Bạn Cùng Phòng Bạn Trai Cô Ấy Là Quỷ Vương

Chương 41: 41: Tranh Chấp Nổi Lên




"Cùng nói chuyện với hai người tu hành lúc đó, thật sự là hai người bọn họ?""Hoàn toàn là sự thật, tôi và lão Thiệu đều nhìn thấy, có lẽ cô nương đó và tiểu hài tử thật sự quen biết hai người đó.

"Lúc này ngoài trời đang nóng, nhưng trong sân viện nơi ẩn núp, mấy cái mặt quỷ mang nét u sầu nhíu mày ngồi cùng nhau, ánh mắt nhốn nháo nhìn về phía nữ nhân kiều diễm ngồi trên ghế chính và người đàn ông bên cạnh.

"Tần ca, anh nói xem, hai người bọn họ sẽ không nói ra vị trí nơi ẩn núp, đem chúng ta bán đi chứ?""Đúng vậy, tôi sớm đã nghe nói, phía trên không hài lòng với đội hành chính của Quỷ giới, sắp tới sẽ phái người tới đây để chấn chỉnh, nếu tới chấn chỉnh, nơi ẩn núp ở nhân gian này đều không hợp quy cách, toàn bộ đều phải giải tán.

""Vậy chúng ta phải làm sao?" Có con quỷ ở một bên cất cao âm điệu, bộ dạng có chút hoảng sợ, "Lẽ nào lại quay về làm du hồn dạ quỷ, hay là đi Minh giới nhận trừng phạt?""Như vậy vẫn tốt," Có quỷ hừ lạnh, "Chúng ta đóng cửa lại không nói lời nào, trong lòng tự mình hiểu rõ, đám quỷ chúng ta, ai trên người hoàn toàn trong sạch?""Nhưng e là, nếu lần này chúng ta bị tóm được, sợ là ngay cả cơ hội đầu thai cũng chẳng có.

""Đều ồn ào cái gì?"Phùng Mạn Ngọc ngồi ở ghế chính, hơi nhíu mày, lạnh lùng nói: "Nhìn rõ hai người bọn họ đi về hướng nào không? Trước hết đi mời hai người họ đến đây.

""Vậy tôi đi cùng Thiệu ca.

" Một con quỷ bụ bẫm vội vàng nhận lệnh, Phùng Mạn Ngọc lại giống như nhớ đến điều gì, đột nhiên nhìn khắp bốn phía.

"Lão Vu đâu rồi? Lúc trước bà ta khá tốt với hai tiểu quỷ đó, bảo bà ta cùng đi mời.

""Lão Vu từ tối hôm qua chưa thấy quay về, luôn không nhìn thấy mặt, hay là sợ những người tu hành đó tới nên chạy trốn trước rồi?""Lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, nghiền ngẫm lung tung về người khác.

"Tiếng chuông cảnh báo đặt ở lối vào cửa sân đột nhiên vang lên, chúng quỷ bị dọa sợ, sau khi nhìn rõ là lão Vu, mới thở phào nhẹ nhõm.

Suy cho cùng bị dọa cho sợ rồi, có quỷ muốn càu nhàu, phía sau lão Vu đột nhiên xuất hiện một thân ảnh quen thuộc, Phùng Mạn Ngọc chỉ sửng sốt một giây, ngay sau đó cười rộ lên.

Đứng dậy đi qua phía bên này.

"Ô, đây không phải em gái tôi à? Chúng tôi mấy ngày này đều rất nhớ cô đấy, thấy hai người chậm chạp không quay về, còn phái người ra ngoài tìm một chuyến.

"Mặc dù biết cô ta đang nói lời quỷ, nhưng tôi vẫn khách khí cười cười, sau đó tiếp lời.


"Chúng tôi không đạt được chỉ tiêu mà cô đặt ra, cho nên không quay về.

""Haizz.

" Lông mày yêu kiều của nữ nhân cong cong, sau đó che miệng cười khẽ, "Có lời này muốn nói với em gái, quy củ là vật chết, chúng ta lại là vật sống.

"Cô ta chớp chớp mắt, lại liếc mắt nhìn về phía sau tôi, giống như vô tình nói, "Ây, đúng rồi, tiểu hài đi cùng cô đâu rồi?""Cậu ấy có chút việc, vài ngày nữa sẽ qua đây.

