Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 39: Họa quốc yêu cơ (7)



Mấy ngày nay Quý Lạc mỗi ngày đều ở trên phố bồi hồi, đặc biệt cô thường xuyên đi đi lại lại trước cửa y quán của Nguyệt Trì, Nguyệt Trì tuy rằng là viện trưởng Thái Y Viện, nhưng lại mở một cái y quán ở trên đường, rất hiếm có người biết hắn là ông chủ phía sau quán, làm Quý Lạc thất vọng chính là,  một lần cô cũng đều chưa có gặp qua Nguyệt Trì.

Đến mặt cũng không gặp được, càng nói gì tới tiếp cận?

Đang ở thời điểm Quý Lạc mặt ủ mày chau, thì đột nhiên cô bỗng nhớ tới trong cốt truyện, Nguyệt Trì vì Mộ Lãnh mà chế tạo một loại dược liệu, tên là tuyết u thảo, loại thảo dược này trời sinh tính hàn, Nguyệt Trì hình như sẽ đi tìm loại thảo dược này, mà thời gian, chính là hai ngày sau.

Vì để được ngẫu nhiên gặp mặt, hai ngày sau, sau khi Quý Lạc công đạo hảo hết thảy, liền một mình đi đến tuyết sơn lộ.

Đương nhiên, cô sẽ không ngu xuẩn mà đi mù quán tìm kiếm, cho nên cô thông qua nói chuyện cùng Nhị Linh, liền có được vị trí cụ thể của Nguyệt Trì.

Phỏng chừng Nguyệt Trì cũng gần đến rồi, vì vậy Quý Lạc liền nằm trên mặt đất, giả bộ bất tỉnh.

Đợi ước chừng khoảng mười phút, Nguyệt Trì lại chậm chạp không có xuất hiện, ở thời điểm Quý Lạc nghĩ cô có thể bị đông lạnh thành thịt khô hay không, thì đột nhiên nghe thấy thanh âm có người đạp lên tuyết kẽo kẹt kẽo kẹt.

Chỉ chốc lát sau, liền nghe thấy giọng nói ôn nhu của Nguyệt Trì vang lên: "Di, nơi này sao lại có người?"

Sau đó Quý Lạc liền được nâng lên nhẹ nhàng, lúc người nọ thấy rõ ràng mặt cô, ngữ khí tựa hồ phi thường giật mình.

"Quý...... Quý cô nương?"

Nguyệt Trì trầm mặc trong chốc lát, mới để tay lên tay Quý Lạc, dừng lại ở mạch đập của cô, tay hắn thực ấm áp, khi tiếp xúc đến da thịt rét lạnh của Quý Lạc, suýt nữa làm Quý Lạc lộ ra sơ hở.

May mà cô nằm đã được hơn mười phút, cho nên thật sự có một loại cảm giác hàn khí xâm nhập vào cơ thể.

Nguyệt Trì lay cô hai cái, thấy cô vẫn không tỉnh, liền thở dài, theo sau cô đã bị người nhấc lên, phía sau lựng rộng lớn ấm áp giống như cảm giác mà Nguyệt Trì cho người khác, như đang được tắm mình trong gió xuân.

Quý Lạc ở trong lòng yên lặng nói câu thực xin lỗi, nếu không phải bởi vì hắn cũng ở bên trong cốt truyện, thế nào cô cũng không nghĩ sẽ thương tổn một người  thiện lương chân thành như vậy.

Bởi vì lúc trước Quý Lạc có xem qua địa hình chung quanh, cho nên liền biết cách đó không xa có một cái sơn động, chờ đến khi không còn nghe được tiếng bước chân dẫm tuyết, Quý Lạc mới biết là Nguyệt Trì đã tìm được cái sơn động kia rồi.

Quý Lạc lẳng lặng mà đợi, nhưng mà Nguyệt Trì vẫn chậm chạp không có buông cô ra, thời điểm cô bắt đầu thấy buồn bực, thân mình bỗng thấy trời đất quay cuồng, một hồi lâu, Quý Lạc mới ý thức được Nguyệt Trì đang sửa lại cách ôm cô.

Giờ thì có thể giải thích vì sao vừa rồi hắn lại chậm chạp không chịu hành động, phỏng chừng là đang ở trong lòng đột phá chướng ngại đi.

Có điều đây chính là một cơ hội tốt, Quý Lạc đương nhiên không có khả năng buông tha, cô làm bộ theo bản năng mà tìm kiếm chút ấm áp, nâng đôi tay lên, một phen ôm lấy cổ của Nguyệt Trì, vốn dĩ Nguyệt Trì còn đang đi ở trên đường, lần này liền bị dọa cho ngốc, đứng ở tại chỗ đến động cũng không dám động.

Quý Lạc ở trong lòng cảm thấy rất buồn cười nhưng vẫn còn không quên châm thêm lửa, liền đem đầu dựa vào cổ của hắn, trong lúc vô tình môi cô nhẹ nhàng cọ qua da thịt lõa lồ bên ngoài của hắn, chỉ có một động tác như vậy, đã làm cho thân mình của Nguyệt Trì càng cương cứng.

Đổi lại là những người khác, nếu như không vui mừng, thì khẳng định cũng sẽ trực tiếp đem Quý Lạc vứt xuống mặt đất, nhưng Nguyệt Trì thật không hổ là một chính nhân quân tử, đã làm đến tình trạng này, thế nhưng hắn còn có thể vững vàng mà ôm lấy Quý Lạc, tùy ý để môi cô dán ở trên cổ hắn.

Quý Lạc cảm giác được thân mình Nguyệt Trì bỗng lùn xuống, nguyên bản là đôi tay đang ôm cô, hiện tại đã biến thành còn có một tay ôm, mặt khác nửa thân thể còn lại của cô bỗng được đặt ở trên đầu gối hắn, sau đó liền truyền đến tiếng cởi quần áo rào rạt.

Một lát sau, cô liền được đặt nhẹ nhàng vào bên trong một mảnh mao nhung, trong hô hấp tất cả đều là mùi hương trên người Nguyệt Trì, đó là một loại mùi hương thảo dược nhàn nhạt, nhưng không khó ngửi.

Cho nên nói, thứ mà dưới thân cô đang lót, là quần áo của hắn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.