Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy

Chương 68: Khi nào chúng ta gặp lại, em cũng sẽ hôn cho anh (H)



Thời khắc chỉ còn ba ngày đếm ngược, buổi tối Tuấn Anh mang lên nhà tôi hai balo lớn.

Tôi vội vàng đỡ lấy rồi hỏi: "Tuấn Anh lại cho An gì nữa vậy?"

Cứ cái đà này chắc tôi mau chóng vươn lên gia nhập vào hội người giàu của xóm mất thôi.

Cậu ấy nhảy vào trong phòng vồ lấy tôi mà hôn môi sâu say đắm.

"Nhớ quá! Kêu tiếng chồng yêu nghe chơi!" Tuấn Anh bóp eo tôi, còn cắn nhẹ môi dưới của tôi một chút.

Tôi mím môi mãi mới gọi thầm thì: "...Chồng."

"Còn nữa?" Tuấn Anh hôn lên khoé môi.

"Kì lắm..." Tôi lảng tránh ánh mắt mong mỏi của cậu ấy.

"Có gì đâu mà kì? Gọi đi cho anh vui! Một lần cũng được."

Tôi liếc Tuấn Anh một chút, vừa vặn thấy cậu ấy trông vô cùng nghiêm túc chờ đợi thì cũng không ngại ngùng nữa.

"Chồng yêu~"

Nửa là không gian bắt buộc phải nói nhỏ, nửa là tôi cố ý điều chỉnh giọng nũng nịu một chút cho cậu ấy vui vẻ.

Tuấn Anh hít sâu một hơi rồi ôm mạnh lấy lồng ngực, "Nghe ngọt nhũn tim anh rồi!"

Tôi cười tủm tỉm.

"Cười xinh trai quá đi mất! Nào, đưa lưỡi ra cho anh nếm ngon ngọt một chút! Hôm nay dọn đồ lục ra được một đống hình chụp lén cục cưng lúc nhỏ, mặt cọc lên lườm lườm liếc liếc như muốn giết người, nhìn đáng yêu lắm!"

"..."

Vậy mà đáng yêu? Gu của Tuấn Anh cũng lạ!

Quấn quýt dây dưa hồi lâu, cậu ấy liếm nhẹ đi vệt nước bên khoé môi tôi, thở gấp gáp nói: "Bởi vậy biết mặt mình thiếu đòn chỗ nào chưa?"

"..."

Đây là lời thoại lãng mạn sau khi ân ái hôn nhau à?

"Tính tình thì nhát hít còn hơn con mèo con, người ta dang tay nhấc chân lên đã sợ co rúm người lại rồi. Vậy mà lúc nào cũng làm ra vẻ cau có xù lông mềm lên. Cục cưng may mà gặp anh đấy, chứ gặp thằng khác nó ghét nó tẩn cho một trận nhừ tử."

"..."

Cậu ấy nói xong lại tự giật mình, mắt mở lớn một chút rồi thơm 'chóc chóc chóc' liên tục lên hai má tôi, "Phì phì!!! Anh nói nhầm! Đố thằng nào dám động đến em! Thằng nào đánh em thì anh bẻ gãy tay gãy chân nó dỗ em vui. Nhỉ?"

"..."

Bạo lực quá đi!

Cậu ấy liếm tai tôi, thầm thì: "Nhưng anh cũng muốn đánh cục cưng."

Tôi trợn trắng mắt.

Chưa kịp run rẩy thì Tuấn Anh luồn tay vào áo tôi, bóp lấy bầu ngực, nói tiếp: "Mai mốt nhé? Gặp lại nhau rồi cho anh tụt quần em ra đánh mông nhé?"

"..."

Hứa hẹn trăm năm kiểu gì kì cục quá vậy?

Cậu ấy cười cười hôn xuống khoé môi, ngón tay bên dưới se tròn đầu v* tôi, "An à, em có không cho thì anh cũng tụt. Bữa trước bắn tinh lên mông em một lần mà anh đây ngày đêm thương nhớ. Căng tròn mềm mại. Nhìn là muốn cắn xuống một miếng rồi."

"..."

Da mặt tôi nóng hôi hổi như muốn bốc cháy.

"Anh còn muốn lột quần cục cưng ra, bắt chổng cao lên để chụp hình mông căng mọng. Để dành đêm đêm nhớ em thì sẽ lấy ra xem mà thủ dâm."

"..."

Tôi hít ngược vào một hơi. Hôm nay Tuấn Anh...

"Nhưng anh không nỡ."

Tuấn Anh thở dài một chút, luồn luôn bàn tay còn lại vào trong áo tôi mà sờ nắn, "Cục cưng của anh chưa đủ tuổi. Anh điên nhưng mà anh rất thương em. Nhịn cũng không sao... Nhưng sau này gặp nhau thì em không thoát được đâu. Anh sẽ không nhịn nữa."

Cậu ấy liếm môi, gảy đầu v* tôi, "Anh sẽ làm tình với em! Nhất định đấy!"

"..."

