Bách Luyện Thành Thần

Chương 660: Thanh toán



“Rời8đi?” La Chinh chỉ tay vào thi thể trên mặt đất, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười lạnh: “Giết Chiến Tôn cấp cao của Nhân tộc chúng ta mà còn định rời đi?”

Mạnh Thiên buồn bực hừ một tiếng rồi nói: “Ngươi còn muốn gì? Cho dù ngươi có thể khống chế tháp Tội Ác, nhưng Song Ma thánh địa chúng ta cũng không phải dễ chọc!”

“Ha ha ha!” La Chinh bỗng nhiên cười to mấy6tiếng, nhưng trong hai mắt lại không hề có ý cười, toàn bộ đều là sát ý: “Song Ma thánh địa? Tên tuổi cũng thật lớn!”

La Chinh nói xong, vừa định ra tay thì Lăng Yên đã ngăn cản lại: “La Chinh, bỏ đi, vẫn nên cho bọ họ rời đi đi.”

Trước mắt, đám Chiến Tôn cấp cao này là lực lượng nòng cốt của Ma tộc trong tương lai sẽ trở thành Chiến Thánh, thậm chí là3cường giả Thần Hải Cảnh, nếu La Chinh giết hết bọn họ thì thực sự là một cú đả kích cực mạnh vào Song Ma thánh địa.

Nhưng nếu làm như vậy thì chẳng khác nào đắc tội với nội bộ Ma tộc. Lăng Yên cũng chỉ là suy tính cho đại cục. Nếu thật sự dồn Song Ma thánh địa vào đường cùng, rất có thể họ sẽ liều chết đánh một trận, khi đó thánh địa Tử5Tâm của Nhân tộc sẽ bị san bằng!

“Ta biết rõ ngươi đang lo lắng điều gì.” La Chinh nói với Lăng Yên: “Nhưng hôm nay, tất cả người Ma tộc đều phải chết!”

Nói xong, La Chinh nhảy từ trên bậc thang xuống, bay nhanh tới phía Mạnh Thiên!

“Tên nhóc thối tha, ngươi dám!” Một vị Chiến Tôn cấp cao Ma tộc không kiềm chế được, dẫn đầu tiến về phía La Chinh. Dưới sự bạo phát cương nguyên trong cơ thể, gã giống như một ngọn núi nhỏ di chuyển rất nhanh, hung hăng tiến tới.

Ngón tay La Chinh nhẹ vung lên, trong nháy mắt có một lực lượng vô hình bao quanh vị Chiến Tôn cấp cao Ma tộc kia, bên tai mọi người liền truyền đến tiếng vải vóc bị xé rách.

“Ặc ặc…”

Vị Chiến Tôn cấp cao Ma tộc kia lập tức bị chia năm xẻ bảy, máu nâu bắn tung tóe trên mặt đất.

“Lấy máu thịt của các ngươi để nuôi tháp Tội Ác đi!” Vẻ mặt La Chinh dữ tợn, toàn thân tràn đầy sát khí, giống như một sát thần rơi xuống trần thế vậy.

Thấy La Chinh không còn cố kỵ điều gì nữa, Mạnh thiên biến sắc, nói với tất cả người Ma tộc: “Rút lui, rời khỏi tháp Tội Ác!”

Có không ít Chiến Tôn cấp cao Ma tộc thấy tình hình không ổn liền lao về phía sau, ở đó có một cầu thang đi xuống tầng mười bốn. Tốc độ của Chiến Tôn nhanh tới mức nào? Chỉ trong nháy mắt, hơn mười vị Chiến Tôn cấp cao Ma tộc này đã vọt tới chiếc cầu thang kia.

Nhưng La Chinh đã nhảy thẳng lên, trần nhà trên đỉnh đầu bất ngờ hiện một vết nứt, hắn trực tiếp nhảy vào trong đó, vừa vặn chặn ở lối vào tầng mười bốn. Hôm nay, cho dù chỉ một gã Ma tộc hắn cũng không tha!

