Bạch Y Nữ Đế

Chương 9: Lần đầu giết người



Lạc Kiều Ninh vừa cõng đệ đệ vừa săn giết ma thú cấp thấp lấy ma hạch để khi trở về đổi kim tệ. Trong giới chỉ của Hỏa Thiên cũng có 1 lượng lớn ma hạch nhưng đều là ma hạch của ma thú cấp cao, thấp nhất cũng là ma hạch thất cấp. Nàng không thể dùng ma hạch đó bán lấy tiền bởi chúng quá quý hiếm, không gia tộc nào ở trấn của nàng có đủ tiền để mua nó, đồng thời với vật quý hiếm như vậy chỉ làm cho nàng gặp nhiều nguy hiểm hơn. Chính vì vậy Lạc Kiều Ninh mới quyết định đi săn 1 ít ma thú cấp thấp vừa để luyện các vũ kĩ vừa học, vừa kiếm tiền-1 công đôi việc,

- Tỷ tỷ, chúng ta đang ở đâu đây? – Lạc Ân tỉnh lại thấy bản thân đang nằm trên lưng tỷ tỷ vội hỏi. Lạc Ân chỉ là đứa bé 4 tuổi nên nguy hiểm vừa qua cũng không lưu lại quá nhiều trong đầu Lạc Ân.

- Đệ tỉnh rồi hả, chúng ta đang trên đường về nhà. Đệ ngủ tiếp đi khi nào về đến nhà tỷ gọi đệ. – Lạc Kiều Ninh vui mừng, mặc dù đã biết trước Lạc Ân không sao nhưng những ngày qua Lạc Ân vẫn ngủ khiến cho nàng vẫn còn cảm giác lo lắng. Nay thấy đệ đệ tỉnh lại nàng cũng an tâm .

- Vâng, được về nhà rồi, về nhà… - Lạc Ân thiếp đi, dù đã được uống thuốc nhưng dù sao thân thể này còn nhỏ nên sức khỏe vẫn chưa được khôi phục. Cứ như vậy lại gục đầu vào lưng Lạc Kiều Ninh, hai tay nhỏ nhắn nắm lấy vạt áo tỷ tỷ không muốn buông ra.

Lạc Kiều Ninh dùng Hư Ảnh Bộ nên tốc độ tăng lên rất nhanh, chẳng mấy chốc đã về đến ngọn núi sau khu nhà nàng. Đẩy cửa bước vào, căn nhà vẫn là mảnh hoang xơ tiêu điều. Hai tỷ đệ nàng rời đi cũng gẫn được một tháng nhưng có lẽ cũng chẳng ai quan tâm, chẳng ai hay biết các nàng đi lúc nào, về lúc nào. Tình cảm huyết thống cùng dòng họ trong nàng giờ này đã thấp tới tân cùng.

Đưa đệ đệ vào trong nhà, đăt lên giường, Lạc Kiều Ninh vội vàng đi tắm rửa, những ngày qua mải chém giết cùng tu luyện quần áo của nàng cũng đã rách nát, trên người cũng dây nhiều bùn đât cùng máu ma thú và máu của chính nàng. Dù sao nàng cũng là con gái nên ưa sạch sẽ là điều đương nhiên. Sau những ngày tập luyện cùng việc ăn thức ăn đủ chất trong ma thú sơn mạch, thân thể nàng giờ đây tràn ngập sức sống, khuôn mặt tinh xảo, mày lá liễu, đôi mắt hút hồn người đối diện, chiếc mũi nhỏ càng thêm hài hòa cũng với làn môi hồng thắm tự nhiên, làn da trắng mang theo sự thanh tao. Lạc Kiều Ninh cảm thán “ thì ra ta cũng là một mỹ nhân “. Lạc Kiều Ninh thay quần áo, lấy 1 cái áo choàng chùm đầu cùng 1 chiếc khăn bịt lên mặt. Việc cần làm là cần đi bán đống ma hạch nàng đã thu thập được.

