Bần Cùng Quý Công Chúa

Chương 23



Tướng mạo Mary hoàn toàn nhập không được mắt Collins, hắn lãnh đạm gật đầu với Mary, sau đó nhìn về phía Bennet phu nhân.

“Vị này là?” Hắn chỉ Mary.

Nếu có thể, Mary muốn chặt đứt đầu ngón tay vô lễ của hắn, nhưng cố kỵ thân phận, nàng lại cường tự kiềm chế lửa giận.

“Vị này là Mary, con gái thứ ba của ta.” Bennet phu nhân cười cứng ngắc.

“Nguyên lai là em họ Mary.” Collins tao nhã cúi đầu, chỉ tiếc không có chút biểu hiện ra phong phạm quý tộc, ngược lại có vẻ chẳng ra cái gì cả.

“Xin chào.” Mary hơi gật đầu.

“Nghe nói nông trường nhà Bennet vẫn từ Mary tiểu thư để ý? Không biết Mary tiểu thư có thể mang ta đi nhìn một cái hay không?” Collins ôn hòa đề ra yêu cầu bản thân.

Đây là tuần tra sản nghiệp? Sắc mặt Mary lạnh lùng, gật đầu nói, “Đương nhiên có thể.”

Hai người mặc vào quần áo lao động cùng giày đi đến mã tràng. Thấy cảnh tượng mã tràng trong trẻo nhưng lạnh lùng, Collins nhíu mày, “Như thế nào không phát hiện công nhân bận rộn, Mary tiểu thư? Theo ta được biết, hiện tại hẳn là thời điểm vội vàng qua mùa đông.” Trong giọng nói hắn mang theo khiển trách, dường như bởi vì Mary thờ ơ mà cảm thấy bất mãn.

“Một tháng trước chúng tôi đãlàm tốt chuẩn bị. Đây là cỏ khô, cũng đủ mọi con ngựa qua mùa đông.” Mary hướng đống cỏ nuôi súc vật chồng chất thành núi chỉ, cưỡng chế lửa giận bốc lên trong lòng.

“Nhiều cỏ nuôi súc vật như vậy!” Collins cảm thán, lại hỏi, “Mã tràng hiện tại dưỡng mấy con ngựa? Có thuần huyết mã sao?”

“Dưỡng năm mươicon, có hai thất thuần huyết mã Ireland.” Việc này chỉ cần hơi hỏi thăm có thể biết, Mary không có cố ý giấu diếm.

“Trời ạ, thế nhưng còn có hai thất thuần huyết mã Ireland?” Collins kinh ngạc. Ireland thuần huyết mã là ngựa hoàng gia chuyên dụng, phẩm chất thuộc loại cao cấp nhất, làm cho các quý tộc ao ước.

“Mary tiểu thư, cô nhất định phải chiếu cố tốt chúng nó.” Biểu tình Collins tương đối thận trọng.

Lại là loại ngữ khí chủ nhân này! Mâu sắc Mary u ám, trên mặt lại mang theo cười yếu ớt có lễ.

“Ta có thể đi xem chúng nó sao?” Collins vừa hỏi lại lập tức đi đến chuồng.

“Đương nhiên, Roland vừa mới sinh sản xong, tính tình có chút táo bạo, ngài không cần thân cận nó quá.” Nếu không phải vì chiếu cố cảm xúc Roland, Mary tuyệt sẽ không nhắc nhở hắn.

“A, rất kỳ diệu, nó còn nhỏ như vậy!” Collins vây quanh chú ngựa con không ngừng xoay quanh.

Mary tà ỷ ở bên rào chắn, thần sắc khó lường đánh giá hắn.

Trải qua ở chung ngắn ngủi, nàng đã đại khái hiểu biết tính cách người này, dưới bề ngoài cao ngạo cất dấu hèn mọn, loại hèn mọn này lại chiếu sáng hư vinh cùng tham lam của hắn. Nhưng mà thân phận mục sư làm cho hắn khắc chế ác tính của chính mình, thể hiện ra bên ngoài cũng chỉ có thể sử dụng bốn chữ hình dung —— ra vẻ đạo mạo.

Chính mình khổ tâm kinh doanh hết thảy đem cho người không làm mà hưởng, Mary nhíu mi, chỉ cảm thấy tâm tình khó chịu trước nay chưa có.

