Bách Luyện Thành Thần

Chương 529: Tai ương



Giờ lại đến lượt thánh nữ Thần Quốc ném xúc xắc.

Thánh nữ Thần Quốc chớp mắt một cái, xúc xắc lại lần nữa chuyển động trong không trung.

“Vẫn là sáu điểm.” Thánh nữ Thần Quốc cười nhàn nhạt, bước ra sáu bước, đồng thời trong không trung xuất hiện những vòng tròn. Khi vòng tròn thứ sáu xuất hiện thì trên đó liền nhấp nháy ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.

“Ném thêm lần nữa.”

Thánh nữ Thần Quốc hờ hững nhìn qua Ninh Vũ Điệp một2cái, sau đó khóe miệng khẽ cười.

Ninh Vũ Điệp đứng sừng sững trên vòng tròn của mình, ánh mắt thanh tịnh nhìn thánh nữ Thần Quốc, trên mặt không có quá nhiều biểu cảm.

Sau đó xúc xắc ở giữa vực thẳm lại chuyển động lần nữa. Lần này xúc xắc cho ra số “năm”.

Sắc mặt thánh nữ Thần Quốc trầm xuống, vận số của cô ta còn không bằng cô gái Trung Vực kia?

Từng vòng tròn trong suốt không ngừng xuất hiện trước mặt cô5ta, mà trên vòng tròn thứ năm lại phát ra ánh sáng màu nâu.

Cô ta không hề thích màu sắc này chút nào, hơn nữa, rất có thể trong vòng tròn còn ẩn chứa hình phạt.

Tuy thánh nữ Thần Quốc có do dự, nhưng cô ta vẫn bước lên trên vòng tròn.

“Ngươi có thể giáng cho người khác một lần tai họa, giảm vận số của người đó trong một khoảng thời gian ngắn.” Một giọng nói lại thản nhiên vang lên bên tai mọi6người.

“Ố? Có thể hạ vận số của người khác?” Đôi mắt thánh nữ Thần Quốc khẽ híp lại, cô ta gần như không hề do dự, ánh mắt lập tức dừng lại ở chỗ Ninh Vũ Điệp.

Bọn họ đến từ Thần Quốc nên rất rõ đây là một buổi kiểm tra liên quan đến số mệnh, thực ra hiện giờ đa số mọi người đều hiểu rõ điều này. Còn về người đầu tiên thông qua kiểm tra thì chắc hẳn sẽ có được cơ5duyên lớn mà người khác khó tưởng tượng nổi!

Không cần biết Thiên Miểu Tiên Nhân có âm mưu và mục đích gì, sau khi trải qua thiên nhân ngũ suy là quần áo ô uế, đầu bạc tóc rụng, đổ mồ hôi dưới cánh tay, thân thể hư thối, không thích ngồi chỗ cũ thì ông ta cũng không có khả năng sống lại, cho dù thủ đoạn của ông ta có mạnh mẽ cỡ nào thì cũng vậy!

Đây chính là quy luật của quy3tắc sinh mệnh! Cho dù là sự tồn tại lớn mạnh hơn Tiên Nhân thì cũng không thể nghịch chuyển!

Vì vậy người đoán ra mộ Tiên có vấn đề không chỉ có một mình La Chinh. Có điều, sau khi nhiều người đã phân tích thì vẫn là dứt khoát tiến vào trong mộ Tiên.

Còn về đám người thánh nữ Thần Quốc này, suy nghĩ của họ dĩ nhiên cũng không khác gì với mọi người, có lẽ… bọn họ còn biết một số bí mật mà người khác không biết.

“Vậy thì ta hạ vận số của cô ta!” Thánh nữ Thần Quốc cười lạnh lùng, chỉ về Ninh Vũ Điệp ở phía xa xa.

Nhìn thấy cảnh này, La Chinh tức giận nói: “Ngươi dám!”

Thánh nữ Thần Quốc cười hì hì: “Có gì không dám? Ngươi cảm thấy ngươi có thể uy hiếp ta?”

“Ầm ầm!”

Lúc này, phía bên trên đầu Ninh Vũ Điệp có một đám mây nhỏ màu đen trôi lơ lửng, trong đó còn không ngừng có ánh chớp màu đen đang lập lòe.

Chẳng qua nếu là hạ vận số thì có lẽ sẽ không khiến Ninh Vũ Điệp bị thương, chỉ là đến vòng tiếp theo Ninh Vũ Điệp ném xúc xắc, có khi sẽ gặp phải rắc rối!

Ninh Vũ Điệp bất đắc dĩ chép miệng, liếc mắt nhìn La Chinh dường như cầu cứu. Gặp phải thánh nữ Thần Quốc kia thì cũng coi như nàng đen đủi.

“Không sao. Nếu Tiên Nhân đã thiết kế như vậy thì chắc chắn sẽ có cách đối phó.” La Chinh an ủi.

