Bách Luyện Thành Thần

Chương 12: Hắc hỏa, long lân



Ban đầu, hỏa diễm kia vốn có hình dạng đóa sen màu vàng, nay đã trở thành màu kim hồng yêu dị. Mỗi một đóa sen đều tản ra một lượng nhiệt năng cực kỳ kinh khủng.

Lúc này, những đóa sen hỏa diễm màu đỏ kia đều hướng về phía La Chinh. Sắc mặt La Chinh cũng đại biến. Nhiệt năng của những đóa sen Chân Hỏa này đột nhiên tăng lên gấp mấy lần. Lấy thân thể của hắn, chỉ sợ cũng không thể ngăn cản nổi.

Ngay khi làn da của La Chinh tiếp xúc với ngọn lửa màu đỏ kim kia, cảm giác đau đớn kịch liệt lập tức truyền đến. La Chinh cố gắng chịu đựng đau đớn, bỗng hắn quỷ dị phát hiện ra thân thể mình vậy mà lại biến thành màu đỏ sậm, giống y hệt tình trạng phát sinh trong tầng hầm ngầm ngày ấy vậy.

Người bình thường mà bị nhiệt độ cao đốt cháy, hơi nước trong cơ thể sẽ bốc hơi đi, thân thể sẽ khô lại co quắp, rồi cuối cùng sẽ bị thiêu cháy thành tro.

Còn với thân thể quái dị của La Chinh, thật sự giống như một kiện Huyền Khí tinh khiết vậy, từ từ bị nung đỏ hẳn lên.

Những mảnh tiểu kim bạc nhỏ bé vốn đã ẩn sâu vào cơ thể La Chinh, vào lúc này cũng lần lượt nổi lên trên bề mặt da của hắn. Nhất thời, toàn thân La Chinh đều bị những tiểu kim bạc lập lòe kim quang kia bao bọc, phát ra ánh sáng sáng chói vàng rực.

Những văn tự tối nghĩa ở phía trước mỗi tiểu kim bạc đang không ngừng xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh. Hiện tại, trên thân thể La Chinh đang có những vòng xoáy nho nhỏ không ngừng hình thành.

Những vòng xoáy này xuất hiện liền sinh ra một cỗ hấp lực kịch liệt, toàn bộ hỏa diễm hình đóa sen trong lò đều thông qua những vòng xoáy kia dung nhập vào người La Chinh.

Chân Hỏa luyện thể!

“Thân thể vậy mà lại cưỡng ép, hút hết đám Chân Hỏa kia vào trong cơ thể.”

Từng đóa sen hỏa diễm không ngừng chui vào trong người La Chinh. Trên cánh tay, trên thân, trên đùi, trên cổ,…

Quá trình này cũng cực kỳ thống khổ. Thống khổ này không chỉ là trên thịt da, mà còn ở bên trong thân thể. Sau khi những đóa sen hỏa diễm kia xuyên qua làn da, liền từ từ thiêu đốt từ ngoài vào trong từng tấc, từng tấc một.

La Chinh ương ngạnh cắn răng chịu đựng.

So với nỗi thống khổ trước đây khi hắc sắc hỏa diễm rèn luyện linh hồn hắn, thì lần này lại nhẹ hơn không ít.

Bị Chân Hỏa nung đốt, La Chinh chợt nhận ra độc tính của Thập Hương Nhuyễn Cân Tán đang dần chậm rãi biến mất!

Cùng lúc đó, La Chinh cảm giác được cái lò luyện khí khổng lồ đang phiêu du trong đầu bỗng dưng rục rịch một cách đáng ngờ. Hắc sắc hỏa diễm ở trong lò vốn đang bình tĩnh, vào giờ phút này tựa như ngựa hoang mất cương vậy, chợt bắn ra, xuyên qua mi tâm của La Chinh, chui ra bên ngoài!

Ngọn lửa màu đen này vậy mà lại giống như có sinh mệnh, xuất hiện ở phía trước mặt La Chinh trước.

Ngay khi hắc diễm vừa xuất hiện, nó liền phát ra một hồi tiếng kêu quái dị, rồi đánh về phía Nghiệp Hỏa Kiếm đang nằm ở kia.

Chuôi Nghiệp Hỏa kiếm này bị Tà Lang dùng Chân Hỏa của hắn nung lâu như vậy, thân kiếm cũng chỉ đỏ lên mà thôi. Vậy mà, thanh Nghiệp Hỏa Kiếm, thứ được xưng là Huyền Khí thượng phẩm kia, bị ngọn lửa màu đen nhẹ nhàng đánh trúng một cái, liền bị dung hòa thành vài giọt nước thép.

Chứng kiến uy lực của hắc sắc hỏa diễm, La Chinh cũng phải nghẹn họng, mắt nhìn trân trối. Ngọn lửa màu đen này rốt cuộc có lai lịch gì? Thật không ngờ lại khủng bố như vậy!

