Bách Thảo Chiết

Quyển 3 - Chương 27



Chương 27

nghe nói như thế, huyền hoài cẩn biết trốn tránh không được, huyền kì dịch muốn đâm qua tầng giấy này, làm cho hắn cùng lạc ngọc trực tiếp đối mặt.

nghịch ngợm sao?

ha ha, nếu lạc ngọc thật sự nghịch ngợm, hắn cũng sẽ không ưu sầu như thế đi.

hắn cùng lạc ngọc chướng ngại lớn nhất chính là vị quân vương độc tài trước mắt này đi.

“bất quá quốc sư có thể yên tâm.” huyền kì dịch nhìn huyền hoài cẩn biểu tình trống rỗng, tàn nhẫn bồi thêm một đao,”lạc ngọc đan ở tại đây a.”

nhất thời trong phòng tĩnh lặng làm cho người ta sợ hãi, trong không khí trầm trọng khiến người ta hít thở không thông.



“còn không ra xem hoàng thúc của ngươi?”

huyền kì dịch nâng cằm lạc ngọc, ra lệnh.

việc đã đến nước này, có cái gì để giấu?

lạc ngọc chậm rãi ngồi dậy, ánh mắt lạnh băng đảo qua huyền kì dịch.

sàng đang rộng thùng thình phiêu mở ra, lập tức trượt xuống lộ ra mái tóc đen hỗn độn cùng thân hình bạch ngọc, dưới ánh nến lay động giống như ngọc chi phát ra ánh sáng nhu hòa.

lúc này lạc ngọc thần sắc đỏ bừng, nhưng mặt lại lạnh như băng, trải rộng toàn thân cao thấp dấu vết hoan ái phát ra cực hạn mê hoặc, tựa như hoa anh túc nở rộ đoạt đi thần chí người khác.

“hoàng thúc …”

thanh âm trong trẻo lạnh lùng mang theo nhu hòa, đánh mạnh vào lòng người.

lạc ngọc nâng cánh tay, nhẹ nhàng vuốt tóc, kia mái tóc thuần túy đen tuyền càng tôn thêm làn da tuyết trắng.

“…”

huyền hoài cẩn yên lặng, đối với cảnh đẹp trước mắt, hắn nhất thời không nói nên lời.

huyền kì dịch tựa ở bên giường, thưởng thức màn kịch hắn bày ra, lại càng thêm chờ mong phản ứng tiếp theo của lạc ngọc.

” bất cáo nhi biệt, làm ngài lo lắng …”

mở miệng trước là lạc ngọc, có lẽ nhìn ra huyền hoài cẩn tâm tình hỗn loạn,thanh âm hắn thực nhu hòa, mang theo tia mị hoặc, dẫn đường đối phương suy nghĩ.

” mấy ngày xuất cung được hoàng thúc chiếu cố, lạc ngọc ghi khắc. lạc ngọc nếu có phạm lỗi hy vọng hoàng thúc có thể tha thứ, lạc ngọc nhất định tự mình giải thích …”

lời lẽ khách sáo, nhưng lạc ngọc tin huyền hoài cẩn có thể lý giải ý của hắn, hắn muốn mượn chuyện này nói cho huyền hoài cẩn hiểu, chuyện phát sinh ngoài cung hết thảy đều là chân tình của hắn, hy vọng đối phương hiểu rõ, mà trước hết, hắn sẽ tự chủ trì công đạo!

” bổn phận của ta …”

huyền hoài cẩn một lúc lâu sau mới nhẹ giọng đáp, đầu cuối thấp làm cho lạc ngọc không thấy rõ vẻ mặt của hắn,chỉ có thể phỏng đoán.

“quốc sư một đường tới đây hẳn cũng mệt mỏi rồi? trời đã khuya không bằng gấp về phủ, tối nay trụ gian kế bên đi”

huyền kì dịch đột nhiên mở miệng, lại làm cho lạc ngọc sắc mặt khó coi.

gian kế bên?

đối với tẩm cung vô cùng hiểu biết, lạc ngọc còn không biết huyền kì dịch có tính toán gì?

tuy rằng cách giam, nhưng hai gian phòng vốn dĩ tương thông!

ban đêm tĩnh lặng, tiếng vang bên này chỉ sợ bên kia cũng nghe rành mạch!

huyền hoài cẩn trong lòng cũng hiểu được, nhưng huyền kì dịch là hoàng đế, nếu như hắn đã nói thân là thần tử,hắn sao có thể không theo!

lạc ngọc chỉ có thể nhìn huyền hoài cẩn cô đơn hướng cách gian đi đến, trong lòng rất áy náy, nhưng hắn biết, khảo nghiệm đêm may chỉ vừa mới bắt đầu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.