“Tiểu Thiên Thiên! Ngươi thật xinh đẹp nha” Huyết Liên Hàn cười híp mắt nói với Sát Thiên Mạch, ở bên cạnh Sát mĩ nhân một thời gian Huyết Liên Hàn rút ra được một kết luận chỉ cần khen hắn xinh đẹp thì chuyện gì cũng có thể giải quyết.
“Hừ còn phải nói sao?” Sát Thiên Mạch nhìn mỗ nam nào đó đang đảm nhận vị trí lột nho nói.
Mọi người ở ma giới cũng nhẹ nhõm không ít, hai vị này gặp nhau không đánh cũng giết thật hiếm có khi yên tĩnh được như vậy. Nhưng người phá không khí thì ở đâu cũng có.
“Ma quân bệ hạ!”
“Tử Huân Thiển Hạ ngươi cũng thật to gan!” Sát Thiên Mạch không ngờ chấp niệm của nữ nhân này với Bạch Tử Họa lại sâu như vậy ngang nhiên chạy đến Trường Lưu mang người đi.
“Tử Huân tuyệt không hối hận” Tử Huân biết chuyện này không thể giấu được Sát Thiên Mạch nên cũng không phủ nhận.
“Hừ không biết sống chết!” bình thường bọn họ bày mưu tính kế cướp thần khí gì đó hắn cũng không quản nhưng lần này lại một mình xông vào Trường Lưu nếu hắn còn không cho nàng ta một bài học sau này ma giới yêu giới lại kéo nhau vào Trường Lưu chịu chết sao?
Thật ra Sát Thiên Mạch chỉ muốn đánh một chưởng cảnh cáo Tử Huân Thiển Hạ, nhưng không ngờ từ phía sau nàng lại xuất hiện một người đánh về phía hắn một chưởng.
Huyết Liên Hàn thấy vậy vội ôm lấy Sát Thiên Mạch bay qua một bên, chiếc ghế quý phi lúc nãy Sát Thiên Mạch ngồi bị trúng một chưởng nổ tung.
“Chết tiệt là kẻ nào dám ở địa bàn của ta ra tay đánh chủ nhà?” Sát Thiên Mạch sau khi được Huyết Liên Hàn ôm qua tránh được một kích liền nổi điên quát lên.
“Là ta!”
“Ngươi...ngươi là?” Sát Thiên Mạch đang nổi nóng nhìn thấy người ra tay lập tức kinh hãi run run giọng hỏi.
“Tiểu Thiên Thiên ngươi nhìn không ra sao? Hắn là Tiểu Bạch a!” Huyết Liên Hàn tranh thủ lúc Sát Thiên Mạch còn kinh hãi nhìn Bạch Tử Họa liền vòng một tay qua ôm eo Sát Thiên Mạch miệng ghé sát tai hắn thì thầm. Đầu năm nay đậu hủ không dễ ăn phải tranh thủ a!
“Ngươi...lão Bạch!” Sát Thiên Mạch không để ý cái tay đang tác quái trên eo hắn, nhìn Bạch Tử Họa rồi lại nhìn sang Tử Huân đứng gần đó “Ngươi cuối cùng đã làm gì hắn?”
“Bệ hạ ta chỉ...” Tử Huân còn chưa nói xong Bạch Tử Họa bên này đã ra tay đánh về phía Sát Thiên Mạch, Huyết Liên Hàn vội đưa tay ra chặn lại, tung chiêu đấu với Bạch Tử Họa.
Lúc này Sát Thiên Mạch mới nhìn kĩ Bạch Tử Họa, cũng khó trách lúc nãy hắn nhìn không ra lão Bạch.
Bạch Tử Họa không còn chút gì giống thượng tiên nữa, bạch y phiêu phiêu hắn mặc lúc trước đã trở thành hắc y, khí chất lạnh lùng xa cách lúc trước cũng bị thay bằng lãnh huyết tàn nhẫn, trên trán hiện ra một ấn kí màu đen không giống đọa tiên nhưng nhìn cả người cả người Bạch Tử Họa tỏa ra khí tức hắc ám lạnh lẽo Sát Thiên Mạch là người trong nghề sao không nhìn ra được Thượng Tôn Trường Lưu đã ma hóa rồi.