Lạc Kiều Ninh - Gia chủ gia tộc cổ võ đứng đầu lục địa Á Âu, nắm trong tay dị năng lôi điện và thiên hỏa. Vì bị em gái Lạc Mạnh Hà cùng người yêu thông đồng hại chết đoạt quyền lực mà trọng sinh vào cháu gái tộc trưởng Lạc gia tộc ở Vô Tuyết đại lục. Thân thể này bị coi là phế vật không thể tu luyện được, gia tộc vứt bỏ, người người coi thường, trêu chọc, bị chính biểu muội của mình đánh chết.
Nàng đã sống lại thì sẽ vì Lạc Kiều Ninh này mà sống tiếp, phế vật thì sao ta đạp nát thiên tài, vứt bỏ ta ta nắm quyền cả gia tộc, ai tốt với ta ta tốt lại, ai hiếp đáp ta ta cho cả nhà chết không toàn thây. Giờ đây đối với nàng không có tình cảm chỉ có sức mạnh và quyền lực
Đoạn trích 1:
- Ngươi dám đánh ta, ngươi muốn chết - Lạc Kiều Ninh đạp bay Lạc Thủy va vào tường, ánh mắt tràn ngập huyết sắc, không khí tử vong lan tràn.
- Ngươi ... ngươi dám đánh ta. Người đâu xông lên đánh chết cho ta. - Lạc Thủy run rẩy sợ hãi nhìn Lạc Kiều Ninh, mồ hôi ướt đẫm sau lưng. Ánh mắt của Lạc Kiều Ninh như hầm băng, làm cho nàng có cảm giác lạnh buốt toàn thân. Nhưng nàng có gia đinh theo cùng, nó chỉ là phế vật thì cần gì sợ hãi nó vì vậy bèn ra lệnh cho gia đinh.
- Hừ, muốn chết - Lạc Kiều Ninh vung nhẹ tay, bỗng trên người các gia đinh xuất hiện một đám thiên hỏa màu xanh chập chờn như lời mòi gọi tử vong. Chỉ một khoảnh khắc cả đám gia đinh cháy thành tro. Ngọn lửa trở về trên tay nàng nhảy múa như lấy lòng chủ nhân. - Ngươi tự tin vào sắc đẹp của ngươi? Tứ đại mỹ nữ? Thế thì...- Lạc Kiều Ninh mỉm cười
- Không, ..... xin ngươi.... ngươi tha cho ta...a.a.a..a. ngươi là ác quỷ....a..â.a.a Lạc Thủy sợ hãi van xin nhưng ngọn lửa đã bắt đầu đốt cháy trên gương mặt, đau đớn tột cùng.
Hắn - Tuyệt Thiên Long thiếu chủ Tuyệt gia tộc- 1 trong 4 gia tộc ẩn thế trên đại lục. Nàng vô tình trong 1 lần đi lịch lãm săn thú đã cứu hắn 1 mạng. 1 lần nhìn thấy nàng hắn đã nhận ra đó là người cả cuộc đời hắn cần tìm. Hắn theo đuổi nàng, nàng làm ngơ; hắn đỡ 1 kiếm cho nàng , nàng cảm ơn rồi vứt cho hắn 2 viên đan dược xong biến mất; hắn nói bỏ gia tộc vì nàng, nàng cười nói hắn "Tùy ý". Hắn quyết vì nàng vào sinh ra tử, đuổi không đi, không mời cũng đến; nhiều lúc khi hai người nghĩ lại nàng bảo hắn "Dai như đỉa đói vạn năm"
Trích đoạn hai.
- Kiều Ninh, cẩn thận - thấy hắc y nhân lao ra, Tuyệt Thiên Long không nghĩ ngợi gì liền lao lên chắn trước mũi kiếm của hắc y nhân. Kiếm hắc y nhân đâm sâu vào vai trái của Tuyệt Thiên Long, thấy vậy hắc y nhân vất bỏ kiếm tung chưởng vào người Lạc Kiều Ninh. Nhưng chưa kịp chạm đến vạt áo Lạc Kiều Ninh hắc y nhân đã bị 1 tia sét đánh chết tại chỗ không kịp nhúc nhích.
Lạc Kiều Ninh nhíu mày nhìn vết thương trên vai Tuyệt Thiên Long, cũng khá sâu có chút độc vật. Nàng quay qua nhìn Tuyệt Thiên Long thấy hắn nhăn trán vì đau đớn nhưng khi thấy nàng nhìn hắn hắn cười với nàng tỏ vẻ không sao.
- Cảm ơn - Lạc Kiều Ninh cầm 2 viên thuốc vất cho hắn rồi bước đi. Lúc nàng quay đi còn nhoẻn miệng cười thầm nói "Đồ ngốc" rồi lại trở lại gương mặt băng lạnh ngay lập tức. Và tất nhiên Tuyệt Thiên Long chẳng hề biết điều đó mà chỉ ngơ ngẩn nắm hai viên đan dược nhìn theo bóng nàng dần biến mất.
Bình luận truyện