Cho dù bản thân cô cũng có lúc thắc mắc, Bạch Thắng là coi trọng điểm nào ở cô? Lại đáng để anh dứt khoát thật lòng, thâm tình đối với cô như thế!
Mọi người ở đây cũng chú ý tới tầm mắt của Bạch Thắng, bọn họ theo ánh mắt của anh, liền nhìn thấy Quý Nghiên. Cũng có rất nhiều người nhận ra cô gái này, là tiểu thư lớn của tập đoàn Thụy Hưng, trước đây không lâu bị gièm pha, làm cho khi nhà trọ của cô bị hỏa hoạn, trên web điên cuồng đăng tin, tiếng mắng một mảnh.
Nhưng ngày gần đây thân là một trong các đối tượng của xì căng đan- thiếu gia nhà họ Dương kia (Dương Hàm Mặc) lại tự mình đứng ra giải thích chuyện này, nói thẳng báo chí đã vu oan Quý Nghiên. Cũng gián tiếp để lộ ra tin tức cô đã có bạn trai. . . . . . Không ai biết sự thật của sự thật đến tột cùng là như thế nào? Cái tin này, thật thật giả giả lại có ai nói rõ ràng? Chỉ là không ngờ, người bạn trai trong tin đồn của Quý Nghiên, lại là Bạch thiếu gia của Cục Quốc An.
Vả lại nhìn anh hết sức yêu cô, Bạch thiếu gia cho người khác ấn tượng luôn là thanh nhă lịch sự, nhưng lại có cảm giác rất xa cách, không dễ gần. Hơn nữa có ai nghĩ tới, sẽ có một ngày anh hát tình ca tặng cho một cô gái dưới ánh nhìn trừng trừng của nhiều người, anh thâm tình như vậy, chuyên chú, bất chấp tất cả. Cũng may nhà hàng này có một quy định, mỗi ngày chỉ tiếp đón 30 đoàn khách, đây là nhà hàng cao cấp nổi tiếng nhất Hongkong, rất nhiều người muốn đến đây ăn, nhưng muốn ăn một bữa ở chỗ này, lại là cực kì không dễ. Có thể đặt được chỗ ở đây, đều là người không giàu cũng quý, tư cách rất cao, tất cả mọi người đều hiểu quy củ trong giới thượng lưu này, cũng rất thức thời, loại chuyện như vậy, đương nhiên sẽ không tùy tiện nói ra ngoài.
Xem xong rồi thôi.
Bạch Thắng đứng dậy, dưới ánh nhìn săm soi của mọi người, chậm rãi đi tới chỗ Quý Nghiên.
Hình tượng của anh thật sự rất phù hợp với người tình trong mộng của tất cả cô gái, nhất là khi khung cảnh dưới ánh đèn lãng mạn như vậy, trong không khí an tĩnh thế kia, anh ngồi đàn Piano, hát tình ca, thần thái ưu nhã, như một vị bạch mã hoàng tử nhẹ nhàng giáng trần, trong nháy mắt làm cho tất cả nữ sinh ở đây đều có chút nghiêng ngả.
Họ cũng không nhịn được sôi trào, tiếng thét chói tai, tiếng vỗ tay, vang lên liên miên. . . . . .
Trong nhà hàng này chưa từng có loại náo nhiệt như thế này, ngay cả các nam sinh cũng hùa theo ồn ào lên, rối rít cổ vũ Quý Nghiên đáp lại tấm chân tình của Bạch Thắng, không khí nhất thời bị xáo động tới điểm cao nhất.
Quý Nghiên đỏ mặt, từ trước đến giờ cô luôn im lặng không nói gì nhiều, cho nên nhất thời có chút khó thích ứng với không khí nhiệt tình như vậy. Bạch Thắng vẫn đứng ở cách đó mấy bước, đột nhiên dừng bước chân lại, anh cứ như vậy đứng ở nơi đó, khóe miệng nở nụ cười, ánh mắt lẳng lặng nhìn cô, tư thái yên tĩnh, giống như một chàng hoàng tử tỏa sáng vô hạn, đang chờ đợi công chúa của mình bước đến.
