Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP

Chương 27: Tắm cùng nhau



♪ Editor: Mio・°⁎⁺

Người phục vụ gật đầu: "Đúng vậy, xin mời theo tôi."

"Không có phòng hai người bình thường à?" Quý Huyền Nguyệt bất đắc dĩ: "Hoặc là hai phòng đơn cũng được."

Kỷ Cảnh Hiên chọc thẳng vào nỗi đau của Quý Huyền Nguyệt: "Hai phòng đơn với phòng hai giường thì bao nhiêu tiền ạ? Còn phòng tình yêu nữa?"

"Phòng đơn 5000, phòng hai người 8000, phòng tình yêu 100 ngàn ạ." Phục vụ giải thích: "Vì phòng ngài hưởng dụng là loại phòng tình yêu xa hoa nhất, bên trong có nhiều thứ như bể hải dương, bồn tắm hoa hồng, buffet hải sản miễn phí, nhiều lắm đấy ạ, mấy thứ này phòng đơn phòng đôi đều không có đâu, ngài cứ từ từ suy nghĩ ạ."

Nghe là thấy rất xa hoa rồi, ở được thì quá lời, một đêm 100 ngàn, vậy nếu ở thì mình lời 100 ngàn miễn phí, Quý Huyền Nguyệt nghĩ nhanh trong đầu. Nhưng mấu chốt vẫn là, anh chưa ở phòng có bể hải dương bao giờ đâu.

Kỷ Cảnh Hiên tẩy não đúng chỗ: "Quý ca ca nghĩ mà xem, phòng trăm nghìn miễn phí với phòng mấy nghìn miễn phí có thể so sánh với nhau sao?"

Nghĩ kĩ thì cũng đúng, Quý Huyền Nguyệt gật đầu: "Vậy phiền anh dẫn chúng tôi đi."

Camera vội vàng đi theo nhưng vì bị cấm quay chụp nên chỉ có thể vác xác trở về, Quý Huyền Nguyệt và Kỷ Cảnh Hiên đành theo sau phục vụ bước vào.

Ba người cùng vào thang máy đến tầng cao nhất, khách sạn cũng không cao lắm, chỉ có 21 tầng. Bên trong thang máy còn thoang thoảng mùi nước sát trùng, nhưng vì là của khách sạn cao cấp nên thậm chí mùi nước tẩy cũng thấy hơi thơm, nhân viên chỉ im lặng nhìn thẳng phía trước, xem ra được đào tạo cực kì tốt.

Thang máy nóng quá, có thể do máy sưởi điều hòa khiến không khí bốc hơi. Sau khi quay xong thì Quý Huyền Nguyệt đã thay áo khoác rồi, phần lưng còn hơi toát mồ hôi. Kỷ Cảnh Hiên bên cạnh thấy anh cựa quậy nên nắm tay anh luôn, nếu theo như lời của Quý Huyền Nguyệt thì đây gọi là bao bọc chặt chẽ tay anh bên trong.

Không biết vì sao, người không để ý như Quý Huyền Nguyệt bỗng dưng hơi ngượng ngùng, tay Kỷ Cảnh Hiên còn hơi ướt, có vết chai mỏng trong lòng bàn tay, nhiệt độ từ tay truyền đến làm cả mặt Quý Huyền Nguyệt đều đỏ ửng.

"Tay kia nữa." Kỷ Cảnh Hiên nói: "Miếng giữ nhiệt có ấm không? Còn lạnh không anh?"

"Vẫn... còn ổn lắm."

Quý Huyền Nguyệt cũng không biết mình đang trả lời gì nữa, đầu óc anh loạn tùng phèo, có thể là vừa đổi áo bông, lại không có gió mà không khí trong thang máy còn loãng khiến ý thức của anh như không khí ẩm ướt của máy sưởi vậy, rất mơ hồ.

"Ừm, vậy được rồi." Kỷ Cảnh Hiên thấy anh không đưa tay cũng tự mình nắm lấy bàn tay kia bao trọn nó, Quý Huyền Nguyệt không phản kháng, tùy ý để hắn nắm lấy tay hà hơi.

Khí nóng thở ra khiến đầu ngón tay lạnh lẽo của anh hóa hơi, ẩm ướt.

Quý Huyền Nguyệt rụt rụt đầu ngón tay, Kỷ Cảnh Hiên nắm chặt quá, anh muốn thoát mà chẳng thoát được, đành đè giọng bảo: "Một lúc sẽ hết thôi, trước kia tôi cũng kệ đấy, lúc về ngâm một xíu là bớt à."

"Không được, mình nên tránh hết mọi khả năng để không bị nứt da chứ?"

"Thật ra cũng lâu rồi chưa bị nữa mà, trước đó tôi vẫn chăm suốt." Quý Huyền Nguyệt nhỏ giọng biện giải.

"Việc đó với việc em muốn ủ ấm tay anh có gì liên quan sao?" Kỷ Cảnh Hiên thở dài, nghiêm túc nói: "Hôm nay anh mặc đồ mỏng quá, tay bị phơi lạnh lâu thế nữa, nếu không phải em dán giữ nhiệt chắc tay anh đông chả còn cảm giác gì đâu. Lúc đánh dấu Hà Vân Thành anh cầm bút cũng rất lạ, còn không dùng lực được, lần sau lạnh thì bảo em, không thì nói với tổ đạo diễn ấy. Không có Tiểu Trần, lát nữa em cho người mua đồ ủ ấm tay cho anh, sau này lạnh thì sưởi, đạo diễn sẽ không nói gì đâu, nhé."