Tôi nhắm mắt lại thở hổn hển nghiêng mặt sang một bên. Lồng ngực tê dại vô cùng nhưng không dám ngăn người này lại.

Cậu ấy nằm nghiêng xuống bên cạnh đối diện với tôi, bàn tay dứt khoát vén áo tôi lên đến tận cổ.

"Thế nào? Em có cho không?"

"Cho... cho gì?" Toàn thân tôi khẽ run, không dám mở mắt nhưng vẫn cảm nhận được Tuấn Anh đang nhìn ngực mình chằm chằm, hơi thở nóng rực còn phả lên da thịt tôi từng đợt.

"Mai mốt có cho tụt quần em ra đánh mông không?"

"..."

Bàn tay cậu ấy chậm rãi xoa loạn khắp cơ thể tôi, đôi môi mềm mại thì ngậm lấy bầu ngực mà mút nhè nhẹ.

Tôi cong eo, muốn trốn tránh xúc cảm tê rần lan toả nhưng lại sợ cậu ấy buồn nên tìm cách nói chuyện cho bình tĩnh.

"Tuấn Anh mới... mới nói là không không cho cũng tụt mà." Vậy thì còn hỏi làm gì nữa?

đầu v* tôi bị cậu ấy dùng răng day day, còn có tiếng cười trầm thấp bên dưới, "Hỏi cho An vui thôi chứ câu trả lời của An không mang yếu tố quyết định."

"..."

"Vậy có đồng ý không?" Tay Tuấn Anh trượt xuống bụng tôi mà sờ soạng.

Không được quyết định mà cứ bắt ép tôi phải trả lời làm gì không biết nữa.

Tôi gật đầu nhè nhẹ. Có đồng ý hay không thì vẫn bị tụt, chi bằng đáp ứng dỗ người này vui.

Cậu ấy hạ một nụ hôn lên rốn khiến tôi nổi một tầng da gà, thấp giọng nói: "Bé yêu cương rồi."

"..."

Đừng nói thẳng ra có được hay không? Nãy giờ bị cậu ấy vần vò hôn liếm khắp thân thể như thế, không cương mới là có bệnh!

"An à,..."

Cậu ấy nói dở dang như vậy rồi im lặng không lên tiếng nữa.

Tôi đợi rồi đợi, nhưng Tuấn Anh không nói thêm lời nào mà bất ngờ kéo mạnh hai lớp quần của tôi xuống quá bẹn.

Tôi giật mình thảng thốt mở bừng mắt, còn chưa kịp định hình thì Tuấn Anh đã hé miệng cúi xuống ngậm lấy dương v*t của tôi vào sâu trong khoang miệng.

Cơ thể tôi cứng đờ, trái tim nổi trống dồn dập, mãi mới phản ứng được mà vội vàng cong eo rướn người ngồi lên trên. Vì trượt vội vàng nên không kịp nắm cạp quần, cứ thế hai lớp quần của tôi đã cuộn xuống giữa đùi.

dương v*t trắng hồng bật ra khỏi miệng lưỡi mềm mại mà rung lắc, tôi vội vàng dùng tay che kín chim mình lại, còn hai chân thì vươn tới chặn vai Tuấn Anh, cố gắng ngăn thân hình như dã thú bị bỏ đói lâu ngày đang chực chờ xông tới.

Tôi thở hổn hển, cũng không còn tâm trí đâu mà nghĩ loạn trong đầu nữa, "Tuấn Anh nói là mai mốt... sau sau này mới mới cởi quần An mà?"

Cậu ấy nuốt nước miếng 'ực' một cái, ánh mắt nhìn xuống tôi sâu hun hút, chậm rãi nói: "Tuấn Anh đổi ý rồi."

"..."

Có phải đổi nhanh quá rồi không?

Cậu ấy tiến đến, tôi lại lùi về, bàn chân dùng sức đẩy vai mà vẫn không thắng nổi, cuối cùng lưng đụng vào bức tường mới có thế hơn một chút. Tôi có lực định đạp Tuấn Anh rơi xuống đất thì cậu ấy túm lấy hai chân tôi đặt hẳn lên trên vai. Quần tôi còn đang cởi phân nửa, cậu ấy cứ đẩy hai chân tôi lên cao, thân dưới hở hang khiến tôi xấu hổ vô cùng.

"Tuấn Anh, đừng!" Tôi mím môi nhìn cậu ấy.

"Không đừng được!" Tuấn Anh nhướng mày.

"..."

Phải nói gì tiếp theo đây?

Cậu ấy hôn lên cổ chân trái của tôi, thậm chí còn hít sâu hai ba lượt rồi mạnh mẽ cởi bỏ ống quần ném mạnh xuống sàn. Tôi vươn tay ra cản nhưng cậu ấy hành động rất dứt khoát, tôi còn không kịp giữ lại được mép quần lót nữa nên đành phải thu tay về tiếp tục cắn răng che đậy đùm nhỏ đến kín mít.