Quý Nghiên có chút không biết làm sao, cô chưa từng đối phó với loại tình trạng này. Vốn tưởng rằng ở trước mặt Bạch Thắng, cô đã có thể đủ tự nhiên đủ thoải mái cùng anh chung sống, nhưng trải qua náo loạn như vậy, cô mới phát hiện sự chênh lệch giữa bọn họ lớn đến thế nào. Anh chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, cô liền không hề có sức chống đỡ.
Người đàn ông này có tư chất làm cho người ta điên cuồng như vậy.
Có một cô gái nổi tiếng gan lớn thấy Quý Nghiên vẫn còn đang chần chừ liền không nhìn nổi nữa, cô gái kia lặng lẽ đi tới, đẩy Quý Nghiên ra trước, Quý Nghiên đang trong trạng thái mất hồn cũng không kịp chú ý, cả người lảo đảo ngã xuống, thẳng tắp nhào tới phía trước.
Một đôi tay kịp thời đỡ lấy cô.
Anh đứng ở trước mặt cô, Quý Nghiên vừa mới ngước mắt, liền đối diện với cặp mắt sâu thẳm kia, chóp mũi đều là hơi thở quen thuộc, bọn họ dán vào nhau rất gần, rất gần. . . . . .
Mọi người thầm nghĩ, như vậy mới đúng chứ! Hai người bọn họ như vậy, nhìn qua thật rất xứng đôi.
Tuấn nam mỹ nữ, nhìn xem thật là mát mắt mà . . . . . .
"kiss. . . . . . kiss. . . . . ."
"kiss. . . . . . kiss. . . . . ."
"kiss. . . . . . kiss. . . . . ."
. . . . . .
Mọi người đồng loạt gào thét, cả phòng ăn giống như cũng bị không khí nóng bỏng đốt cháy, đêm giáng sinh này, đối với anh, đối với cô, đối với bọn họ mà nói, chắc chắn là một ngày lễ cả đời khó quên.
Sắc mặt Quý Nghiên đỏ ửng, trong lòng như nai vàng ngơ ngác, khẩn trương không biết làm thế nào cho phải. Loại cảm giác này vừa khẩn trương vừa vui mừng, cô thật đúng là lần đầu tiên trải nghiệm, cực kỳ mâu thuẫn, nhưng cũng cực kỳ kích thích.
Con ngươi Bạch Thắng bình tĩnh khóa lấy cô, trong mắt ngầm chứa một tia cười, giọng nói mát lạnh chậm rãi vang lên bên tai: "Nghe được tiếng lòng anh rồi chứ?"
Quý Nghiên nào còn có thể nói nên lời.
Một lòng đến nay còn chưa có bình tĩnh lại.
Không đợi cô trả lời, Bạch Thắng liền mở miệng lần nữa, giọng điệu thấp đi mấy phần, chất giọng hơi từ tính và khêu gợi từ trong môi mỏng của anh chậm rãi tràn ra. "I love y¬ou ¬so ¬much."
Ánh mắt Quý Nghiên hoàn toàn sững sờ, chỉ cảm thấy trong cơ thể có đốm lửa đang điên cuồng mà nhanh chóng bốc cháy lên, gần như muốn cắn nuốt cô, máu cũng đang mãnh liệt sôi trào, trong đầu cô thoáng chốc trống rỗng. Rõ ràng là sắp đến mùa đông, mà sao cô lại vẫn cảm thấy nóng như thế, cả người như muốn thiêu cháy.
Mọi người nghe một câu thổ lộ như thế liền lần nữa bộc phát ra tiếng thét chói tai điên cuồng.
Đáng lẽ đều là một đám người trẻ tuổi, chính là tuổi thích chơi thích gây náo động, hơn nữa còn có tiền, cho nên dĩ nhiên là rất biết đùa. Cái loại địa phương như quán Bar cũng đến không ít lần, hơn nữa còn biết xáo động không khí, loại chuyện làm cho không khí ồn ào lên này, chỉ cần có một người dẫn đầu thì những người còn lại sẽ lập tức đi theo hưởng ứng. Chủ yếu hơn chính là Bạch Thắng lại là dạng thân phận người người đặc biệt chú ý này, mọi người liền có vẻ càng thêm nhiệt tình.
