Bách Luyện Thành Thần

Chương 556: Sóng ngầm



Phía sau La Chinh là một Chiến Giả Ma tộc cấp chín, trên người mặc một chiếc áo giáp màu đỏ rực, tay cầm một cây búa lớn màu đỏ máu, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, biểu cảm như muốn ăn thịt La Chinh.

Trong tháp Tội Ác, chủng tộc nào cũng tự đoàn kết với nhau, chỉ có như vậy mới có thể sử dụng trọn vẹn sức2mạnh để độc chiếm tài nguyên trong tháp Tội Ác.

Nếu trong một tộc nào đó mà xuất hiện một thiên tài yêu nghiệt thì các tộc khác chắc chắn sẽ phái tinh anh đi giết thiên tài đó từ trong trứng nước.

Tháp Tội Ác giống như một thế giới tăng tốc, là một vùng đất thôi thúc thiên tài trưởng thành. Nếu không ngăn chặn thì chỉ cần thiên5phú đủ yêu nghiệt, tốc độ quật khởi chắc chắn sẽ nhanh như sao chổi!

La Chinh đột nhiên xuất hiện nổi bật trong tháp Tội Ác nên cũng không thể không khiến người khác kinh ngạc!

Mà Ma tộc lại thuộc tốp ba thế lực đứng đầu trong tháp Tội Ác, thế nên làm sao chịu bỏ qua cho La Chinh?

La Chinh vốn đã đi đến rìa sàn đấu, nghe6thấy lời thách thức của gã Ma tộc kia nên bước chân vừa bước ra lại thu về.

Mặc dù La Chinh cũng biết rõ ánh sáng tạo hóa trong tháp Tội Ác có hơi khác so với ánh sáng tạo hóa của Thăng Long Đài, bởi mỗi một tộc đều có bí pháp của riêng mình, thế nhưng nếu ánh sáng tạo hóa trong tháp Tội Ác cũng có5thể nâng cao tu vi, thì đương nhiên có bao nhiêu hắn đều tiếp nhận hết.

Huống hồ sát khí cũng quan trọng với hắn.

Từ lúc vào đại lục Hải Thần đến nay, La Chinh đã giết mấy chục gã Ma tộc, tích lũy được không ít sát khí.

Mà sát khí trong cơ thể gã Ma tộc tên “Anh Nã” vừa bị La Chinh giết kia càng mãnh liệt hơn,3đấy chính là thời cơ tốt để La Chinh tích lũy sát khí.

Vạn Sát Sinh Tử Luân quả thực là một loại công pháp vô cùng mạnh, nhưng hiện giờ La Chinh đang thiếu sát khí, vậy nên chỉ có thể dùng tầng thứ nhất là Tuyệt Sát Luân, muốn tu luyện thêm thì phải có nhiều sát khí hơn, mà trong quá khứ hắn lại không có nhiều cơ hội lấy sát khí như vậy.

Nếu cùng lúc mà ở đây có thể lấy được cả sát khí và ánh sáng tạo hóa, La Chinh có cớ gì để không làm?

La Chinh quay người, khẽ cười: “Đương nhiên có thể không đi.”

Chiến Giả Ma tộc cấp chín đó cười lớn một tiếng: “Rất tốt, ta tên là…”

“Ta không có hứng thú biết tên của ngươi.” La Chinh thu lại nụ cười trên mặt.

“Tại sao?” Đầu gã Chiến Giả Ma tộc này phản ứng hơi chậm chạp.

“Bởi vì bây giờ ngươi sẽ phải chết.”

La Chinh vừa dứt lời, cương nguyên trong cơ thể đột nhiên bộc phát, bóng dáng lập tức biến mất khỏi chỗ cũ.

Đầu óc gã Ma tộc kia hơi chậm chạp, nhưng chân tay thì không hề. Sau khi phát hiện La Chinh bỗng biến mất thì trong chớp mắt, gã cũng nhấc cái búa lớn trong tay lên.

Nhưng vừa mới nhấc lên được một nửa, La Chinh đã đánh một quyền ngay chính diện, trực tiếp đánh thẳng vào phần giữa cây búa. Một quyền này La Chinh đã dùng chín phần sức mạnh, hơn nữa không hề mượn sức mạnh vảy rồng, nhưng cũng đủ để đánh cong cây búa lớn!

Cây búa cong queo rồi lật lại, quay ngược về phía Chiến Giả Ma tộc. Cho dù cơ bắp toàn thân của gã Chiến Giả Ma tộc căng lên, muốn dùng sức mạnh khổng lồ để ngăn cản áp lực thì cũng thật đáng tiếc, chẳng qua chỉ phí công mà thôi.

