Bách Luyện Thành Thần

Chương 131: Tim đập rộn ràng



Kết giới Huyết Ngục chính là một loại kết giới cực kỳ lợi hại.

Ngay cả Hắc Thiết Yêu Vương ngày ấy, muốn phá vỡ kết giới Huyết Ngục cũng phải mất một hồi lâu.

Loại kết giới này dư sức để đối phó cường giả Chiếu Thần Cảnh.

Nếu như là người khác thấy kết giới bình thường của mình không cách nào làm khó được La Chinh thì cũng sẽ dừng lại.

Nhưng tính cách Vân Lạc vốn đã khác người thường, thấy La Chinh dễ dàng phá vỡ kết giới của mình, lập tức không hề do dự mà thi triển kết giới Huyết Ngục.

Làn váy dài chín màu nhẹ nhàng lay động, chân giẫm trên đôi guốc gỗ nhỏ, nàng dựa người vào kết giới Huyết Ngục, trên mặt thậm chí còn mang theo ý cười hờ hững. Nàng hỏi La Chinh đang ở trong kết giới Huyết Ngục: “Bây giờ, ngươi còn có thể phá vỡ kết giới này sao?”

La Chinh đứng trong kết giới Huyết Ngục, cảm nhận được nó đang tỏa ra những luồng khí huyết sát. Ánh mắt hắn dừng lại trên khuôn mặt Vân Lạc, bỗng nhiên cười nói với nàng: “Ta cứ nghĩ ngươi không biết cười, không ngờ ngươi cười lên rất xinh đẹp.”

Đôi đồng tử của Vân Lạc chớp một cái, bàn tay ngọc khẽ lật lại, từng luồng khí huyết sát trong Huyết Ngục kết giới liền xông về phía La Chinh.

Khí huyết sát này có thể làm rối loạn tâm trí con người, làm người ta trở nên điên loạn.

Nếu linh hồn không đủ mạnh mẽ, thậm chí nó còn có thể làm cho những người ở trong đó tàn sát lẫn nhau.

La Chinh cảm thấy thân thể của mình nóng lên, từng tia sát khí đâm thẳng vào óc hắn, như muốn tác động đến linh hồn của hắn, làm hắn có chút kích động.

La Chinh hơi khép mắt lại, cả người đã chìm vào cảnh giới Vong Ngã. Đợi đến lúc hắn mở to mắt lần nữa, trong hai mắt chỉ còn lại sự tỉnh táo, khí huyết sát này ảnh hưởng rất ít tới La Chinh.

“Cái kết giới Huyết Ngục này, chưa chắc ta không phá được!”

La Chinh đi đến sát bề mặt của kết giới Huyết Ngục, vung cánh tay trái lên, đánh một quyền lên bề mặt của nó.

“Bốp!”

Bên trong cánh tay trái, sức mạnh của viên tinh thạch Huyết Phỉ kia liền bắn ra, đánh vào trong kết giới Huyết Ngục.

Quả thực viên tinh thạch Huyết Phỉ này khắc chế kết giới vô cùng hiệu quả, nhưng bản thân kết giới Huyết Ngục cũng cực kỳ đặc biệt. Sau khi năng lượng của tinh thạch Huyết Phỉ hình thành một tấm mạng nhện, khí huyết sát trong kết giới Huyết Ngục lập tức cắn nuốt năng lượng do tinh thạch Huyết Phỉ truyền vào một cách điên cuồng.

La Chinh còn chưa kịp mở rộng lỗ hổng trên kết giới Huyết Ngục, năng lượng đó đã bị khí huyết sát cắn nuốt sạch sẽ.

Trên mặt Vân Lạc lại hiện ra ý cười nhàn nhạt: “Ngươi phá kết giới Huyết Ngục cho ta xem?”

Đối mặt với sự khiêu khích của Vân Lạc, ánh mắt La Chinh hơi nheo lại. Độ bền của kết giới Huyết Ngục cao hơn kết giới trong suốt nhiều, hơn nữa còn có thể tự động khôi phục, với thực lực bây giờ của hắn, muốn đánh vỡ nó thì đúng là có chút khó khăn.