Lạc Kiều Ninh vung giới chỉ thì 1 đống ma hạch cấp thấp trong giới chỉ rơi ra sàn. Nàng thu thập chúng vào trong miếng da ma thú rồi vội vàng đi tới chi nhánh thương hội Bạch Liên trong trấn - Liên Hoa các. Bạch Liên là thương hội lớn trên đại lục, trải dài ở nhiều nơi. Ở đây có buồn bán đan dược, ma thú, ma hạch và đầu giá vật phẩm. Là 1 thương hội lớn nên có uy tín, Lạc Kiều Ninh cũng không sợ bại lộ thân phận bản thân quá sớm.

Bước vào Liên Hoa các một tiểu nhị vội vàng bước tới niềm nở tiếp đón

- Khách quan ngài muốn mua gì ạ? Ở chỗ chúng tôi đan dược, khải giáp, vũ khí đều có cả.

- Ta không muốn mua đồ, ta tới đây bán đồ - Lạc Kiều Ninh âm thầm tán thưởng về cung cách phục vụ nơi đây, nàng thân hình vẫn còn là thiếu niên, lại mang trang phục bịt kín từ trên xuống dưới mà tiểu nhị không một chút tò mò hay khinh thường.

- Ha ha ha, tiểu oắt con ở đâu lại học đòi làm thần bí nhân, lại còn bán đố cơ đấy. Ngươi có bán thân không để đại gia ta đây mua – Một người râu ria xồm xoàm, bộ dáng hung dữ đang ngồi ở bàn dành cho khách nhân lên tiếng, mắt háo sắc nhìn Lạc Kiều Ninh

- Thôi rồi, cô bé kia gặp ngay Lang Sa, hắn là kẻ háo sắc luyến đồng đã hại vô số các bé gái rồi. – Tiếng mọi người cảm thán nhỏ giọng xung quanh, ánh mắt đáng tiếc nhìn Lạc Kiều Ninh.

- …

Trong khi mọi người đang bàn tán thì 1 khắc sau đó tất cả mọi người đều giật mình rồi mang theo nét sợ hãi nhìn về phía Lang Sa. Lúc này sau lưng hắn là cô bé mặc hắc y kia với chiếc chủy thủ đang dính đầy máu tươi, mà đầu của Lang Sa đang nằm im dưới sàn. Cô bé kia ánh mắt lạnh lẽo ngắm nhìn máu tươi trên chủy thủ mỉm cười nói khẽ:

- Kiếp sau tốt nhất nên quản cái miệng chó của ngươi. Không phải ai cũng là người ngươi trêu chọc được.

Tiếng nói nhẹ nhàng vang vọng trong cửa hàng nhưng lại khiến cho mọi người ở đây kể cả tiểu nhị cũng phải chấn kinh. Cô bé kia chỉ 1 khắc đã kết liễu Lang Sa, một luyện khí kỳ tầng 4 có thực lực. Vậy mà chết trên tay cô bé không có 1 tý sức hoàn thủ. Không khí băng lạnh tràn ra khắp nơi, sát khi như ẩn như hiện trong phòng khi ánh mắt Lạc Kiều NInh quét xung quanh. Mọi người chỉ nhìn vào mắt nàng 1 giây rồi vội vàng cúi xuống toàn thân run rẩy. Ánh mắt tử thần, ánh mắt đòi mạng , băng lãnh kia làm cho mọi người không chịu nổi, ngay cả tiểu nhị vừa tiếp đón cũng phải sợ hãi. Không ai ngờ một cô bé nhỏ tuổi như vậy lại giết người như giết gà mà không có tý cảm xúc nào.

- Chúng ta nên tiến hành giao dịch thôi – Lạc Kiều Ninh lau chủy thủ cất vào bên người bước tới kéo tay tiểu nhi lúc nãy

- Hả.. vâng …vâng… thưa khách quan, mời ngài theo tôi – Tiểu nhị giật mình run rẩy dẫn Lạc Kiều Ninh đi qua quầy tiến hành giao dịch. Có trời mới biết sau lưng hắn mồ hôi đang tuôn ra đầm đìa.

- A Tứ, ra tiếp khách khác đi,để ta tiếp đãi vị tiểu cô nương này. – Một nam nhân mặc thanh y bằng gấm thượng hạng bước tới vẫy tay với tiểu nhị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.