Tuấn Anh chen vào giữa hai chân tôi rồi chậm rãi rướn người tới, cậu ấy càng lại gần thì tư thế trần truồng thân dưới lại còn gác hai chân trên vai cậu ấy của tôi nhìn càng thêm kì cục. Tôi giãy giụa nhưng cánh tay rắn chắc chắn hai bên rất vững vàng, chân tôi không rớt xuống được.

Cậu ấy đặt bàn tay rộng lớn bao lấy mu bàn tay tôi, cũng không gỡ tay tôi ra mà chỉ liếm môi dưới, nói: "Thả ra đi, em ấn như thế nó gãy mất thì sao?"

Đúng là vừa rồi tôi vội vàng cố gắng ấn chặt nhưng nãy giờ hồi hộp làm nó gần như mềm nhũn luôn rồi. Làm sao mà gãy được nữa.

Tôi nghiêng mặt sang một bên trốn tránh hơi thở rực lửa, hai bàn tay vẫn bịt chặt lấy nơi tế nhị, hơi thở gấp gáp, "Tuấn Anh... đừng..."

Cậu ấy cười khẽ, "Em không nói được câu nào khác nữa à?"

Tôi mím môi. Tim tôi bây giờ lo đập dồn dập, làm gì còn sức dư ra để đưa máu lên não mà nghĩ được nữa.

Tuấn Anh không quá gồng cánh tay trái nữa, chân phải của tôi thuận thế rớt xuống khuỷu tay cậu ấy. Tuấn Anh vuốt ve đùi tôi từ từ chậm rãi, bàn tay nóng bỏng đi đến háng thì dừng lại.

"Đừng sao được mà đừng." Ngón cái cậu ấy trượt xuống kẽ mông tôi mà mơn trớn, cất giọng trầm khàn.

"Cục cưng đang sợ à?"

Tai tôi nóng hổi, mặt chắc chắn cũng đỏ bừng bừng rồi, không còn cách nào khác, chỉ đành gật đầu.

Tôi không biết mình muốn gì nữa nhưng tôi sợ hãi là thật. Tại sao Tuấn Anh lại ngậm lấy bộ phận sinh dục của tôi? Đây là lần thứ hai cậu ấy hôn xuống nơi này nhưng tôi lại không có cảm giác quen thuộc chút nào. Hôm nay tôi cứ có linh cảm Tuấn Anh không phải đặt nụ hôn trân quý rồi ngừng như ngày nọ nữa. Tôi suy đoán cậu ấy muốn dùng khuôn miệng cao sang kia làm cho tôi xuất tinh.

"Mỗi tối đều tụt quần em xuống mà nhìn... muốn hôn cho em sướng lên..." Tuấn Anh đã từng nói như thế. Không lẽ hôm nay cậu ấy quyết tâm làm thật sao?

"Đừng sợ!" Tuấn Anh hôn khẽ xuống đùi trong của tôi.

Tôi muốn khép chân lại nhưng hành động rồi mới biết, như thế càng trông giống đang kẹp chặt mời gọi người trong lòng. Không còn cách nào khác, tôi chỉ đành nén chịu cảm giác kích thích đánh úp xuống xương cụt mà thả lỏng hai chân.

Tôi nói lí nhí, "Tuấn Anh đã nói tương lai mới mới..."

Cậu ấy liếm đùi tôi, cắt lời: "Câu đấy không tính. Anh hay nói bậy bạ mà. Em dễ tin người quá!"

"..."

Tuấn Anh cắn xuống phía dưới, má cậu ấy cọ sát mu bàn tay tôi, đến khi tôi khẽ rùng mình mới buông tha mà liếm láp mấy hơi.

"An à, tự nhiên anh nhìn em ngon quá, anh không kiềm được. Nhưng mà anh không làm em đau đâu. Em phải tin anh."

"..."

Tôi cũng muốn tin lắm chứ! Nhưng...

"Cục cưng à, anh cũng đâu có nói dối em. Nãy anh hứa mai mốt mới tụt quần em ra đánh mông, còn bây giờ anh đâu có động chạm gì đến mông em. Đúng không?"

"..."

Sao nghe cứ đung đúng thế nào ấy!

Nhưng mà phía trước còn nhạy cảm hơn cả đằng sau nữa đó. Tôi không thể cho cậu ấy nhìn được. Lỡ nhìn rồi lại hôn xuống thì miệng cậu ấy sẽ bị bẩn.

Tuấn Anh nhẹ nhàng đặt chân tôi xuống rồi tách nó dang rộng sang hai bên. Cậu ấy tiếp tục ép sát lại gần, bóp má tôi ép quay mặt về đối diện với đôi mắt sắc bén của cậu ấy.

Nhưng giọng thì dịu dàng vô cùng, "Cục vàng của anh, lần trước nghe em nói em chưa bao giờ thủ dâm, anh vốn dĩ nghĩ cứ để em tự nhiên phát triển. Chuyện gì nên đến, lúc nào cần đến thì cứ thuận theo thời gian thôi."

"Nhưng hôm nay anh nghĩ lại rồi. An à, anh muốn lần đầu tiên của em."