Nhưng kết giới này giống như được ngưng tụ lại bằng chân nguyên. Chỉ cần là chân nguyên, thì theo lý mà nói, chân khí Thiên Ma trong cơ thể hắn có thể cắn nuốt. Vậy mà lần trước hắn đã thử qua, chân khí Thiên Ma lại hầu như không có hiệu quả với kết giới. La Chinh lặng lẽ phân tích trong lòng. Đánh từ bên ngoài vào tất nhiên không phá được, nhưng nếu đưa chân khí Thiên Ma vào bên trong kết giới thì sao?

La Chinh hoàn toàn có thể có thể lợi dụng tinh thạch Huyết Phỉ, mở ra một khe hở nhỏ trên kết giới, đồng thời đưa chân khí Thiên Ma vào đó!

La Chinh không biết phương pháp này có thể thành công hay không, nhưng hắn bắt buộc phải thử một lần!

Nghĩ tới đây, cơ thể La Chinh bỗng nhiên thả lỏng hoàn toàn, thậm chí hắn còn duỗi người một cái. Hắn cười nói: “Tại sao ta phải phá vỡ kết giới này? Cứ để bị giam như vậy cũng khá hay, có bản lĩnh thì ngươi cứ giam ta ở trong.”

La Chinh đáp lại như vậy khiến Vân Lạc không biết nên nói gì. Nàng cực kỳ thông minh, nhưng suy nghĩ lại rất đơn giản, hoàn toàn không hiểu La Chinh đang cố ý khích tướng.

Thấy La Chinh nhàn nhã duỗi người trong kết giới Huyết Ngục, sâu trong lòng Vân Lạc cũng bắt đầu sinh ra lòng hiếu thắng của thiếu nữ. Thật ra chính nàng cũng không biết, biểu cảm trên mặt nàng hôm nay, còn phong phú hơn mấy năm trước cộng lại!

“Mới như vậy đã bỏ cuộc? Vậy ngươi cũng quá vô dụng. Dù thế nào cũng phải thử một lần.” Vân Lạc tựa ở bên cạnh kết giới, khuyên bảo La Chinh.

“Không thử. Không thử. Ngươi là cao thủ Chiếu Thần Cảnh, làm sao một kẻ Nửa Bước Tiên Thiên nho nhỏ như ta có thể phá vỡ kết giới của ngươi được.” La Chinh lắc đầu, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, nhưng trong lòng lại thầm thấy buồn cười. Hắn thấy Vân Lạc cũng đơn thuần quá, trêu chọc cô nàng cũng khá là thú vị.

Vân Lạc lắc đầu nói: “Ngươi còn chưa thử, sao biết mình không làm được?”

“Nhất định là không được!” La Chinh khoát khoát tay.

Mắt Vân Lạc liền lóe lên một tia thất vọng, ngơ ngác đứng đó, không biết trong đầu đang suy nghĩ cái gì. Chốc lát sau nàng bỗng nhiên lại nói: “Ngươi dùng toàn lực thử xem đi. Nếu ngươi thật sự đánh vỡ kết giới này, ta có thể suy xét cho ngươi một phần thưởng.”

“Ồ?” La Chinh kinh ngạc, nhìn khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn của nàng rồi nói: “Thưởng cái gì?”

“Gì cũng được. Chỉ cần ta có thể làm được!” Vân Lạc nói rất nghiêm túc.

“Vậy sao?” Lông mày La Chinh hơi nhếch lên, thứ hắn chờ chính là những lời này của Vân Lạc, không ngờ còn dễ hơn tưởng tượng của hắn.

La Chinh vốn còn cảm thấy trêu chọc một Vân Lạc đơn thuần như vậy, có phải có chút không nên hay không. Nhưng nghĩ lại, nàng đã nhốt mình trong không gian nhỏ hẹp suốt một thời gian dài nên hắn cũng không có lý do để mềm lòng.