Anh quốc là đất nước có nền luật pháp phức tạp nhất thế giới, một hồi mua bán thổ địa nho nhỏ, đề cập đến văn kiện dùng mấy thùng tiền cũng không xong. Mà luật pháp kế thừa thổ địa lại so với luật mua bán càng phức tạp hơn rất nhiều lần.

Dựa theo pháp luật quy định, mọi thổ địa đều thuộc về quốc vương. Người sống trên thổ địa hưởng thụ phúc lợi thổ địa mang đến đồng thời thay quốc vương thực hiện nghĩa vụ tương ứng. Có chút nghĩa vụ chỉ cần trả giá tiền tài, có chút nghĩa vụ lại cần trả giá lao động cưỡng bức. Thực bất hạnh, thổ địa nhà Bennet liền thuộc loại sau.

Cưỡng bức lao động chỉ có thể từ nam đinh đến thực hiện, cho nên, sản nghiệp nhà Bennet mới rơi xuống trên đầu Collins. Ai kêu Bennet phu nhân sinh không ra con trai đâu!

Càng tàn khốc là, luật pháp quy định quá mức tường tận, một khối thổ địa hàng năm có thể sản xuất bao nhiêu, số lượng người thuê, tiền thuê bao nhiêu, thậm chí là mấy thớt ngựa, mấy con bò, mấy cái xe trượt tuyết đều phải đăng ký trong danh sách, có thể làm cho người kế thừa biết đến nhất thanh nhị sở.

Nói cách khác, nếu Collins cố ý, hắn hoàn toàn có thể đợi sau khi Bennet tiên sinh qua đời đem Bennet phu nhân cùng nhóm con gái của bà không xu dính túi đuổi ra khỏi cửa. Chờ đợi các nàng chỉ có cuộc sống khốn cùng thất vọng.

Từ đặc quyền giai cấp định ra pháp luật, bảo hộ chưa bao giờ là kẻ yếu! Mary bước nhanh đi đến ngoài chuồng, sắc mặt nặng nề nhìn bầu trời. Giờ khắc này, nàng cỡ nào tưởng niệm tư vị quyền thế cùng tài phú.

“Mary tiểu thư, cô đem chúng nó chiếu cố tốt quá!” Collins hoàn toàn không có nhận thấy được tâm tình nàng tối tăm, vui rạo rực đuổi theo ra.

Mary trầm mặc không nói.

“Khối thổ địa này nhìn qua thực phì nhiêu, hàng năm sản xuất khẳng định không ít đi?” Collins giống như lơ đãng hỏi.

Mary lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, ngắn gọn nói, “Gần ba ngàn năm trăm bảng Anh hàng năm.” Trước kia chỉ là hai ngàn bảng Anh, miễn cưỡng có thể duy trì thể diện nhà Bennet, có mã tràng thu vào, tình huống dần dần chiếm được cải thiện. Này đó số liệu, cho dù nàng không nói, hắn tùy tiện ở Lang Vaughn hỏi cũng có thể được đến đáp án xác thực.

“Oa ngô!” Collins sợ hãi than một tiếng liền không thèm nhắc lại. Ba ngàn năm trăm bảng Anh, cũng đủ để hắn tren mặt sinh hoạt phi thường có thể diện.

Mary mang theo hắn trở về, cân nhắc tốc độ vét sạch mã tràng nhanh hơn, còn có, mặt khác mở một cái tài lộ cũng đã lửa sém lông mày. Trải qua lần này, nàng cảm thấy mình không còn có tâm tư kinh doanh mã tràng. Nàng hiện tại hoàn toàn có thể lý giải thái độ Bennet tiên sinh đối với sản nghiệp nhà mình không chút để ý.

Nếu nàng vẫn là Nhân Hiếu công chúa, nếu nàng còn nắm quyền thế… Mary cười khổ, ngăn lại chính mình lại làm liên tưởng không ý nghĩa. Người tổng yếu sống ở hiện tại.

Buổi chiều, Bennet tiên sinh rốt cục trở về. Thấy Collins ngồi ở trong phòng khách quấn quít lấy Jane nói chuyện, vẻ mặt của hắn một chút cũng không tốt. Bất quá hắn rất nhanh liền lộ nụ cười giả tạo đón nhận.