Sau khi hắc hỏa hòa tan Nghiệp Hỏa Kiếm xong, nó liền bao quanh mấy giọt nước thép lại, rồi cùng đem nước thép kia chui vào mi tâm của La Chinh, trở về nằm trong đầu của hắn. La Chinh bỗng hoảng sợ cả lên. Tuy nói La Chinh hắn là Huyền Khí Chi Thể, nhưng cũng không thể đem những giọt nước thép này bỏ vào bên trong đầu hắn chứ?

Bất quá, La Chinh cũng chẳng cảm thấy có điều gì không thích hợp cả. Mà ở trong đầu, hắc sắc hỏa diễm vẫn đang bao bọc nước thép, sau đó đem mấy giọt nước thép đưa vào miệng cái phù điêu Thanh Long kia.

Trên thân chiếc đỉnh lớn nằm trong đầu La Chinh kia được phù điêu chín con rồng lớn, nhưng chỉ có bức phù điêu Thanh Long kia là đang mở mắt ra mà thôi. Lúc này, từ bức phù điêu Thanh Long chợt truyền đến một tiếng Long ngâm trầm thấp, đầu rồng ngẩng lên, nuốt mấy giọt nước thép vào. Trên thân Thanh Long, lân phiến vốn ảm đạm vô sắc, nhưng sau khi Thanh Long nuốt vài giọt nước thép vào, liền xảy ra biến hóa kì dị.

Ở phần đuôi của Thanh Long, vào giờ phút này có một có miếng vảy tản phát ra ánh sáng màu xanh, nhìn như một viên lục bảo thạch vô cùng hoàn mĩ vậy, trông rất là đẹp mắt.

Vài giọt nước thép tan chảy ra từ Nghiệp Hỏa Kiếm không ngờ lại làm một miếng vảy trên bức phù điêu Thanh Long xảy ra biến hóa!

Trong đầu phát sinh một màn này làm cho La Chinh cực kỳ kinh ngạc.

Cùng lúc, La Chinh lại cảm thấy lực lượng từ chiếc vảy kia ào ạt hiện ra, cứ như nước lũ vậy, cuối cùng quán chú vào trong thân thể của La Chinh.

Hiện tại, lực lượng của hắn đang gia tăng với một tốc độ cực kỳ nhanh chóng!

“Chẳng lẽ, lợi dụng hắc hỏa kia, không ngừng thôn phệ Huyền Khí, là có thể kích phát lân phiến trên thân rồng sao?”

“Thì ra là thế, thì ra là thế!”

Trên khuôn mặt của La Chinh hiện ra vẻ mừng như điên. Lần này, bị tế luyện ở trong lò luyện khí này, La Chinh tựa hồ đã hiểu thêm chút ít về cái lò luyện khổng lồ kia.

“Chỉ với một miếng vảy, liền làm cho lực lượng của ta tăng lên gấp mấy lần. Vậy nếu làm cho mấy vạn miếng vảy ở trên người con Thanh Long kia đều phát sáng lên thì sao? Hơn nữa, ở đằng kia còn có Bạch Long, Tử Long, Hắc Long, Lam Long,…”

“Đến lúc kích phát hết toàn bộ lân phiến trên cả chín con rồng, thực lực của ta sẽ khủng bố đến mức nào?”

Chậc chậc!

La Chinh liếm liếm đôi môi khô khốc.

Lực lượng kinh khủng kia đúng là thật khó để có thể tưởng tượng.

Chỉ là, muốn thắp sáng Long Lân lên cũng không phải là dễ dàng cho lắm.

Thanh Nghiệp Hỏa kiếm kia, nghe Tà Lang nói, chính là một thanh Huyền Khí thượng phẩm, có giá trị rất lớn!

Một Huyền Khí thượng phẩm sau khi dung luyện ra tinh hoa, cũng chỉ có thể thắp sáng được một miếng vảy mà thôi. Vậy thắp sáng nghìn, vạn miếng vảy thì phải cần đến bao nhiêu bảo khí? Chỉ sợ, đem toàn bộ bảo khí của Đông Vực ra dung luyện, cũng khó để có thể thắp sáng được hết toàn bộ lân phiến trên thân Thanh Long kia, đó là mới chỉ riêng Thanh Long mà thôi, bên cạnh đó vẫn còn có tám con rồng khác nữa!

Điều này cần phải xem xét lại kỹ hơn mới được, không thể vội vàng xao động được!

La Chinh cũng không kiêu không ngạo, khoanh chân ngồi xuống, tùy ý để cho vòng xoáy màu vàng óng kia kéo những đóa sen hỏa diễm lại, hút vào bên trong, mượn lửa tôi thể.