""Như vậy," Nữ tử cong cong mày, động tác trên tay càng thêm thân mật, vừa định tiến lên nắm lấy cánh tay tôi, tôi liền bị áo liệm lão bà kéo qua một bên.

Lão bà hiển nhiên coi thường diễn xuất của mấy con quỷ này, quát lớn nói: "Được rồi, nên làm việc gì thì đi làm việc nấy đi.

"Lại nhìn về phía tôi, chậm rãi nói, "Cô đi theo ta.

"Đợi cho tới khi không nhìn thấy hai bóng quỷ nữa, trong sân bắt đầu có tiếng lẩm bẩm, "Lão Vu đó đức hạnh cái nỗi gì? Còn không phải là thấy người tới địa vị lớn muốn lén lút bá chiếm à?"Lời vừa nói ra, cả người hắn bị đập mạnh vào thân cây, sau đó phun ra một ngụm máu đen.

Cả đám quỷ giật mình trố mắt, Phùng Mạn Ngọc ở một bên thần sắc lạnh lùng, "Quản chặt cái miệng này của ngươi cho ta.

"Ở bên kia, tôi được áo liệm lão bà đưa tới một gian nhà ở.

Kì thật tôi cũng không nghĩ rằng sẽ gặp lại áo liệm lão bà.

Sau khi tạm biệt Huyền Duyên, tôi nhận ra được tiểu hài tử không quá vui vẻ, đang nghĩ phải mở miệng giải thích những chuyện xảy ra trước đó như thế nào, đột nhiên đụng phải lão bà ở giao lộ.

Hàn huyên đơn giản vài ba câu, lão bà liền khuyên chúng tôi đi tới nơi ẩn núp trốn tạm cùng bà ấy, nhưng tiểu hài tử lại không đi cùng.

Cậu ta nói bản thân có chút việc phải làm, tôi muốn hỏi, lại cảm thấy bản thân trước đó giấu giếm cậu quá nhiều chuyện, cũng không có tư cách gì để hỏi, đơn giản tạm biệt tiểu hài tử, đi cùng với lão bà tới nơi ẩn núp.


"Khuê nữ, con nói ta nghe xem, con rốt cuộc nghĩ như thế nào.

"Vừa vào nhà, lão bà liền chuyển chiếc ghế ngồi tới trước mặt tôi.

"Nghĩ cái gì?" Tôi có chút bối rối, lão bà lại móc ra một phiếu giấy vàng, cẩn thận nhìn nhìn, sau đó ngước mắt nhìn tôi.

"Triệu Ninh Ninh là con, không sai chứ?""Phải.

" Tôi gật gật đầu, khóe mắt liếc nhìn phiếu giấy vàng trong tay bà, mặt trên dùng bút than phác họa đường cong một tấm hình nhỏ, nhưng vì giấy quá thô, cũng nhìn không quá rõ.

"Đây là con.

" Lão bà đột nhiên đưa giấy qua.

"Chuyện của con cùng bạn cùng phòng Chu Ngọc, ta cũng nghe nói rồi, cái bình đó của Chu Ngọc bị quăng vỡ, thoát không được có liên quan tới con?"Tôi không tiếp lời, lão bà thấy thế, thở dài.

"Cái bình đó là linh thể chuyên dụng để cúng tế, có một nửa tro cốt của Chu Độ đặt ở bên trong, bọn ta làm Quỷ tu, tro cốt sẽ chứa đựng linh lực, sau khi tro cốt của hắn hòa tan vào nước, sức mạnh của Chu Độ với tư cách là quỷ trực tiếp mất đi phân nửa.

""Tình cờ là, khi cái bình này bị vỡ, Chu Độ đang múa kiếm ở tiệc mừng thọ Quỷ Vương phương đông.

Trăm năm trước hắn ta là tướng quân, công phu đao kiếm rất tốt, vốn muốn nhân cơ hội này xin một cơ hội ở chỗ Quỷ Vương phương đông, ai ngờ rằng, do bình bị phá hủy, linh lực mất khống chế, hắn ta trực tiếp thất thủ chém chết tân ái thiếp của Quỷ Vương.

""Vậy Quỷ Vương phương đông xử lý thế nào?" Sống lưng của tôi không tự chủ mà ưỡn thẳng, ngữ khí của lão bà lại trở nên nghiêm túc.