"Anh không muốn để em phải tự xử nữa. Em từng mộng tinh rồi đúng không? Hôm nay em làm người lớn một lần đi. Hãy để anh giúp em!"

Tôi cắn chặt môi dưới. Tuấn Anh dùng lực bóp khớp hàm tôi, nhíu mày nói: "Đừng làm đau bản thân!"

Tôi lắc đầu, "Em không đau... Tuấn Anh ơi~"

"Ừ, anh đây." Cậu ấy ôm tôi vào lòng.

Bàn tay tôi chậm rãi buông bỏ chim nhỏ mà choàng lên vai cậu ấy.

"Tuấn Anh đừng có chạm vào được không? An... Em sẽ tự làm... Em tự làm cho anh nhìn. Được không anh? Em vuốt ve cho anh xem?"

Cậu ấy liếm lên cần cổ tôi, "Tại sao không cho anh hôn?"

Tôi vùi mặt vào cổ Tuấn Anh, hít sâu lấy mùi hương cơ thể của cậu ấy, "Vậy vậy anh sờ nhé? Anh dùng tay chạm thôi được không?"

Tuấn Anh 'hừ' một tiếng rồi cắn nhẹ lên hầu kết của tôi, giọng lại trầm xuống một khoảng mà lặp lại: "Tại sao không cho anh hôn?"

Bàn tay phải bên dưới dịu dàng nâng niu bé con mềm mại của tôi rồi chậm rãi vuốt ve lên xuống.

Tôi ngước cổ, ráng nhịn cảm giác nửa đau nửa sướng, thân dưới chẳng mấy chốc đã sống động trong lòng bàn tay ấm áp của người trong lòng rồi.

"Em sợ vấy bẩn anh~" Tôi nhẹ giọng nỉ non.

Dường như câu trả lời của tôi nằm trong dự liệu của Tuấn Anh, cậu ấy không có vẻ gì là ngạc nhiên dừng lại mà thậm chí còn hơi đẩy nhanh thêm một chút tốc độ.

"Ngốc muốn chết! Làm gì có ai vấy bẩn ai! Anh từng nói thân thể của em sạch sẽ sáng trong không gì sánh bằng, điều này sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi. Sau đêm nay, em vẫn là em như trước thôi, vẫn là ngọc ngà châu báu mà Tuấn Anh đây trân trọng nhất đời."

"An à, anh muốn hôn em, anh muốn liếm lên từng tấc da thịt của em, anh muốn ngậm lấy chim nhỏ mềm mại của em vào sâu trong miệng. An à, anh muốn em đến phát điên rồi. Em có cho phép không?"

dương v*t của tôi chính thức cương cứng ngắc.

Tôi rên rỉ, khẽ khàng gật đầu đồng ý.

Tuấn Anh nói muốn hôn lên từng phân từng tấc da thịt của tôi là sự thật. Cậu ấy cởi áo tôi ném đi rồi hôn loạn dồn dập khắp cơ thể trần truồng. Từ hầu kết đến xương quai xanh, từ hai đầu v* rải rác xuống eo, lại từ bụng dưới miên man xuống tận bắp đùi, cổ chân, nơi nào cũng vương vấn hơi thở nam tính của cậu ấy. Âu yếm mặt trước hết lượt rồi thì Tuấn Anh lại lật người tôi nằm sấp xuống mà nhấm nháp hai bờ mông tròn lẳn. Lời nói không làm gì mông tôi của cậu ấy bây giờ tôi nào còn hơi sức đâu mà bận tâm nữa. Mà Tuấn Anh cũng không tính là thất hứa, cậu ấy chỉ liếm láp, hết hôn đến cắn lấy hai cánh mông chứ nào đâu có nỡ đánh xuống.

Thân thể non nớt này, chưa có chỗ nào mà Tuấn Anh chưa từng dịu dàng mơn trớn qua.

Tôi cong eo cắn môi, bàn tay nắm chặt lấy ga giường mà kiềm chế không phát ra tiếng rên quá mức dung tục. Tuấn Anh gặm nhấm mông nhỏ no đủ rồi mới lật người tôi nằm ngửa lại rồi mạnh bạo hôn môi thật sâu.

Ánh mắt cậu ấy nóng rực, ngón tay gảy nhẹ quy đầu của tôi, giọng trầm hẳn xuống biết bao nhiêu: "Em có cho phép không?"

Mặt trời nhỏ thích nghe câu trả lời từ tôi vô cùng. Rõ ràng lúc nào cũng cường thế chủ động, nhưng lại ép buộc tôi phải lên tiếng đồng ý thì mới tiếp tục. Cậu ấy thường nói, tôi có đáp ứng hay không cũng không quan trọng, nhưng tôi biết, trái tim tôi bằng lòng thuận theo quy phục là điều Tuấn Anh của tôi vô cùng mong mỏi.

Khi nãy tôi đã gật đầu rồi, vậy thì bây giờ phải nói thành lời mới được tính là đã cho phép cậu ấy. Đúng không?