Ở bên ngoài, Tà Lang cũng phát hiện ra điều quỷ dị ở nơi đây, trên mặt hiện lên một tia nghi hoặc. Sau khi phục dụng Dung Hỏa Đan rồi đưa Chân Hỏa vào trong lò, hắn liền không còn cảm ứng được sự tồn tại của Nghiệp Hỏa Kiếm nữa. Chẳng lẽ đã bị tên tiểu tử kia dung luyện thành một thể rồi sao? Đồng thời, hắn cũng không cảm ứng được khí tức sinh mệnh của La Chinh nữa.

Hơn nữa, Tà Lang lại phát hiện ra, Chân Hỏa bản mệnh hắn đưa vào, đang trôi nổi giữa chừng thì đột nhiên lại biến mất vô tung vô ảnh. Không biết là ở bên trong đang xảy ra chuyện quái dị gì?

Nói không chừng, hắn đã luyện chế thành công Linh Khí rồi sao! Đây cũng là chuyện có thể xảy ra.

Chỉ cần là Luyện Khí Sư, thì sẽ đều hiểu rõ. Ngay khi công đoạn luyện khí sắp kết thúc, trước khi một kiện bảo khí được ra lò, nó sẽ hấp thu một lượng lớn Chân Hỏa bản mệnh. Giai đoạn này được gọi là "Ngưng Luyện".

Mà muốn phẩm chất bảo vật cao hay thấp, chính là căn cứ vào số lượng Chân Hỏa bản mệnh trong giai đoạn ngưng luyện là ít hay nhiều. Muốn bảo vật có phẩm giai càng cao, thì cần phải có càng nhiều Chân Hỏa bản mệnh.

Thời điểm Tà Lang luyện chế Nghiệp Hỏa Kiếm, trong giai đoạn ngưng luyện, Nghiệp Hỏa Kiếm hấp thu Chân Hỏa hết thảy một canh giờ rồi mới ra lò.

“Hiện tại, đã qua thời gian ba đốt hương…”

“Bảo khí có phẩm giai càng cao, trong quá trình ngưng luyện hấp thu chân hỏa càng nhiều, càng tốn nhiều thời gian hơn. Lần luyện khí này, bảo khí kia hấp thu lâu như vậy, rất có thể đã trở thành Linh Khí!”

Nghĩ đến đây, Tà Lang càng thêm nóng lòng.

“Đúng vậy, cũng chỉ có Linh Khí mới có thể trong quá trình ngưng luyện hấp thu nhiều Chân Hỏa như vậy.”

Tà Lang cũng không nói hai lời, toàn lực thúc dục Chân Hỏa trong người, đưa vào bên trong lò luyện khí.

Mặc dù Chân Hỏa mà Tà Lang đưa vào rất nhiều, nhưng bên trong lò luyện khí cứ như đang có một cái lỗ đen vậy, hắn đưa vào bao nhiêu liền bị thôn phệ bấy nhiêu.

Ba canh giờ sau, Tà Lang mồ hôi đầm đìa, thở hồng hộc như trâu.

Tà Lang dù sao cũng chỉ là Bán Bộ Tiên Thiên mà thôi. Nhưng đối với việc khống chế Chân Hỏa, hắn đã vượt xa những người đồng giai đồng cấp. Dù vậy, hắn vẫn chưa bước vào Tiên Thiên Bí Cảnh. Một lần phóng xuất ra nhiều Chân Hỏa như vậy, hắn đã hết sức cật lực rồi.

Thế nhưng, hắn hết lần này tới lần khác lại lo lắng. Với tư cách là Luyện Khí Sư, hắn biết rõ tầm quan trọng của quá trình "Ngưng Luyện". Nếu không thể hoàn thành quá trình "Ngưng luyện", thì kiện binh khí kia chỉ sợ cũng sẽ trực tiếp bị phế đi!

Hiện tại, ngoài việc cắn răng cố gắng chống cự ra, Tà Lang cũng chẳng còn có lựa chọn nào khác cả.

Thẳng đến mười canh giờ sau…

Tà Lang ép ra tia Chân Hỏa cuối cùng trong cơ thể ra, liền nằm dài trên mặt đất, thở "Phù phù", "hô hô" hổn hển. Hắn cũng không thể nhịn được nữa rồi..

Nghỉ ngơi một lúc lâu sau Tà Lang mới từ dưới đất bò dậy, từ trong lồng ngực lấy ra vài khỏa đan dược đen thui nuốt vào, bổ sung lại thể lực của mình. Sau đó hắn mới bước lại gần lò luyện khí.

Lúc mở nắp lò ra, thần sắc Tà Lang trông có vẻ rất là phức tạp. Hắn cũng không biết liệu kiện Linh Khí này có được hắn luyện chế thành công hay không. Trong lòng hắn thấp thỏm lo âu

Ngay lúc Tà Lang thò tay mở nắp lò ra, bỗng nhiên có một nắm đấm có chút ánh kim, mang theo khí thế như vạn tấn, mãnh liệt đấm vào mặt của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.