Bạch Tử Họa! Ngươi Sai Rồi!

Chương 47



Huyết Liên Nguyệt Băng sau khi chuẩn bị xong thì moi cái người bị úp trong vạc thần nông ra.

“Được rồi bây giờ ta giúp ngươi trị thương” Nàng dùng nước trong long trì đổ đầy vạc thần nông “ngươi đây là muốn tự cởi hay là ta giúp một tay?”

“...” Bạch Tử Họa không còn la hét nhưng vẫn nhìn trừng trừng vào nàng.

“Ta đây là làm việc công!” Huyết Liên Nguyệt Băng xoa xoa thái dương rồi vươn vuốt ra bắt đầu sự nghiệp lột đồ thượng tôn.

Bạch Tử Họa bỗng dưng phản ứng cực nhanh, phập một cái! Cắn vào móng vuốt của người định phi lễ mình.

“Chết tiệt!không được nuốt” Huyết Liên Nguyệt Băng bóp chặt cằm của Bạch Tử Họa, trong người của nàng vẫn còn nguyên thần của yêu thần dù bị kiềm hãm vẫn không thể coi thường huống chi Bạch Tử Họa còn đang ma hóa.

“Ưm!” Bạch Tử Họa chỉ thấy ngụm máu trong miệng thơm ngon vô cùng có chết cũng không nhả ra.

Huyết Liên Nguyệt Băng trong lúc cấp bách không nghĩ được nhiều vội cúi người đưa môi xuống muốn hút máu trong miệng Bạch Tử Họa ra.

Bạch Tử Họa trong lúc sống chết muốn nuốt máu xuống thì cảm thấy có một vật nhỏ mềm mại luồn vào kẻ răng, bất giác cũng đưa lưỡi qua đụng vào vật nhỏ đó một cái, thật ngọt! Hắn quên luôn ngụm máu trong miệng mình.

Huyết Liên Nguyệt Băng thừa lúc Bạch Tử Họa phân tâm hút hết máu về miệng mình rồi nuốt luôn xuống.

Bạch Tử Họa thấy vật nhỏ ngọt ngào muốn đi liền dùng răng giữ lại. Huyết Liên Nguyệt Băng thấy lưỡi của mình bị hắn dùng răng cắn liền điên tiết, đến bây giờ còn chưa có người dám phi lễ nàng.

Vậy là Huyết Liên Nguyệt Băng được thỏa mãn nguyện vọng nện đàn Phục Hy lên đầu thượng tôn. Sau khi bóc hết quần áo rồi ném người đang hôn mê vào vạc Thần Nông Nàng lập tức rót thần lực vào, nước trong vạc Thần Nông từ từ bốc khói rồi sôi lên.

Tuy nhiệt độ trong vạc thần nông rất cao nhưng môi Bạch Tử Họa lại tím tái như chịu phải hàn khí.

“Cho thêm rau vào hầm khoảng một ngày rưỡi là được” Huyết Liên Nguyệt Băng vừa nói vừa quăng vào vài loại dược liệu. **thịt thần tiên phiên bản Trường Lưu**

“Lúc trước chỉ nhìn thấy lưng trần liền cảm thấy không tệ, bây giờ cũng nhìn thấy hết rồi càng thấy không tệ hơn nha!” Huyết Liên Nguyệt Băng vừa uống trà vừa nhìn mỗ nam trong “nồi thịt” cảm thán.

Nói không bằng làm, Huyết Liên Nguyệt Băng liền tìm giấy bút vẽ lại cảnh tuyệt sắc của thượng tôn.

“Mẹ Cốt Đầu đang làm gì?” Đường Bảo vừa ngủ dậy thấy Huyết Liên Nguyệt Băng viết viết vẽ vẽ vội bay đến xem liền thấy phía trước có một cảnh làm nữ nhân trên dưới 18 tuổi đều phải phun máu mũi.

“Mẹ lại nhìn lén thượng tôn tắm sao?” Đường Bảo lau nước miếng nói.

“Cái gì mà lại? Lần trước mới là nhìn lén lần này ta là nhìn công khai còn phải vẽ tranh lại làm kỉ niệm nữa”

“Mẹ thật đáng xấu hổ” Đường Bảo lấy tay che mặt.

“Cầm lấy luyện đi chẳng phải con muốn thành hình người sao?” Huyết Liên Nguyệt Băng ném một quyển sách về phía Đường Bảo.

“A mẹ phải vẽ thượng tôn thật đẹp nha con đi trước đây” Đường Bảo liền ôm quyển sách đi mất.

Bạch Tử Họa tỉnh lại thì cũng đã hôm sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.