Tôi ôm lấy hai má Tuấn Anh, đưa lưỡi ra trúc trắc liếm lên môi cậu ấy, "Được. Anh hôn em đi! Muốn anh hôn em~"

Tuấn Anh cuốn lấy đầu lưỡi tôi, cuồng nhiệt dây dưa hồi lâu mới trượt người xuống vục đầu vào giữa hai chân của tôi.

Ngay khi vật nhỏ được khoang miệng ấm nóng ẩm ướt bảo bọc, cơ thể tôi run lên thấy rõ. Tuấn Anh cảm nhận được nên dùng lưỡi liếm nhẹ vô cùng, một tay xoa vùng bụng dưới còn một tay sờ lên ngực tôi nhẹ nhàng như đang dỗ dành, an ủi.

Cậu ấy hít hà lên hai bên háng tôi, mỉm cười nói: "Người An thơm quá! Lúc nào anh cũng muốn cắn một miếng..." Vừa dứt lời thì cũng thật sự hé răng cạp xuống.

Tôi thở hổn hển luồn tay vào tóc cậu ấy, nửa nghĩ mình cần phải đẩy ra, nửa lại muốn ấn thật sâu xuống, không biết nên phải làm sao mới đúng. Rõ ràng sợ Tuấn Anh bị mình làm cho dơ bẩn nhưng cứ nghĩ đến nơi bộ phận sinh dục non mềm của mình được cậu ấy trân trọng, nâng niu là lại không kiềm được hưng phấn trong lòng.

"An à, em thả lỏng đi... Đừng sợ... Anh sẽ không làm em đau đâu. Cục cưng ngoan..." Cậu ấy dùng lưỡi liếm láp dương v*t dọc một đường từ gốc đến đỉnh.

Tôi mím môi, cũng ngoan ngoãn nghe lời cậu ấy mà thoải mái rên rỉ khe khẽ, hô hấp cũng trở nên nặng nề không ít chứ không ráng nín thở nhịn xuống cảm giác sung sướng nữa.

Tuấn Anh liếm dương v*t của tôi như đang thưởng thức một que kem ngọt ngào. Mỗi một li một tí da thịt cũng không hề bỏ sót, từ gốc tới lỗ nhỏ trên đỉnh rồi quấn đảo vòng xung quanh, ngay cả túi bìu tới đầu khấc, đùm nhỏ của tôi cũng được cậu ấy hôn đến tỉ mỉ kĩ càng. Cứ như thể tôi thực sự là báu vật quý giá nhất trên đời mà Tuấn Anh có được.

Tuấn Anh luôn nhìn sắc mặt tôi chăm chú, đợi tôi quen dần với sự kích thích đột ngột, cậu ấy mới dùng thêm chút lực mà ngậm lấy dương v*t, bắt đầu phun ra nuốt vào nhanh chóng theo nhịp lên xuống y như động tác mỗi khi dùng tay vuốt ve. Thậm chí còn mút vào chùn chụt khiến toàn thân tôi bủn rủn không còn chút sức lực nào.

Hầu kết tôi trượt lên trượt xuống liên tục, lồng ngực phập phồng gấp gáp cảm nhận vùng bụng dưới càng ngày càng sảng khoái, cuối cùng vẫn là không nhịn được mà ôm lấy khuôn mặt Tuấn Anh kéo lên. dương v*t của tôi bất ngờ bật ra khỏi khoang miệng ẩm ướt, không gian yên tĩnh ám muội còn vang lên tiếng 'chóc' vô cùng xấu hổ.

Tôi thở hổn hển, "Tuấn Anh ơi~ Không được... không được... An ra mất..."

Cậu ấy liếm khoé môi lấy đi vệt nước nhỏ, nhướng mày nói: "Mới bao nhiêu lâu đâu mà ra?"

Tôi cắn răng, đen mặt mà đáp, "An nói thật đó... có có cảm giác sắp sắp rồi."

Tuấn Anh cười khẽ, hôn lên chóp mũi tôi, "Vậy thì em ráng nhịn thêm một chút." Nói rồi lại muốn cúi xuống.

Tôi tiếp tục cấp tốc nâng mặt cậu ấy, lắc đầu loạn xạ, "Không không được... An không nhịn nổi..."

Tuấn Anh bật cười, "Cục cưng thế này là yếu sinh lý đấy!"

"..."

Cậu ấy miết lên đầu v* đang dựng lên có hơi cương cứng như hạt đậu đỏ của tôi, nhìn sâu vào mắt tôi mà dỗ dành.

"Ngoan, anh nói giỡn thôi. Lần đầu ra nhanh cũng đâu có sao. Em chỉ cần thư giãn thả lỏng cơ thể là đủ. An à, em thử cảm nhận bên dưới mà xem, dừng lại nói chuyện đôi ba câu có phải là không còn cảm giác muốn xuất tinh nữa hay không?"

Tôi nhíu mày để ý một chút, đúng là đã gần như trôi sạch cảm giác muốn phun trào rồi.