Các Chiến Tôn cấp cao Ma tộc vốn muốn đi lên tầng mười bốn, vừa mới lên đã thấy La Chinh chắn ở đó, cả đám Chiến Tôn cấp cao Ma tộc bình thường giống như núi nhỏ, vậy mà bây giờ trên mặt đều lộ rõ sự sợ hãi, giống như La Chinh là một con quỷ hình người vậy.

“Liều mạng với hắn! Hắn ta mới chỉ là một Chiến Tướng!”

“Giết hắn! Dù sao cũng chết!” Vài vị Chiến Tôn cấp cao Ma tộc giận dữ hét lên.

Các Chiến Tôn cấp cao Ma tộc lập tức xông lên, thân hình của họ giống như một ngọn núi nhỏ, đè lên La Chinh.

La Chinh nhấc nhẹ ngón tay, chỉ trong nháy mắt, một luồng sức mạnh vô hình liền xé đám Chiến Tôn cấp cao trước mắt thành từng mảnh nhỏ. Thi thể người Ma tộc nằm rải rác trên các bậc thang của tháp Tội Ác, mà La Chinh liền lững thững giẫm lên từng bậc thang nhuốm đầy máu đó mà đi lên trên.

“Ác quỷ, hắn là ác quỷ…” Chiến Tôn cấp cao Ma tộc biết họ còn lâu mới là đối thủ của La Chinh, lúc này liền liều mạng lùi lại phía sau, chạy về phía đỉnh tháp. Nhưng La Chinh sao có thể cho chúng cơ hội chạy thoát? Hắn đuổi sát theo phía sau, sức mạnh khí linh trong tháp Tội Ác đuổi theo, nhanh chóng thắt cổ những tên Chiến Tôn cấp cao đó!

“A…”

“Ô!”

Các loại tiếng kêu thảm thiết đan xen, xác chết văng tứ phía, chồng lên nhau. Phía trên bậc thang khinh khủng như trong chiến trường Tu La.

Nhiều nhóm Chiến Tôn trong mười bốn tầng đều đã quen với cảnh máu tanh, nhưng sau khi thấy cảnh này, sắc mặt nhiều người cũng trắng bệch. Ngày xưa, những người này hâm mộ Ma tộc đến cỡ nào? Thậm chí còn hối hận vì sao mình lại không sinh ra ở Ma tộc ấy chứ. Thậm chí họ còn oán hận tộc của mình không đủ lớn mạnh.

Nhưng giờ khắc này, bọn họ lại cảm thấy may mắn, may mắn thay vì họ không phải là người Ma tộc, nếu không chẳng phải sẽ bị giết tàn khốc như thế sao?

La Chinh chậm rãi bước từng bước tiến vào đỉnh tháp. Trong đỉnh tháp, không thấy bóng dáng Mạnh Thiên đâu nữa.

“Hắn tiến vào Tiểu Thế Giới?” La Chinh quét một vòng, quả thực không nhìn thấy bóng dáng Mạnh Thiên đâu. Có 128 Tiểu Thế Giới nằm rải rác trên đỉnh tháp, cho nên La Chinh mới đoán gã đã trốn vào đó.

Vân Lạc khoát tay, chỉ vào trên bậc thang, nơi tháp Tội Ác thông với động Huyền Minh nói: “Mạnh Thiên đi ra ngoài rồi.”

“Đi ra rồi?” Trên mặt La Chinh lóe lên vẻ bất ngờ: “Hắn không sợ Huyền Minh Tử Quang chiếu chết sao?”

Ngay cả như vậy, La Chinh cũng không từ bỏ ý định đuổi giết. Ma tộc có thể đột phá trong tháp Tội Ác, bước vào cảnh giới Chiến Thánh thì nhất định có bí mật ở đáy tháp Tội Ác. Về phần bí mật là gì thì La Chinh cũng không rõ, nhưng hắn tin, Mạnh Thiên tuyệt đối sẽ không tự sát như vậy!

Vì thế La Chinh liền truyền chân nguyên vào trong dây chuyền trước ngực, một vòng bảo vệ màu cam xuất hiện xung quanh thân thể hắn, sau đó hắn lập tức đi lên bậc thang, đi vào động Huyền Minh.