Quyền này của La Chinh căn bản không phải là thứ một Chiến Giả có thể ngăn cản, nếu là Chiến Tướng thì may ra!

“Két két!”

Dưới sức áp chế to lớn, xương cốt trong cơ thể gã Ma tộc đang đứng bị La Chinh cứng rắn ép vỡ, sau đó La Chinh chỉ lật tay một cái, lại chạm vào phần đầu của Chiến Giả Ma tộc lần nữa.

“Ầm!”

Máu tươi màu nâu chảy tràn trên sàn đấu rồi lại nhanh chóng bị nó hút sạch.

Đấu trường lại lần nữa rơi vào trạng thái lặng ngắt như tờ.

Nếu nói lần đầu tiên La Chinh đánh bại Anh Nã là vì kĩ xảo và tốc độ, thì lần thứ hai giết chết gã Chiến Giả Ma tộc cấp chín này, hoàn toàn là bởi áp chế bằng sức mạnh!

Phần lớn sinh linh nhất thời có chút không kịp phản ứng.

Dựa vào cái gì mà sức mạnh của một tên loài người đã có thể áp chế Ma tộc?

Ở trên đại lục Hải Thần, Ma tộc là một bộ tộc vô cùng lớn mạnh. Bàn về sức mạnh đơn thuần thì có thể không bằng Cự Nhân tộc, nhưng Ma tộc cân đối hơn Cự Nhân tộc rất nhiều, tính theo cá nhân thì e là chỉ thua Yêu Dạ tộc!

Mà trước nay loài người không phải chủng tộc dùng sức mạnh để phát triển! Nhưng vì sao sức mạnh của tên nhóc loài người này lại mạnh đến mức khiến người khác phát bực như vậy?

“Rõ ràng chỉ là một Chiến Giả cấp bảy của Nhân tộc, vậy mà lại có thể dùng sức mạnh để áp chế Chiến Giả cấp chín của Ma tộc…”

“Tốt nhất không nên động vào tên loài người này!”

“Nhất định phải giết chết hắn! Nếu để hắn bước xuống mấy tầng dưới của tháp Tội Ác, một khi trưởng thành lên thì e là loài người lại có thêm một chỗ ngồi!”

Trong các sinh linh trên khán đài đều tồn tại rất nhiều tai mắt của các tộc.

Những sinh linh này không hề lên sàn đấu tham gia tỉ thí, nhưng bọn họ lại không ngừng thu thập tình báo, ghi chép lại các thiên tài đến từ các tộc khác, sau đó báo lên trên để nghĩ cách tiêu diệt những thiên tài này.

Sau hai trận đánh giết một cách tàn bạo thì tạm thời không còn ai dám khiêu chiến với La Chinh.

Lúc này cũng không ai dám chế giễu hắn đến từ Nhân tộc nữa. Trong thế giới này, trước giờ chính là như vậy, một khi thực lực của ngươi vượt ngoài dự đoán của mọi người thì bọn họ sẽ không thể không xem lại cách nhìn nhận ngươi. Có lẽ những sinh linh này sẽ chuẩn bị nhiều âm mưu hơn để đối phó với La Chinh, nhưng ít nhất, ánh mắt của họ không thể không nhìn thẳng vào La Chinh.

Sau khi đi ra khỏi đấu trường, Phỉ Nhi khẽ cười nói: “Ta dẫn ngươi đi đăng kí điểm tích lũy, tháp Tội Ác không chỉ có vài thứ đồ vật như vậy.”

Trung tâm của toàn bộ tháp Tội Ác đúng là sàn đấu tỉ thí, bởi vậy nên trừ sàn đấu ra, xung quanh đấu trường được xây dựng lên một hệ thống công trình phụ trợ vô cùng hoàn thiện.

Dưới sự dẫn dắt của Phỉ Nhi, La Chinh rất nhanh đã tìm được nơi đổi điểm tích lũy.

Qua hai trận tỉ thí, giải thưởng của La Chinh là một viên đá chân nguyên cực phẩm và 20 điểm tích lũy.

“Điểm tích lũy có thể làm gì?” La Chinh hỏi.

Phỉ Nhi khẽ cười: “Có thể làm tất cả những chuyện muốn làm!”

Tất cả các công trình phụ trợ trong tháp Tội Ác đều vô cùng đầy đủ, điểm tích lũy có thể dùng để thuê mật thất tu luyện, cũng có thể dùng để tiêu xài phung phí, thậm chí là lấy các loại tình báo, đổi công pháp bí tịch.

La Chinh vừa đổi điểm tích lũy xong thì trước mặt liền có hai nam một nữ đi tới, ba người này là Chiến Tướng Nhân tộc.