Tuấn Anh xoay tròn đầu v* khiến tôi rên "ư...ưm..." khe khẽ, "Như vậy cũng không tốt lắm đâu. Em muốn ra thì cứ thoải mái mà bắn ra ngoài. Như vậy mới tốt cho cơ thể."

"Bây giờ tiếp tục nhé?" Cậu ấy lại dẫn dắt hỏi ý tôi.

Tôi rướn thân thể trần truồng ôm chầm lấy Tuấn Anh mà thương lượng, "Nhưng khi nào An đẩy ra thì Tuấn Anh phải buông An nha? An sợ mình không kiềm được mà lỡ ra trong miệng Tuấn Anh mất."

"Không được." Tuấn Anh cười cười, "Ra trong miệng anh mới tốt." Cậu ấy nhào nặn hai bờ mông của tôi, "Đừng suy nghĩ linh tinh nữa, tập trung thư giãn đi. Anh còn có chuyện muốn nói với em."

Tôi ngẩn ra, "Vậy tại sao lúc mới đến không nói trước rồi hẵng làm?"

Cậu ấy bật cười, "Anh thích thế nào thì làm thế đó. Làm quái gì có thứ tự trước sau. Nào, ngoan! Nằm xuống dang rộng chân ra, anh hôn cho cưng sướng nha!"

"Tuấn Anh học những câu này trên phim đồi truỵ đấy à?" Tôi ngượng ngùng hỏi.

Cậu ấy nói tôi nằm ngoan nhưng lại không để tôi tự nguyện mà tự mình ra tay đẩy tôi nằm ngửa xuống.

"Mấy cái chuyện trên giường là bản năng, cần đếch gì phải học. Em đang còn nhỏ nên Tuấn Anh không dám nói quá tục, chứ mấy câu thô thiển hơn, anh đây cũng biết hết."

"..."

Thế này mà còn không quá tục thì tục sẽ ở mức nào nữa? Dạo gần đây cách nói chuyện của Tuấn Anh nghe... dâm vô cùng!

Không những phát ngôn mà cả hành động cũng thế. Trong tích tắc, Tuấn Anh nắm chặt hai đùi tôi banh rộng sang hai bên, như minh chứng cho suy nghĩ của tôi là chính xác. Cậu ấy đặt nụ hôn rơi rải rác xuống hai đùi non rồi lại một lần nữa đem khuôn mặt tuấn tú áp sát vào háng tôi. Tuấn Anh thè lưỡi liếm đi chút dịch trong suốt rỉ ra trên lỗ nhỏ rồi mới hé miệng ngậm mút vào thật sâu đến tận gốc dương v*t, đỉnh quy đầu còn có thể miêu tả rõ đường nét vòm họng ấm nóng đang bao bọc kín kẽ.

"Ư~" Tôi nhíu mày, lại một lần nữa đón chào thêm đợt khoái cảm tập kích xuống thân dưới.

Tuấn Anh nắm lấy gốc dương v*t bé xíu của tôi trong tay rồi hôn liếm phía trên quy đầu. Nếu đem ra so sánh với gậy th*t gân guốc của cậu ấy thì thứ nằm trong bàn tay khớp xương rõ ràng kia chắc chỉ nhỏ bằng phân nửa. Nhưng cậu ấy không hề chê mà vẫn luôn nâng niu mút sâu xuống như thưởng thức món ngon vậy.

Người này hôn thì cứ hôn đi, tại sao cứ nhìn tôi chằm chằm như vậy?

Tôi không dám căng mắt ra ngắm Tuấn Anh đang phun nuốt giữa hai chân mình, nhưng lúc nào he hé quay lại liếc thử một chút cũng đối diện trực tiếp với ánh mắt rực lửa nhìn tôi như thiêu như đốt.

Mặt tôi nóng bừng bừng, bên dưới lại vì hồi hộp mà giật nảy một cái rõ mạnh bên trong khoang miệng cậu ấy. Tôi không ngờ cái thằng nhỏ của mình lại vô thức làm ra cử động đáng xấu hổ đó nên trợn mắt hết hồn, vội vàng cong chân lùi mạnh về phía sau. dương v*t một lần nữa tuột ra ngoài mà rung lắc.

Tuấn Anh quét đầu lưỡi lên răng cửa, hất hàm hỏi: "Lại chuyện gì nữa?"

Tôi túm lấy chăn che đậy thân dưới của mình, lắp bắp nói: "Hay hay hay là thôi đừng đừng làm nữa..."

Tuấn Anh trừng tôi, quát khẽ: "Nói nhiều quá!"

"..."

Mới nói có một câu mà.

Tuấn Anh cũng không để cho tôi thêm một giây rối rắm nào mà cầm cổ chân giật mạnh về phía cậu ấy. Ngay cả chăn cũng theo quần áo của tôi mà bị dứt khoát ném sạch xuống sàn không thương tiếc.

Tuấn Anh búng chim tôi một cái.

"..."

Tôi há hốc miệng, trợn trắng mắt, vội vàng ôm chú chim non nho nhỏ tội nghiệp đang té lên té xuống cho nó đứng yên trở lại.

