đang xoa xoa đột nhiên phát hiện ảnh ngược trong gương như bị ấn nút tạm dừng, nó vẫn đang duy trì tư thế xoa khăn lông bất động.
Quái lạ, Bạch Lĩnh không tự giác lui ra phía sau một bước, mà ảnh ngược như đang tìm kiếm cơ hội hoàn mỹ để khiến hắn sợ hãi hơn nữa. Lúc này nó mới chậm rãi di chuyển, thả tay xuống ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt dưới khăn lông... Một mảnh trống không, cái gì cũng không có! Khuôn mặt kia giống hệt như cục bột, nhìn kỹ lại giống trứng gà không có lấy một bộ phận trên mặt!
Bạch lĩnh trừng mắt nhìn "bản thân mình" trong gương, đột nhiên xoay nhanh chóng chạy ra khỏi nhà tắm, sau đó phòng khách truyền đến tiếng bước chân hỗn độn. Người không mặt trong gương vẫn lẳng lặng đứng như đang thị uy.
Nhưng rất nhanh, Bạch lĩnh lại về rồi!
Chỉ thấy trong tay hắn cầm bút marker, tiêu sái mà vẽ lên mặt " mình" ở trên gương, vẽ đầy đủ ngũ quan ——?????_?????
"Hoàn mỹ!" Nói xong hắn tiếp tục rửa mặt.
3
Buổi tối, Bạch Lĩnh mãi mới có một ngày không cần tăng ca, mau chóng chạy đến trước giờ siêu thị đóng cửa mua đồ ăn về nhà nấu cơm.
Trong phòng bếp quanh quẩn âm thanh xắt rau, tiếng lửa cháy tách tách, tất cả mọi thứ nhìn qua đều rất bình thường. Hắn hoàn toàn không phát hiện, phía trên đầu hắn có một thi thể trắng bệch lấy một tư thế không thể tưởng tượng nổi dán vào góc tường. Giống như một con thằn lằn lặng yên không tiếng động bò tới gần Bạch Lĩnh.
Tư thế nó vặn vẹo bò trên đầu Bạch Lĩnh sau đó chậm rãi đứng thẳng lên, hai cái đầu càng ngày càng gần, mắt thấy sắp đụng phải nhau, Bạch Lĩnh vẫn cứ vô tri vô giác. Cuối cùng, lúc còn cách đỉnh đầu Bạch Lĩnh mấy centimet con ma liền dừng lại.
Bạch Lĩnh như cảm giác được cái gì, vừa ngẩng đầu thình lình đụng phải một đôi mắt không có con ngươi!
Nhân cơ hội này con ma há to miệng, bên trong một khoảng đen nhánh, khóe miệng nứt đến đuôi mắt tựa như cái động không đáy.
Cổ họng nó phát ra âm thanh khanh khách...
Bạch lĩnh trở tay nhét nửa quả dưa chuột vào miệng nó, sau đó nắm tóc giật phắt nó từ trần nhà xuống.
Một hồi tay đấm chân đá.
4
11h30 Bạch Lĩnh lên giường ngủ, rạng sáng 2h, trong phòng tối om, góc trong cùng của chiếc giường đột nhiên xuất hiện một bóng trắng.
Bóng trắng an tĩnh đứng lặng ở nơi đó, như khúc gỗ trang trí đứng không nhúc nhích, nhưng cứ 10 phút nó lại cách giường gần hơn một chút, gần một chút ...... cuối cùng, nó từng chút một dịch tới mép giường Bạch Lĩnh, mà người trên giường còn đang ngủ say không hề cảm giác được nguy hiểm!
Bóng trắng vươn cánh tay trắng bệch dài ngoằng, chậm rãi hướng về phía cổ Bạch Lĩnh.
Người trên giường giật giật, có vẻ không thoải mái nhưng vẫn không mở mắt.
Bóng trắng bất động, bỗng nhiên Bạch Lĩnh nhắm mắt đưa tay ngoáy ngoáy mũi lấy một đống rỉ mũi tiện tay quệt lên mặt bóng trắng. Bóng trắng run lên một cái. Ôm mặt chạy mất.
5
Công ty của Bạch Lĩnh ở lầu 14, là tầng lầu vô cùng cát lợi, cả một tầng đều của công ty bọn họ.
Ở cuối hành lang có một nhà vệ sinh công cộng, đèn là đèn huỳnh quang, trắng trắng lạnh lạnh, gần đây còn hỏng rồi thỉnh thoảng lại loé loé. Có nữ đồng nghiệp sợ hãi tình nguyện xuống lầu khác đi vệ sinh cũng không chịu đi ở đây.
Hôm nay Bạch Lĩnh đang tăng ca đột nhiên đau bụng, liền chạy nhanh đến WC công cộng giải quyết nỗi buồn. WC rất an tĩnh, bởi vì toàn bộ công ty chỉ còn có một mình Bạch Lĩnh tăng ca, nghĩa là cả lầu 14 chỉ còn lại mình hắn.
Lúc đang ị, hắn châm một điếu thuốc.
WC vẫn là kiểu ngồi xổm, rất nhanh chân hắn đã tê dại.
Đỉnh đầu có cái gì bò qua, Bạch Lĩnh ngẩng đầu nhìn, không có gì, có thể là con gián.
Hắn thu hồi tầm mắt, đột nhiên nhìn thấy khe hở giữa ván cửa và mặt đất thò vào một cái đầu.
Giống như cái võng phủ kín khe hở.
Cái đầu kia xoay 180 độ lộ ra khuôn mặt tái nhợt đối diện với Bạch Lĩnh.
" Tóc mi dính phân kìa." Bạch Lĩnh thở ra một hơi khói nói.