"Quỷ Vương phương đông đem hắn ta bắt lại, nhưng Chu Độ vứt bỏ thân xác hiện có, đào tẩu rồi.


""Đào tẩu?" Giọng nói của tôi hơi run.

Lão bà gật gật đầu, ánh mắt lạnh lùng, "Chu Độ làm vô số chuyện ác, sớm đã trở thành ác linh, nhưng giống như trong phim truyền hình mà các con thường xem trước đó, việc mà ác linh thích nhất chính là kí sinh trên cơ thể vật sống khác.

""Lúc trước Chu Độ muốn dựa vào thân phận Quỷ tu này tìm một công việc tốt trước mặt Quỷ Vương phương Đông, nhưng hiện tại con đường này bị phá hỏng rồi, hắn ta và Quỷ Vương phương đông còn kết thù oán, tất nhiên không thể sống tiếp với thân phận của Chu Độ, cho nên thoát xác hóa thành ác linh để đào tẩu.

""Nhưng ác linh, có thể tùy ý kí sinh trên bất cứ cơ thể vật sống nào có ác niệm.

Có thể là quỷ, có thể là yêu, có thể là ma, cũng có thể là một con người bình thường mà con gặp thoáng qua trên đường, có điều những việc này đều không quan trọng, điều quan trọng là hiện tại hắn ta phỏng chừng đã biết được ngọn nguồn sự việc, rất có khả năng sẽ tìm con báo thù.

"Trong phòng nháy mắt trở nên trầm mặc.

Thấy tôi chậm chạp không nói chuyện, lão bà thở dài, duỗi tay nắm lấy tay tôi.

"Khuê nữ à, con nói thật cho nãi nãi nghe, con rốt cuộc nghĩ như thế nào? Có phải không nghĩ tới việc đi đầu thai hay không?"Nước mắt đã nhịn không được đảo quanh hốc mắt, tôi cúi đầu xuống, dùng lực khống chế lại cảm xúc, thật lâu sau, mới chậm rãi mở lời, giọng nói có chút nghẹn ngào.

"Nãi nãi, không phải con không muốn đi đầu thai, con chết qua đột ngột, hơn nữa không phải tử vong bình thường, mà là bị ác quỷ hại chết, con căn bản không tiếp nhận nổi.

"Nếu không phải tại Chu Ngọc Chu Độ, tôi có thể trải qua cuộc sống bình thường.

"Làm bài tập, thi cử, làm việc, đi làm thêm, thức khuya, bồi bạn với cha mẹ, những điều này đều là sinh hoạt thường ngày mà bạn cùng lứa với con đang trải qua, con rõ ràng cũng có thể như vậy.

Nhưng hiện giờ đối với con mà nói, lại biến thành một loại hi vọng xa vời, khi con mở mắt ra, thứ nhìn không được chính là mặt trời, khi con đi trên đường, không thể chạm vào thứ mà con muốn chạm, con chỉ có thể ở trong bóng tối kéo dài hơi tàn, con không thể nhìn thấy người thân, con tận mắt nhìn người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, nhưng nãi nãi____Tôi ngẩng đầu lên, nước mắt rơi đầy mặt, "Nhân không phải do con khởi, tại vì sao con phải trả giá cho tội ác mà bọn họ phạm phải, trong một đời ngắn ngủi, lưu lại nhiều áy náy cùng tiếc nuối như vậy?"Quan điểm cuối cùng cũng được nói ra, nước mắt của tôi cũng không khống chế được nữa, lão bà có chút đau lòng, thật lâu sau, mới nặng nề mà thở dài.

"Khuê nữ, ta biết con không cam lòng, nhưng trên thế gian này, người gặp phải chuyện ngoài ý muốn có quá nhiều.

""Trên thế gian này, thiên tai, nhân họa, mỗi một loại đều có khả năng cướp đi tính mạng của một số người, trong những người này, quả thật có người mệnh vẫn chưa tuyệt, nhưng ở trong hoàn cảnh lớn như vậy, có người không có cách nào, vẫn phải gánh vác hậu quả mà tất cả phải gánh chịu, người gặp phải tình huống giống như con, trước đó không phải là không có, thay vì luôn để bản thân không vượt qua được, chẳng bằng nhìn về phía trước.