“Được! Vậy ta sẽ thử xem!”

La Chinh bước lên hai bước đi đến rìa kết giới Huyết Ngục, chọn một chỗ, bắt đầu vận chân khí Thiên Ma.

Dựa vào tính chất cắn nuốt của chân khí Thiên Ma thì chỉ cần sử dụng một tia là được, chỉ cần nó có thể cắn nuốt từ bên trong, số lượng của nó sẽ tăng vọt.

Cuối cùng, La Chinh hít một hơi thật sâu, đánh một quyền vào kết giới Huyết Ngục.

Nhờ năng lượng màu đỏ của tinh thạch Huyết Phỉ mà hắn đánh vỡ một lỗ hổng trên kết giới, nhưng lỗ hổng này ngay lập tức được khí huyết sát phục hồi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được. Chẳng qua, trong nháy mắt này, La Chinh đã đưa vào trong đó một luồng chân khí Thiên Ma!

Luồng chân khí Thiên Ma kia giống như thuốc nhuộm bị ném vào nước trong, khuếch tán ra rất nhanh.

Lúc bị khí huyết sát vây quanh, chân khí Thiên Ma bắt đầu phản ứng lại, không ngừng cắn nuốt khí huyết sát của kết giới.

Tốc độ khuếch tán của chân khí Thiên Ma nhanh tới nỗi có thể thấy được bằng mắt thường, hơn nữa càng lúc càng nhanh. Ban đầu trong kết giới Huyết Ngục chỉ xuất hiện một đám khí tím đen lớn chừng một nắm tay, nhưng sau đó một phần kết giới biến thành màu tím đen, cuối cùng toàn bộ kết giới Huyết Ngục đều biến thành màu tím đen.

Nói cách khác, hiện giờ toàn bộ kết giới Huyết Ngục đều bị La Chinh thao túng!

La Chinh chạm nhẹ lên trên kết giới một cái: “Phá!”

Chân khí Thiên Ma trong kết giới Huyết Ngục nhận được lệnh của La Chinh liền nhanh chóng tiêu tán giữa trời đất, kết giới Huyết Ngục lúc này đã bị La Chinh phá tan.

Đám binh lính Đế Quân đứng xem ở một bên, tròng mắt như sắp rơi xuống.

Kết giới Huyết Ngục nổi tiếng gần xa, đã từng bao vây ba con Yêu Vương phổ thông cùng một lúc mà không vỡ, vậy mà lại bị một thằng nhóc Nửa Bước Tiên Thiên phá vỡ như vậy?

Truyền thuyết về kết giới Huyết Ngục của Vân Lạc được lan truyền rất rộng rãi trong Đế Quân. Hai năm trước, trong trận chiến xảy ra ở hai tháp Càn Khôn, Vân Lạc đã triệu hồi kết giới Huyết Ngục và vây khốn ba con Yêu Vương phổ thông! Tuy nói ba con Yêu Vương này không mạnh bằng Thiên Uy Yêu Vương và Hắc Thiết Yêu Vương, nhưng đó cũng là Yêu Vương! Hơn nữa còn là ba con!

Chính nhờ Vân Lạc giam ba con Yêu Vương này lại, nên mới xoay chuyển toàn bộ tình thế, giúp cường giả Chiếu Thần Cảnh trong Đế Quân vây giết được Tịnh Hỏa Yêu Vương cực kỳ nổi danh, sau đó đánh chết ba con Yêu Vương phổ thông kia, khiến đại quân Yêu tộc tổn thất nặng nề!

Mà Vân Lạc lúc ấy, không chỉ vây bắt ba con Yêu Vương mà còn dùng thực lực bản thân, đồ sát hơn ba ngàn con yêu binh, yêu tướng. Bởi vậy, danh hiệu “Sát Lục Thiếu Nữ” Vân Lạc mới truyền lưu rộng rãi trong thành Bạch Đế. Đám binh lính đã tham gia trận chiến kia đều nhớ rõ bộ dạng chiếc váy trắng nhuộm đầy máu Yêu tộc của Vân Lạc, quỷ dị mà mỹ lệ!

