Bạn Cùng Phòng Đừng Thẹn Thùng

Chương 18: Tiểu phiên ngoại phương chính (2)



Có đôi khi cảm giác hắn tựa như một cái tiểu hài tử, cho hắn một viên đường, hắn liền vui vẻ quên chuyện thương tâm.

Thật là khờ đến đau lòng.

Thời điểm nhìn đến Tô Nguyện bởi vì phiền lòng mà buồn bực không vui, trong lòng hắn chưa bao giờ lại cấp bách như thế. Biết cậu thích ăn tôm, hắn mỗi ngày đều chui vào chợ hải sản, lúc đi ra một thân ám đầy mùi hải sản, còn dơ nguyên bản một bộ quần áo giày da sáng bóng, nhưng hắn căn bản không thèm để ý, chỉ cần Tô Nguyện có thể có được tâm tình vui vẻ là tốt rồi. Phương Chính đều thiếu chút nữa đem tim mình moi ra dâng cho cậu, mà ngay cả như thế, cậu cũng vô pháp nhoẻn miệng cười.

Không cầu mong cậu cho hắn bao nhiêu lời ngon tiếng ngọt, chỉ hy vọng cậu có thể ở những lúc thương tâm sẽ nghĩ đến hắn...

Một cái yêu cầu nhỏ cỡ nào, vậy mà xem ra cũng thật gian nan.

Hắn có chút oán hận lão thiên gia, vì cái gì hắn đau khổ theo đuổi một người vài năm, tấm chân tình này vẫn không là gì ngoài thứ gọi là tình đơn phương.

Rồi khi Tô Nguyện chạy ào đến, xuất hiện ở trong lòng hắn, hắn cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân mới không cho chính mình hung hăng đưa cậu khảm vào trong thân thể. Một câu "Ôm tôi", chỉ hai chữ, đủ để cho hắn mừng rỡ như điên.

Nguyên lai lão thiên gia vẫn luôn luôn chiếu cố hắn.

Nhìn cậu mỏi mỏi mệt mệt, Phương Chính lại bắt đầu đau lòng, mấy ngày nay đến tột cùng đã xảy ra cái gì?

Cuối cùng hắn rốt cục biết đến tột cùng đã xảy ra cái gì, hắn đối với kẻ đạo văn kia vừa là chán ghét lại vừa hâm mộ, hắn chú ý thời điểm Tô Nguyện nhắc tới người nọ, mặt mày gian lộ ra thản nhiên bi thương, chứ không phải chán ghét, có thể thấy được người nọ đối Tô Nguyện mà nói là cỡ nào đặc biệt, mà người kia cố tình không biết quý trọng...!

Biết được Tô Nguyện không có hoài nghi qua hắn, hắn cảm thấy hôm nay quả là một ngày lành! Nguyên lai từ tận đáy lòng của cậu vẫn luôn tin tưởng hắn!

Có lẽ là trong một ngày niềm vui sướng tới bất ngờ, đột biến cũng nối gót tới, đem hắn đánh trở tay không kịp. Rõ ràng một khắc trước hai người còn hữu thuyết hữu tiếu, ngay sau đó cậu lại đối hắn gào hét.

Lời Tô Nguyện nói tựa như một cây đao, hung hăng chém vào trong lòng hắn.

Một thứ mang tên là sợ hãi xâm nhập toàn thân, hắn sợ hãi bọn họ trong lúc đó cứ như vậy kết thúc...

Vì thế dưới sự xúc động, hắn đem cửa phòng đá văng, lại bị Tô Nguyện dùng gối đầu ném một cái. Đánh vào trên người, lại đau ở trong lòng, nhưng là đã đi đến bước này hắn còn có thể lùi bước sao?

Không, không thể!

Nhìn miệng cậu hé ra hợp lại, một chuỗi lời nói đả thương người liền đâm vào trong lòng hắn, nhìn cậu cầm quần áo xé rách, miệng hô "Muốn thượng tôi lắm hả, lên đi!"

Vì thế, hắn lại xúc động, hắn không cho phép Tô Nguyện tự hạ thấp chính mình như vậy, chỉ cần Tô Nguyện không muốn, hắn tuyệt sẽ không bắt buộc cậu làm chuyện cậu không thích. Hắn nghĩ muốn chặn lại đôi môi kia, đừng tiếp tục tổn thương mình nữa, vừa nghĩ liền làm, hắn dùng môi mình chặn lại môi cậu.

Đôi môi Tô Nguyện mềm mại như vậy, liền ngay cả nước bọt đều là hương vị ngọt ngào, hắn bắt đầu triền miên quấn lấy đầu lưỡi mềm mại của Tô Nguyện, khi cảm giác cậu không hề phản kháng còn bắt đầu chậm rãi đáp lại, Phương Chính thấy mình sẽ bị vui sướng bao phủ mất.

Sau khi hiểu lầm được giải trừ, Phương Chính rốt cục thể nghiệm một phen cái gì gọi là hạnh phúc triệt để!

Chờ đợi bốn năm, hơn một ngàn ngày, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, nhưng là Phương Chính cảm thấy thực giá trị! Cảm tạ ông trời làm cho hắn hiểu: chỉ có không dễ gì có được mới có thể càng thêm quý trọng. Cảm tạ ông trời cho hắn có nhiều thời gian chứng minh tình cảm hắn đối Tô Nguyện cũng không phải là qua loa. Cảm tạ ông trời...

Ở lần đầu tiên hai người lăn giường, có lẽ rất nhiều người cho rằng Phương Chính làm trái với lời hắn nói lúc trước, "Phải chờ tới khi cậu nguyện ý...", nhưng kỳ thật cũng không phải như thế, Tô Nguyện tại phương diện này luôn có vẻ bị động, nếu Phương Chính hắn không đề cập tới việc này, có lẽ... Tô Nguyện không biết qua bao lâu mới có thể nhắc tới. Hơn nữa, Tô Nguyện ngoại trừ mâu thuẫn bề ngoài khi vừa mới bắt đầu, thì sau đó vẫn đều là thuận theo, tiếp nhận.

Nên biết rằng, xét về phương diện nhu cầu tính dục ở trong tình yêu, nếu không quyết đoán, không nồng nhiệt, thì sẽ không chạm được đến cái gọi là khoái cảm, huống chi đây còn là hai nam nhân. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.