""Nãi nãi, cái gì gọi là nhìn về phía trước? Không biết ngài đã từng nghe qua một câu? Chưa trải qua cái khổ của người khác, đừng thuyết phục người khác tốt bụng.

"Giọng nói lạnh lùng xa cách từ ngoài phòng truyền đến, tôi ngơ ngác quay đầu, cửa không biết bị gió thổi ra từ khi nào, một thân ảnh cao dài tốc độ cực kì nhanh, còn chưa đợi tôi nhìn rõ, bỗng nhiên dừng lại ở bên cạnh tôi.


Tay lại bị nắm chặt, tôi nhìn chằm chằm vào người con trai cao lớn bên cạnh, có chút sững sờ.

Tuy rằng người này đang thay tôi nói chuyện, nhưng mái tóc ngắn màu hạt dẻ, mặt mày thâm thúy, mũi cao thẳng, nước da trắng nõn tới mức có chút bệnh trạng, một khuôn mặt xinh đẹp, mặc dù có chút quen thuộc, nhưng tôi quả thực không quen biết____ Từ từ!" A, A Kỳ?"Thiếu niên chớp chớp mắt, môi mỏng khẽ giật, lau khô nước mắt của tôi từng chút một, sau đó nở một nụ cười ngọt ngào, "Là tôi.

"Lúc này tôi mới sửng sốt.

Lúc tạm biệt Huyền Duyên, tôi và tiểu hài tử gặp được áo liệm lão bà nơi ẩn núp, ban đầu tiểu hài tử muốn cùng quay về với tôi, nhưng cậu lại nói mình có một người bạn phải gặp, muốn rời đi một khoảng thời gian.

Nhưng rời đi rõ ràng chưa tới mấy tiếng, tiểu hài tử đột nhiên quay về, còn thay đổi bộ dạng, mặt mũi có chút giống với khuôn mặt nhìn thấy trong đêm giông tố hôm trước, nhưng cũng không hoàn toàn tương đồng.

Màu da giống như quá mức tái nhợt, mang theo vài phần bệnh trạng.

Lão Vu nâng mắt lên, "Hắn là?""Là người bạn con quen biết ở đạo quan sau khi chết.

" Tôi vội trả lời.

Suy cho cùng bất kể là ai đột nhiên biến hóa lớn như vậy, đều sẽ thu hút sự nghi ngờ.

Nhớ tới đêm giông tố hôm đó, tiểu hài tử nói có kẻ thù đang tìm cậu, tôi vô thức thay cậu nói dối, đem sự việc gặp thỏ tinh ở trong đạo quan áp đặt trên người cậu.

"Trước đó ở đạo quan cậu ta giúp con một việc, con cũng hẹn cậu ta lần sau gặp lại, không ngờ rằng nhanh như vậy liền tìm tới con.

""Đúng vậy.

" Thiếu niên biết nghe lời phải, gọi một tiếng nãi nãi, nhưng mà lúc nhìn về phía lão Vu, trong con ngươi đen nhánh không có bao nhiêu ý cười, "Nhưng nãi nãi, không phải cô ấy sai, hậu quả vì sao phải để cô ấy gánh vác chứ?""Vậy.

" Ngữ khí lão Vu cũng trở nên sắc bén, "Ninh Ninh không đi đầu thai, lẽ nào ở nhân gian này làm du hồn dạ quỷ à?""Nãi nãi, ngài cũng không đi đầu thai chuyển thế không phải sao?" Thiếu niên lần này ngay cả ý cười nhạt bên môi cũng giấu đi, nhàn nhạt nói, "Thành quỷ tu có cái gì không tốt?""Hồ đồ! Quỷ tu cũng là quỷ, Quỷ giới cá lớn nuốt cá bé, hơi sơ ý liền bị ác linh cắn nuốt, có cái gì tốt? Thế gian này, người mới là gốc rễ của thần khí, yêu muốn thành tiên, tại vì sao phải tu luyện thành người trước, chính là đạo lý như thế, ngươi nếu thật sự là bạn của Ninh Ninh, vậy thì nên khuyên con bé đi đầu thai chuyển thế!""Thương Dương.

" Thiếu niên bỗng nhiên cong môi, ánh mắt lướt qua lão Vu, nhìn về phía sau, "Ngươi cũng cảm thấy như vậy à?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.