Kỷ Cảnh Hiên cau mày nghiêm túc quá, Quý Huyền Nguyệt hơi sợ, anh biết bây giờ không phải là lúc đùa cợt, chậm chạp đáp ứng: "Biết rồi mà."

Phục vụ dẫn đường nãy giờ đều không quay lại, khóe miệng treo một nụ cười thương mại dẫn họ đến phòng tình yêu, chờ hai người vào rồi mới gọi điện báo cho Kỷ Đình.

"Em dâu tôi đẹp chứ? Tôi đang lái xe, muốn tới gặp em dâu, cậu nói coi nếu tôi đưa ẻm bất động sản, rồi cho thêm mấy khu nhà thuê để kiếm tiền thì ẻm có cùng Kỷ Cảnh Hiên kết hôn vội không?"

Bên ngoài là phục vụ nhưng thực ra là giám đốc nhỏ giọng trả lời: "Anh đừng đến, tôi cảm thấy anh sẽ không muốn nhận em dâu cao 1m8 đâu."

"Có gì đâu, em trai tôi với tôi đều cao hơn ẻm, khí thế vẫn hơn mà."

"Ngực nhỏ lắm."

"... Ờm, cũng đâu phải vợ tôi tôi quan tâm làm gì, đời sống tình dục của em tôi thì nó tự hưởng chứ."

"Thì... người đó cũng giống anh đó."

"Giống cái gì? Từ từ, 1m8, ngực phẳng, chắc không phải là nam chứ."

"Hình như vậy, hơn nữa em trai anh đối xử thân mật lắm, với cả không phải cậu ấy tự chọn phòng tình yêu ư?"

"..." Bên kia cúp điện thoại cái rụp.

Sau khi căn phòng kia đóng chặt, giám đốc liên tưởng đến chuyện gì đó cũng vội vàng đi mất.

Quý Huyền Nguyệt vừa vào phòng đã thấy ẩm nóng, máy sưởi điều hòa mở đã lâu, anh cởi áo bông tham quan một vòng.

Phòng tình yêu này là kết hợp kiểu cách từ Trung Quốc đến Phương Tây, chỉ có một phòng ngủ, đầu giường là gỗ nguyên khối chạm khắc đôi uyên ương đan chéo cổ. Tuy không biết là dùng gỗ gì nhưng lại mang hơi thở rừng rậm sau cơn mưa. Còn có màn cửa đỏ treo cao trên xà nhà như phòng thành thân thời cổ đại, lọt vào tầm mắt là một mảng đỏ bừng. Vén màn lên thì một bên là ban công, một bên là bể hải dương, đủ loại cá phản chiếu lửng lơ qua rèm cửa.

Trước kia anh đóng phim cũng thấy qua phòng tình yêu rồi, nhưng so với ở đây thì căn phòng đó chẳng có cửa để so chút nào.

Bồn tắm rất lớn, đủ để tắm hai người, Kỷ Cảnh Hiên điều chỉnh nhiệt độ nước hợp lí rồi mới bước ra, chính trực nói: "Quý ca ca tắm trước đi, em chỉnh nhiệt độ xong rồi. Còn em ngủ sô pha hay sàn nhà vậy?"

Quý Huyền Nguyệt liếc Kỷ Cảnh Hiên một cái rồi nhìn giường lớn lần nữa, vẫn đủ ngủ hai người, anh không để ý nhịp tim rộn ràng và ngượng ngùng trong lòng, lắc đầu: "Hai người vẫn ngủ được mà, hai chúng ta cũng không cần tránh cái gì, cùng không phải là người yêu nữa. Ngủ cùng đi, hôm nay rất mệt rồi."

Kỷ Cảnh Hiên gật đầu, vui vẻ nói: "Cảm ơn Quý ca ca đã không để em ngủ sô pha."

Ngủ giường đã thấy vui rồi? Hắn quên mất phòng này là anh em mình cho hay sao? Đúng là đứa nhỏ mà, Quý Huyền Nguyệt cười: "Vốn phòng này do cậu tìm được, tuy rằng không biết sao anh em cậu cho phòng tình yêu nhưng tóm lại đều của cậu cả, sao có thể cho cậu ngủ sô pha được? Tôi cũng không phải con gái, không để ý nhiều vậy đâu."

"Em nói mình đi hai người, ảnh bảo sẽ cho em một bất ngờ, kết quả là cho cả phòng tình yêu, em nhất định sẽ mắng ảnh cho ạ."

"Vậy thì Quý ca ca ơi..." Kỷ Cảnh Hiên bật mode ngây thơ, vô tội nói: "Nếu anh nói mình không cần để ý nhiều vậy thì mình tắm chung được không? Bồn tắm rất lớn, còn có hoa hồng, cực kì thơm luôn, bên trong còn có thể nhìn thấy bể cá đó. Em biết nhiều loại cá lắm, để em chỉ cho anh, được không?"

Quý Huyền Nguyệt:... Tui là đang tự đào hố chôn mình.

Kỷ Cảnh Hiên cậu thực sự được nước làm tới phải không?

【 Tác giả có lời muốn nói:

Quý Huyền Nguyệt: Chúng ta không cần né tránh gì cả, đều là nam, ngủ với nhau thì sao?

Kỷ Cảnh Hiên: Vậy tắm cùng nhau thì sao? Em không cần biết, anh nói không cần để ý rồi, đã chiếm tiện nghi phải chiếm tới bến.

Quý Huyền Nguyệt: Ặc, cậu không biết càng nói không để ý là càng để ý sao? Càng giả thẳng thì càng cong đó hạo bu hạo?

Kỷ Cảnh Hiên: À, đàn ông. 】

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.