Tuấn Anh nghiến răng, "Bỏ tay ra!"

Tôi đem hai tay lên ôm chặt lấy khuôn mặt. Tốt nhất là không nên nhìn nữa.

Nhưng mắt bị che kín thì xúc cảm tê dại ập tới càng thêm kích thích dồn dập. Tuấn Anh bực bội rồi. Cậu ấy không nhẹ nhàng từ tốn nữa mà bấu mạnh hai đùi tôi banh rộng ra, cúi sâu ngậm chặt đẩy nhanh tốc độ phun nuốt.

Tôi buông tay xuống nắm chặt ga giường, sợ cậu ấy cọc nên không dám đẩy đầu ra, chỉ ra sức dùng chân muốn giãy giụa.

"Tuấn Anh... đừng... đừng mà..."

Cậu ấy 'hừ' nhẹ một tiếng trầm thấp trong cổ họng, không những không đừng mà còn ép chân tôi lên cao, đầu gối chạm ngực banh thành dáng chữ M vô cùng mất mặt. Lưỡi cậu ấy cuốn chặt lấy dương v*t của tôi mà điên cuồng liếm láp, cuồng nhiệt hôn mút chùn chụt. Lồng ngực tôi phập phồng, chính thức nhịn hết nổi mà rùng mình từng đợt, thân dưới co giật bắn vào miệng cậu ấy.

Tôi căng thẳng vô cùng, không dám thả lỏng mà tiếp tục muốn lùi người lại, nhưng Tuấn Anh không đồng ý. Cậu ấy nắm hai bên háng tôi kéo mạnh thân thể trần truồng dán sát vào khuôn mặt đang ra sức vục lên vục xuống kia.

"Ưm~" Tôi không kiềm được mà rên rỉ thành tiếng dâm đãng. Cuối cùng cũng chịu nằm yên mà bắn sạch sẽ vào miệng cậu ấy. Toàn thân sung sướng đến nổi một tầng da gà.

Tuấn Anh chuyển thành phun nuốt chậm rãi dịu dàng, bàn tay dài cứng cáp đan lấy từng ngón tay mềm nhũn của tôi, tay còn lại thì vỗ về nhẹ nhàng bên hông tôi như đang an ủi, dỗ dành.

Trong phòng nghe rõ ràng tiếng nuốt tinh dịch xen lẫn với hơi thở hổn hển đứt quãng.

Tuấn Anh liếm sạch sẽ mọi chất lỏng nhầy nhụa chảy ra từ dương v*t của tôi, sạch đến không sót lại một chút gì. Cậu ấy tiếp tục hôn nhẹ nhàng xung quanh, từ háng xuống khe mông, đến tận khi vật nhỏ của tôi mềm mại nằm rạp xuống mới đặt nụ hôn cuối cùng lên nó rồi ngừng lại.

Có tiếng cười khẽ bên tai, Tuấn Anh kéo hai bàn tay đang che kín mặt của tôi ra, thẳng thắn hỏi: "Cục cưng xấu hổ à?"

"..."

Tại sao người này toàn đặt những câu hỏi đã biết rõ ràng đáp án như vậy.

Tôi nhắm tịt mắt, không dám trả lời.

Tuấn Anh hôn nhẹ lên hai bên đầu v* của tôi, "Em ngoan nằm yên nhé, anh mặc đồ cho em."

Lồng ngực tôi phập phồng, cũng không từ chối nữa mà ngoan ngoãn nằm im thin thít đợi chờ.

Đây là lần cuối cùng rồi, tôi ngại ngùng nhưng phần mong mỏi rõ ràng luôn chiếm nhiều hơn. Nếu hôm nay đưa đẩy nữa thì không biết ngày nào, năm nào mới được Tuấn Anh chăm sóc như em bé nữa.

Nghĩ đến đây, một giọt nước bên khoé mắt trái chảy qua vết bớt rớt xuống bên nệm.

Tuấn Anh đang cẩn thận mặc quần lót cho tôi nên không hề hay biết. Cậu ấy rất dịu dàng, căn chỉnh chim nhỏ của tôi vô cùng cẩn thận rồi mới ôm eo tôi nhấc lên để kéo phía sau mông ngay ngắn. Trước khi mặc quần thun dài còn nhẹ nhàng hôn lên chân lên đùi tôi rất nhiều lần.

Lén lút lau sạch chút ẩm ướt bên thái dương xong cũng là lúc cậu ấy kéo tôi vào lòng mà dịu dàng mặc áo.

Tuấn Anh vỗ về lưng tôi, hỏi: "Có thích không?"

"..."

Tôi rúc vào lòng cậu ấy, nói lí nhí: "Có thể nào không trả lời được không?"

"Không thể!" Tuấn Anh dứt khoát lên tiếng.

"Nhưng Tuấn Anh biết là được rồi mà~"

"Anh đâu có biết." Cậu ấy ôm chặt lấy tôi, "Nãy giờ em cứ 'đừng đừng đừng' thì bố ai mà biết có sướng hay không."

"..."