Nhưng lông mày của hắn thì nhíu lại, quay đầu nhìn chằm chằm vào thánh nữ Thần Quốc. Ninh Vũ Điệp không hề đắc tội với cô ta, mà lý do khiến cô ta phóng vận rủi lên người Ninh Vũ Điệp chính là bởi tốc độ tiến lên của Ninh Vũ Điệp quá nhanh, vượt qua cả cô ta!

Lượt đầu tiên đã được thưởng 500 năm tuổi thọ, lượt thứ hai trực tiếp bước lên 60 bước, vận số này ở đây liệu có mấy ai bằng!

La Chinh suy tư một lúc, lập tức hỏi: “Thanh Long, vận số dễ bị ảnh hưởng thế sao?”

“Ha ha!” Thanh Long cười khà khà: “Ngược lại, nếu mệnh đã có thì chắc chắn sẽ có, còn nếu đã không có thì cưỡng cầu cũng chẳng được. Nếu Tiên Nhân có thể thay đổi vận số thì ông ta cũng sẽ không gặp phải thiên nhân ngũ suy mà đã tiến tới một cảnh giới cao hơn rồi chứ?”

“Vậy thì tại sao có thể ảnh hưởng đến vận số của Ninh Vũ Điệp?” La Chinh tò mò hỏi.

“Vận số của một người tuyệt đối không phải là thứ một Tiên Nhân có thể thay đổi được. Đặc biệt là Ninh Vũ Điệp có vận số mạnh như vậy thì làm gì có chuyện vận rủi dễ dàng quấn thân? Có điều, trong vòng xoay số mệnh này vẫn có cách khiến Ninh Vũ Điệp đen đủi.” Thanh Long đột nhiên nói.

“Cách gì?” La Chinh nhăn mày hỏi.

“Thực ra rất đơn giản. Nếu nói vận số có thể ảnh hưởng đến kết quả ném xúc xắc của mọi người, chúng được thể hiện trong những bước đi ra, nếu không gặp phải vận rủi thì sẽ là phần thưởng… vậy sau khi ném vận rủi cho Ninh Vũ Điệp thì sáu bước tiếp theo của nàng, mỗi một bước đều là hình phạt. Như vậy, vận số của Ninh Vũ Điệp cho dù có nghịch thiên hơn nữa, dù ném xúc xắc được bao nhiêu điểm thì cũng sẽ giẫm phải ‘hình phạt’, bởi vì bước nào cũng là hình phạt cả!”

Thanh Long thản nhiên phân tích, sau đó lại tiếp tục nói: “Thực ra điều này không ảnh hưởng đến vận số của Ninh Vũ Điệp, Tiên Nhân không có thủ đoạn thay đổi vận số của người khác, nhưng thông qua việc ông ta thay đổi quy tắc của trò chơi này khiến cho Ninh Vũ Điệp nhìn có vẻ rất ‘đen đủi’ mà thôi. Nếu trong trường hợp vận số của Ninh Vũ Điệp vẫn rất cường thịnh, thì xúc xắc nàng ta ném ra thậm chí sẽ tìm ra ‘hình phạt’ có mức độ thấp nhất trong sáu bước…”

“Vận số của Ninh Vũ Điệp mạnh như vậy sao?” La Chinh cũng không còn gì để nói.

“Đúng vậy. Nhưng vận số của nàng ta, vẫn kém hơn ngươi.” Thanh Long trả lời.

“Vận số của ta rất mạnh?” Trên mặt La Chinh lóe lên vẻ buồn bực. Nếu vận số thực sự rất mạnh thì làm gì có chuyện đến giờ mới bước được ba bước!

Thanh Long cười khà khà, không hề trả lời câu hỏi của La Chinh.

La Chinh có mệnh Đại Thế Chi Tranh, vận số của hắn không mạnh thì còn vận số của ai mạnh?

Tiếp sau đó, lại bắt đầu một vòng ném xúc xắc mới.

Lúc này cứ giống như đang diễn giải ra hình ảnh thu nhỏ vận mệnh của mọi người.

Có người khí thế mạnh mẽ nhưng cuối cùng lại đi sai một bước, bước vào đường chết, nên gặp phải trừng phạt.

Có người vận mệnh bấp bênh, nhưng sau khi trải qua trắc trở vô tận thì cuối cùng mây mờ sương tan, đạt được phần thưởng hậu hĩnh.

Có điều vận mệnh của đa số mọi người đều rất bình bình, không tốt, cũng không xấu, là vận số thuộc loại bình thường nhất…

Còn về hai cường giả đỉnh cao của Trung Vực là Thôi Tà và Vu Chiêm Hà, vận số của bọn họ lúc thì khí thế mạnh mẽ, lúc thì lại gặp phải trắc trở tương đối lớn. Cũng may thực lực của hai người vô cùng lớn mạnh, cứng rắn chống chọi qua từng đợt từng đợt trở ngại!