Khi La Chinh đi ra ngoài tháp Tội Ác, Vân Lạc và Lăng Yên cũng đi theo, kể cả hai người Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc cũng theo phía sau. Cùng lúc đó, Huân cũng đã xuất hiện bên cạnh La Chinh. Trong tháp Tội Ác, La Chinh là sự tồn tại bất khả chiến bại. Nhưng bên ngoài tháp Tội Ác, La Chinh muốn một mình đối đầu với Mạnh Thiên thì cũng không phải chuyện dễ dàng. Ngộ nhỡ Mạnh Thiên không tự sát mà thật sự có biện pháp tự bảo vệ mình thì chỉ sợ La Chinh sẽ gặp phiền toái!

Ở ngoài đỉnh tháp, Huyền Minh Tử Quang tản ra dày đặc hơn, loại Tử Quang trí mạng này có thể đánh tan chân nguyên hộ thể chỉ trong nháy mắt, sau đó giết chết người đó.

Sau khi đi ra khỏi tháp, La Chinh liền bay một vòng quanh đỉnh tháp, trên mặt hiện lên vẻ nghi ngờ. Quả thực hắn không phát hiện ra sự tồn tại của Mạnh Thiên.

Mạnh Thiên không có khả năng đi xa được, gã hoàn toàn không thể chịu nổi Huyền Minh Tử Quang chiếu vào. Nghĩ đến đây, La Chinh liền nhắm hai mắt lại, dần dần phóng ra cảm giác của bản thân, chậm rãi tìm mọi vật xung quanh.

Chốc lát sau, trên mặt hắn liền lộ ra tia cười lạnh, lấy trường kiếm thánh giai thượng phẩm ra khỏi nhẫn tu di, từ từ tiến về một phía!

Đám người Triệu Phần Cầm và Lăng Yên liếc mắt nhìn nhau. Chẳng lẽ La Chinh đã phát hiện được cái gì?

Lúc La Chinh dần dần tiến tới chỗ kia, bên cạnh tháp Tội Ác chợt có một dáng người vạm vỡ chui ra, đúng là Mạnh Thiên đang trốn ở đây!

Mạnh Thiên gầm lên: “La Chinh, nếu phải chết, vậy ngươi phải chết cùng ta!”

Lúc này trên đỉnh đầu Mạnh Thiên, phía trên lóe ra ánh sang chói lóa của song chưởng, lúc này Mạnh thiên chọn thiêu đốt linh đài!

Hệ thống tu luyện chân nguyên của võ giả, có thể lợi dụng đan điền để tự bạo, liều mạng cùng chết, mà người luyện thể có thể thiêu đốt linh đài, sau khi biến mình thành linh đài thiêu đốt trong thời gian ngắn, cương nguyên bùng nổ, sức mạnh có thể đạt đến mức làm người ta kinh sợ!

Nhưng kiểu thiêu đốt này cũng là một hành động không thể đảo ngược, một khi linh đài thiêu đốt, không thể xây lại linh đài một lần nữa!

Mạnh Thiên là người luyện thể đã mở được ba linh đài, lúc bốc cháy lên ảnh hưởng sẽ rất lớn, trừ La Chinh ra, đám người Lăng Yên cũng đồng thời biến sắc.

“Ra tay!”

Lăng Yên, Triệu Phần Cầm, Chu Chử Hạc, Vân Lạc và Huân đồng thời bắt đầu công kích!

Vốn thực lực của một mình Lăng Yên đã bằng Mạnh Thiên. Nhưng Mạnh Thiên liều mạng như vậy, khí thế nổi lên, sức mạnh cũng tăng lên gấp mấy lần, thậm chí chỉ dựa vào lực của mình hắn, dù mấy người bọn họ liên kết lại với nhau nhưng hắn đều có thể hóa giải được từng chiêu.

“Muốn cản ta! Nằm mơ!” Mạnh Thiên gầm lên, hắn liên tục đánh ra từng cú đấm mạnh mẽ, như thể không ai có thể ngăn cản hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.