Ba Chiến Tướng Nhân tộc nhìn thấy La Chinh đi cùng một cô gái Yêu Dạ tộc thì trên mặt đều lộ vẻ quái dị.

Nhân tộc cũng có tai mắt được sắp xếp trong tầng thứ nhất của tháp Tội Ác, bọn họ vừa nhận được thông tin liền vội vã chạy từ tầng trên xuống.

Người dẫn đầu thản nhiên nhìn qua La Chinh một cái, sắc mặt thoáng vẻ kiêu căng cười nói: “Ngươi chính là La Chinh? Nghe nói ngươi vừa giết hai tên Chiến Giả Ma tộc ở tầng một? Không tồi. Đi cùng chúng ta một chuyến đi!”

Đối với việc bọn họ biết tên mình, La Chinh không quá bất ngờ, nhưng hắn lại không thích giọng điệu của người này, thế nên chỉ lãnh đạm nhìn hắn một cái sau đó nói với Phỉ Nhi: “Dẫn ta đi chỗ khác xem tiếp đi.”

Thấy La Chinh hoàn toàn không nhìn mình, trên mặt người kia lộ rõ ý tức giận, lập tức lạnh lùng nói: “Ta là Tinh Huy, đến từ thánh địa Tử Tâm. Nếu ngươi đã chọn vào tháp Tội Ác tu luyện thì có lẽ nên hiểu, Nhân tộc chúng ta nên đoàn kết với nhau. Nếu không, ngoài cái chết ra, ngươi không còn con đường thứ hai có thể lựa chọn.”

La Chinh hờ hững liếc qua Chiến Tướng Nhân tộc tên Tinh Huy này: “Ngươi nói Nhân tộc chúng ta nên đoàn kết với nhau, ta hiểu rất rõ. Cùng một tộc, quả thực nên như vậy. Có điều, ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta?”

“Ngươi! Không có thánh địa Tử Tâm ta bảo vệ ngươi, có lẽ ngươi sẽ không sống nổi quá ba ngày!” Tinh Huy tức giận nói. Với cách nghĩ của hắn, hắn đích thân từ tầng trên xuống gặp La Chinh là đã nể mặt lắm rồi. Không ngờ, tên nhóc này lại không biết cảm kích, lại còn không thèm coi hắn ra gì!

“Ta sống mấy được ngày hẳn là chẳng liên quan gì đến ngươi.” Nói xong, La Chinh chớp mắt, gần như không hề nhìn hắn ta, trực tiếp bước đi, còn Phỉ Nhi chỉ lộ nụ cười nhẹ xin lỗi, sau đó liền đi theo sau La Chinh.

Đợi sau khi La Chinh rời đi, trên mặt Tinh Huy vẫn đầy vẻ tức giận: “Thằng nhóc này…”

Thế nhưng một người đồng hành khác của Tinh Huy thì ngược lại, oán giận nói: “Việc gì ngươi phải uy hiếp hắn? Thực lực của hắn đúng là phi thường, nếu có thể nhanh chóng phát triển trong tháp Tội Ác thì có lẽ sẽ tranh được một vị trí cho Nhân tộc chúng ta!”

“Hy vọng vào tên nhóc này? Hy vọng vào một Chiến Giả Nhân tộc?” Tinh Huy cười lạnh.

“Khi ngươi còn là Chiến Giả, có thể đánh bại Chiến Giả Ma tộc không? Ngươi của lúc đó, đến tháp Tội Ác còn chẳng dám vào thì phải?” Một nữ võ giả khác lạnh giọng nói.

“Sương Nhi…” Tinh Huy vẫn muốn giải thích.

“Đủ rồi!” Nữ võ giả tên Sương Nhi lắc đầu: “Quan sát một thời gian trước đã. Người Yêu Dạ tộc kia hình như cũng đang chỉ điểm cho hắn, chắc chắn tên nhóc này cũng không ngu xuẩn tới mức tùy ý khiêu khích một số cường giả mà hắn không cách nào thắng được. Qua một thời gian nữa, ta sẽ đi nói chuyện với hắn.”

Nhân tộc đã chú ý đến La Chinh thì dĩ nhiên những tộc khác cũng sẽ không kém cạnh.

Trong tầng đầu tiên của tháp Tội Ác, các kiểu sóng ngầm bắt đầu cuộn trào, tin tức về La Chinh cũng truyền bá qua đủ các loại con đường.

Mà ngoài Nhân tộc ra thì mục tiêu mà các tộc khác đưa ra gần như đều thống nhất, đó chính là nhất định phải giết chết La Chinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.