Ngay vào lần thứ ba La Chinh ném xúc xắc, cuối cùng cũng có một lần sáu điểm, hơn nữa phía trước La Chinh đã xuất hiện một vòng tròn màu nâu.

Nhìn thấy vòng tròn màu nâu kia, tim La Chinh khẽ đập “thịch” một nhịp, nhanh chóng bước lên trên, sau đó bên tai mọi người lại vang tới một giọng nói: “Ngươi có thể giáng một lần khổ nạn cho người khác, hạ vận số của người đó trong một thời gian ngắn.”

“Vận số không tồi.” La Chinh cười nhàn nhạt nói.

Lúc này trán Thôi Tà nhăn lại, thấy La Chinh nhìn về phía mình, hắn cũng thoáng có chút căng thẳng.

“Mạng của ngươi rất lớn, cho dù thêm vận rủi cho ngươi thì chắc ngươi vẫn có thể vượt qua.” La Chinh lạnh giọng nói.

Thôi Tà cười lạnh: “Ngươi biết là tốt.”

Ánh mắt La Chinh rất nhanh chuyển qua thánh nữ Thần Quốc. Nhìn thấy La Chinh không có ý tốt gì mà thăm dò bản thân mình, lồng ngực nàng ta cũng phập phồng không ngừng, chắc chắn là rất căng thẳng. Nàng ta đanh giọng nói: “Ngươi dám thêm vận rủi cho ta, ngày nào đó ta chắc chắn sẽ san bằng Thiên Bắc Vực của các ngươi!”

La Chinh giở giọng xem thường: “Nếu các ngươi có thể san bằng Thiên Bắc Vực thì có lẽ đã làm từ lâu rồi. Kiểu uy hiếp vô vị như vậy, ngươi định lừa ai?”

“Nhóc con, khỏi phải thêm vận rủi cho sư muội ta. Ta chắc chắn sẽ tặng cho ngươi cơ duyên lớn hơn nữa, thậm chí có thể đảm bảo, cơ duyên này còn lớn hơn những cơ duyên ngươi có được trong mộ Tiên này!” Chàng trai tuấn tú đi cùng thánh nữ Thần Quốc kia dụ dỗ.

“Đầu óc ngươi có vấn đề hay ngươi coi ta là đồ ngu?” La Chinh chỉ chỉ vào đầu, cười nói: “Nếu ngươi nỡ lòng cho ta cơ duyên lớn như vậy, thì việc gì phải ở đây tranh đoạt cơ duyên trong mộ Tiên này?”

Sắc mặt chàng trai tuấn tú trầm xuống: “Người anh em, đừng rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt. Có biết bọn ta là ai không?”

Những cường giả Sinh Tử Cảnh của Thần Quốc kia cũng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn La Chinh.

“Vị này là thánh nữ Thần Quốc? Vậy chắc ngươi không phải là hoàng tử Thần Quốc đó chứ? Ha ha! Có điều, chuyện này liên quan gì đến ta? Vận rủi, giáng trên người nàng ta!” La Chinh chỉ về phía xa xa, chính là chỉ vào thánh nữ Thần Quốc!

“Đùng đoàng!”

Trên đỉnh đầu thánh nữ Thần Quốc cũng xuất hiện một đám mây màu đen, bên trong cũng không ngừng lập lòe ánh chớp đen.

Đây gọi là gậy ông đập lưng ông. Nếu thánh nữ Thần Quốc đã dám giáng vận rủi cho Ninh Vũ Điệp thì đương nhiên La Chinh sẽ không bỏ qua cho cô ta!

Nhìn đám mây ánh chớp màu đen không ngừng lập lòe trên đỉnh đầu, thánh nữ Thần Quốc tàn khốc thét lớn: “Năm người các ngươi! Giết hắn!”

Năm vị cường giả Sinh Tử Cảnh phía sau nàng ta cùng lúc rút vũ khí ra, thánh nữ tức giận không phải chuyện đùa.

Có điều “lão Cung” ở gần thánh nữ nhất bất đắc dĩ nói: “Thánh nữ đại nhân, chúng ta không phá được kết giới do Tiên Nhân bố trí, bây giờ giết hắn e là không thực tế!”

“Ta mặc kệ!” Đường đường là thánh nữ của một tộc lớn, từ lúc nào lại có người dám bất kính với cô ta?

Trước giờ chỉ có cô ta một đường thuận buồm xuôi gió, chưa ai từng thấy cô ta thất bại vì bất cứ việc gì! Vì vậy cô ta mới không khống chế được tâm trạng của bản thân.

Mà chàng trai tuấn tú kia lại nói: “Sư muội, đừng lo lắng. Nếu ta bốc được tự do khiêu chiến, ta chắc chắn sẽ giúp muội giết hắn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.