"Trả lời nhanh đi!" Cậu ấy miết lên vành tay của tôi, còn ấn lên khuyên hình trái tim một cái.

Tôi dụi vào lồng ngực cậu ấy, cảm nhận được thứ cứng rắn dưới mông mình thì càng thêm xấu hổ, cuối cùng cũng nói: "Thích."

"Có sướng không?"

"... S...sướng..."

"Thoải mái không?"

"..."

Hết ngại nổi luôn rồi. Thích, sướng và thoải mái cũng là một mà. Tại sao Tuấn Anh phải hỏi tới ba lần?

Tôi cười khẽ, trêu chọc cậu ấy: "Không thoải mái~"

Tuấn Anh bật cười, vén áo tôi lên quá ngực, cúi xuống mút mạnh một hơi rồi tuyên bố dứt khoát: "Không thoải mái thì làm thêm lần nữa. Làm đến chừng nào thoải mái mới thôi."

"..."

Người này... cái gì cũng nói được hết.

Tôi lắc nhẹ vai, cậu ấy cũng hiểu ý mà bỏ áo tôi phủ xuống kín đáo. Nhưng ngón tay vẫn còn hư hỏng vô cùng, còn đang luyến tiếc mà thò vào bên trong ngắt nhéo đầu v*.

Lồng ngực tôi phập phồng, dựa lên vai cậu ấy mà thở dốc. Giọng Tuấn Anh cũng trầm khàn, dịu dàng hỏi: "Em có đau không?"

Tôi thẹn thùng, khẽ lắc đầu.

Tuấn Anh nâng mặt tôi lên, thơm kêu hai bên má, "Cục cưng có sợ không?"

Tôi nhìn sâu vào ánh mắt ngọt ngào cậu ấy, không trả lời mà gọi: "Tuấn Anh ơi~"

Cậu ấy mỉm cười, chạm nhẹ chóp mũi lên đầu mũi của tôi, "Ừ, anh đây!"

"Anh ơi~"

"Cục vàng à, anh đây!"

Tôi nghiêng mặt, hôn lên bờ môi cong cong, "Anh có muốn không? Em làm cho anh!" Thứ bên dưới mông tôi thực sự là cứng lắm rồi.

Cậu ấy vươn đầu lưỡi ra, quét ngang khoé môi tôi, cất giọng trầm ấm, "An à, em luôn nghĩ rằng phải có qua có lại mới mới là điều nên làm sao?"

Tôi cẩn thận suy nghĩ một hồi, sau đó lắc đầu: "Cũng không phải. Đó chỉ một nửa, phân nửa lý do còn lại là em muốn anh thoải mái." Tôi nhấn mạnh thêm một lần: "Em thực sự muốn như vậy."

Nhưng Tuấn Anh không quan tâm vế sau, cậu ấy ôm tôi vào lòng thật chặt, "Một nửa cũng không được. Đừng tính toán với nhau."

"Em không tính toán..." Tôi phân bua dở dang.

"Anh không cần. Anh cũng không muốn." Tuấn Anh hôn hôn lên tóc tôi, "An à, nếu muốn anh sẽ tự mình chủ động dẫn dắt, khi đó em không cần phải lên tiếng hỏi. Bây giờ có nhiều chuyện em vẫn chưa hiểu nhưng anh đợi được. Em nói em thực sự muốn, em chắc chứ?"

Tôi gật gật, "Em chắc chắn mà."

Tuấn Anh cũng gật đầu, nói giọng kiên định, "Vậy anh đợi em. Sau này chúng ta sẽ làm tình với nhau. Làm đến bước cuối cùng. Mặc dù bây giờ em không biết làm đến cuối cùng là làm gì nhưng anh vẫn hỏi, em có đồng ý không?"

Đúng chính xác, tôi không biết bước cuối cùng trong lời Tuấn Anh là phải làm gì nhưng tôi vẫn bằng lòng. Tuấn Anh sẽ không bao giờ tổn thương tôi, mà có thương tổn thì tôi vẫn nguyện ý chìm đắm. Miễn là người này thì tôi cam tâm tình nguyện hiến dâng toàn bộ không chừa lại gì.

"Em đồng ý.Khi nào chúng ta gặp lại, em cũng sẽ hôn cho anh thoải mái. Em hứa." Ngón tay út của tôi câu lấy ngón tay út của cậu ấy mà ngoắc nhẹ.

Tuấn Anh mỉm cười vui vẻ, hôn 'chụt chụt' liên tục lên môi, "Sao em bé nhà mình ngoan như thế này? Chết! Tự nhiên anh lại muốn đổi ý nữa rồi. Nào, nằm xuống để anh tụt quần cục cưng ra nào! Hết nhịn nổi rồi!"

"..."

- —*°•✫ஓ๑♡๑ஓ✫•°*—-

Các tình iu chú ý, chương tiếp theo Tuấn Anh rời đi nên sẽ đăng vào ban ngày đọc cho đỡ suy nha. Để đăng buổi tối ngủ không ngon đó (╥﹏╥)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.