Mà thằng nhóc trước mắt này là ai?

Mặc một bộ trang phục đệ tử ngoại môn Thanh Vân Tông, thực lực cũng chỉ mới Nửa Bước Tiên Thiên, chắc cũng chỉ bằng Bách Phu Trưởng trong Đế Quân mà thôi. Cuối cùng đám binh lính nghĩ mãi cũng không ra, sao thằng nhóc này lại có thể phá vỡ kết giới Huyết Ngục!

Không phải là Vân Lạc đại nhân nương tay đấy chứ?

Nhưng bọn họ cũng nhanh chóng phủ định suy nghĩ này. Tuy bình thường bọn họ không có khả năng tiếp xúc đến nhân vật lớn như Vân Lạc, nhưng truyền thuyết về Vân Lạc được lưu truyền rất nhiều trong quân doanh. Với tính cách của Vân Lạc, không có chuyện nương tay được!

Kết giới Huyết Ngục tan biến rồi, La Chinh vừa mỉm cười vừa đi đến trước mặt Vân Lạc, hắn nói: “Ta nhớ là ngươi đã nói sẽ đồng ý với một yêu cầu của ta.”

Vân Lạc gật gật đầu, nói: “Đương nhiên ta nhớ rõ điều này. Ngươi nói lời vô nghĩa vậy làm gì?”

“Vậy thì tốt.” La Chinh bỗng nhiên chỉ chỉ lên mặt mình: “Vậy thì hôn ta một cái đi?”

Đám binh lính bên cạnh nghe La Chinh nói vậy thì đều vô thức ngoáy ngoáy cái tai của mình. Họ nghi ngờ không biết mình có nghe lầm hay không. Những lời này của La Chinh còn uy lực hơn cả sấm sét giữa trời quang. Thằng nhóc này không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà lá gan cũng thật to đến mức biến thái, dám đùa giỡn Vân Lạc!

Huống chi, một lời hứa hẹn của Vân Lạc khó mà đánh giá được bằng tiền bạc. Vậy mà thằng nhóc này lại lãng phí như thế!

Ngược lại, Vân Lạc chớp mắt một cái, trên mặt hiện ra vẻ kỳ quái: “Yêu cầu này, có vẻ đơn giản quá. Việc ta có thể làm nhiều hơn rất nhiều, ngươi hãy suy nghĩ cho thật kỹ.”

“Không cần, cứ theo yêu cầu này đi.” La Chinh cười hì hì nói, dứt lời còn đưa mặt tới.

Nhìn bộ dáng này của La Chinh, Vân Lạc nhíu mày, có vẻ không hiểu lắm. Chốc lát sau, nàng giẫm trên đôi guốc gỗ nhỏ, lẳng lặng đi đến trước mặt La Chinh, kiễng mũi chân, vươn cái đầu nho nhỏ tới...

La Chinh cảm giác có một làn gió thơm thổi tới, cùng lúc đó một đôi môi ướt át chạm lên mặt hắn như gà mổ thóc, sau đó nhanh chóng rời đi.

Sắc mặt Vân Lạc vẫn không đổi, cũng không nói gì nhiều mà chỉ quay đầu, nhanh chóng trở lại trong phòng mình.

Ngồi trên đệm cói ngày thường vẫn tu luyện, Vân Lạc muốn nhắm mắt tu luyện nhưng lại cảm thấy trong lòng phập phồng không yên. Với tính cách của Vân Lạc, gần như không có khả năng xảy ra chuyện này.

Cặp chân dài của nàng khoanh lại, một tay đặt trên làn váy dài chín màu, tay kia khẽ vò mép váy, hai mắt ngơ ngác nhìn ngoài cửa sổ. Lúc này lông mày nàng càng nhíu chặt, nàng kinh ngạc mà nói: “Kỳ quái, sao tim lại đập nhanh như vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.