Cuộc sống riêng của nhân vật lớn: cục trưởng tương lai của NSA đó nha. . . . . . Cũng không phải là dễ dàng có thể nhìn xem như vậy được đâu. . . . . .
Giống như là để hưởng ứng không khí lúc này, tiếng nhạc của bài "She" lại vang lên lần nữa. . . . . .
Bạch Thắng ôm Quý Nghiên vào trong ngực, giữ chặt cái ót của cô, trong lúc cô còn đang sững sờ, trong lúc mọi người còn đang nhiệt tình như lửa ồn ào lên, trong lúc tiếng nhạc "She" uyển chuyển êm tai lại rung động đến tâm can đang được phát ra, anh nghiêng đầu, hôn cô thật sâu.
Bọn họ đã từng hôn như vậy rất nhiều lần, dịu dàng, bá đạo, nhiệt tình. . . . . . Cũng từng hôn ở nhiều chỗ khác nhau, trong nhà, ban công, bệnh viện. . . . . . Nhưng ở trong không khí như vậy, nhiều người nhìn trừng trừng như vậy, thì vẫn là lần đầu tiên.
Quý Nghiên níu lấy quần áo Bạch Thắng thật chặt, trong đầu vẫn còn đang lùng bùng, giống như một chú dê con bị lạc, không tìm được phương hướng. Cô chỉ có thể dựa vào anh thật chặt, đi theo bước chân của anh, để anh dẫn cô đi đúng đường. Ở trước mặt anh, cô toàn là liên tục thất bại.
Lại một lần thét chói tai, nhấc lên một trận dậy sóng.
Đêm nay chắc chắn là rất high.
Mà đêm nay cũng là đêm Giáng sinh đầu tiên bọn họ trải qua cùng nhau.
Ngoài phòng vang lên tiếng pháo hoa, cuộc sống về đêm, bây giờ mới bắt đầu. . . . . .
"Lần sau anh cũng dạy em đánh đàn đi." Quý Nghiên và Bạch Thắng nắm tay nhau bước chậm trên quảng trường, vừa mới cơm nước xong, lúc này chính là thời gian tốt để tiêu hóa.
Bên tai thổi qua gió mát nhẹ nhàng, đêm nay ánh trăng rất đẹp, treo ở giữa bầu trời đầy sao, bóng đêm xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi.
"Chưa biết nữa, chừng nào em nghĩ xong sẽ nói cho anh biết."
Trên quảng trường cũng có không ít người, cũng rất nhiều người đang thả đèn hứa nguyện, còn có người đang chơi pháo hoa mini, bầu trời một mảnh sáng lạng, xinh đẹp khác thường.
Mọi người náo nhiệt tưng bừng như ngày lễ đến.
Đâu đâu cũng có không khí ung dung vui vẻ.
Một nữ sinh nhỏ bán đèn hứa nguyện đi tới, nói với Bạch Thắng: "Anh trai, mua đèn hứa nguyện cho chị gái bên cạnh đi."
Bạch Thắng nhìn nữ sinh nhỏ lấy gì đó trong túi nylon trên tay, lại ngước mắt nhìn những chiếc đèn hứa nguyện trên bầu trời đang chậm rãi bay lên, hình như nữ sinh kia cũng thích những thứ này.
Anh nhẹ nhàng nhếch môi, không do dự quá nhiều liền mua một cặp.
Kinh nghiệm rất mới mẻ.
Từ trước đến nay anh chưa từng làm những thứ này.
Nhìn ra được tối nay Quý Nghiên vẫn luôn rất vui vẻ, giây phút đèn hứa nguyện rời khỏi lòng bàn tay bọn họ, anh nhìn ánh đèn lóe lên ở bên trong, chiếu rọi khuôn mặt tươi cười của cô, giống như tất cả hoa tươi trong nháy mắt đều nở ra xung quanh cô, thế giới cũng trở nên rực rỡ.