Collins cũng đứng lên thăm hỏi hắn. Hai nhà trở mặt tồn tại đã lâu, kỳ thật cũng không có bao nhiêu tri kỷ ân cần thăm hỏi, không vài phút, bọn họ liền lâm vào trầm mặc xấu hổ.

“Chú Bennet, cháu có thể một mình cùng chú nói chuyện sao?” Collins lo lắng một lát sau hỏi. Ngữ khí của hắn nhìn như cung kính, làm vẻ ta đây lại hiện ra vài phần ngạo mạn. Hắn biết, chuyện kế tiếp nói đối với nhà Bennet mà nói không thể nghi ngờ là một hồi ban ân.

Bennet tiên sinh nhíu nhíu mày, dẫn đầu đi đến thư phòng trên lầu, “Đi theo ta, đứa nhỏ.”

“Con nói, hắn nghĩ cùng cha con nói chuyện gì?” Bennet phu nhân lo lắng hỏi.

“Nói ý đổ hắn đến. Không phải vì tài chính là vì sắc, cũng hoặc là tài sắc song thu.” Mary hí mắt, giống như suy tính cái gì.

“Trời ạ, kia thật sự là quá tệ!” Elizabeth chịu không nổi kêu lên.

Bennet phu nhân đầu tiên là khiếp sợ, sau đó nhưng lại lộ ra khuôn mặt tươi cười. Nếu là thế này, bà liền không cần lo lắng sinh hoạt của mình cùng các con gái. Xemtrên  phân thượng quan hệ thông gia, Collins nhất định sẽ đối xử tử tế với họ.

“Không được, mẹ phải đi xem.” Bà nhấc váy, kích động lên lầu.

Trong phòng khách, các cô gái vì tin tức này mà như cha mẹ chết, duy độc Mary khuôn mặt trầm tĩnh.

“Nếu quả thật là như vậy, mấy người ai muốn gả?” Vài phút sau, nàng bỗng nhiên mở miệng.

“Gả cho hắn? Ta đây tình nguyện làm lão xử nữ cả đời!” Elizabeth mạnh mẽ lắc đầu.

“Mục sư, chức nghiệp không thú vị!” Catherine cười nhạo.

“Nếu phải lập gia đình, em phải ở dân binh đoàn Meriton chọn một người, khác không bàn nữa!” Ledia có chút phẫn nộ.

Jane chính là trầm mặc, nhíu chặt mày tiết lộ lo âu của nàng. Nàng đã muốn lòng có tương ứng.

Mary thở dài, mỏi mệt nhu ấn thái dương. Đám hỏi quả thật là việc làm bảo toàn nhà Bennet có lợi nhất, trở thành nữ chủ nhân có thể hợp lý hợp pháp có được phiến thổ địa này. Nhưng mà, mọi người dường như đều không muốn.

Đang ở thời điểm nàng rối rắm, trên lầu truyền đến thanh âm, Bennet phu nhân bao hàm nhiệt tình “Collins, cháu quyết định làm như vậy thật sự là quá tốt.”

Không biết Collins nói gì đó, nàng lại lớn tiếng reo lên, “Không không không, Jane đã sắp đính hôn …” Thanh âm còn lại là Bennet tiên sinh ngăn cản tiêu tán.

Jane nhẹ nhàng thở ra, Elizabeth đám người lại lộ ra bị bán bi phẫn biểu tình.

Chờ khi ba người xuống lầu, trong phòng khách yên tĩnh khác thường, loại yên tĩnh này vẫn kéo dài đến lên bàn cơm, cho đến khi Collins ăn ngụm bữa tối thứ nhất, sợ hãi kêu than đứng lên, mới đánh vỡ trường hợp làm người ta hít thở không thông này.

“Trời ạ, đây là bữa tối tuyệt vời nhất tôi ăn qua! Xin hỏi là tay nghề vị em họ nào?” Hắn nhìn lại Elizabeth, trong mắt lộ ra chờ mong. Jane bị bài trừ ra sau, người thứ nhất hắn đề cử liền biến thành vị mỹ mạo gần với Jane này.

“A, tay nghề Mary là nổi danh nhất Lang Vaughn, ta dám cược, cháu đi khắp cả nước cũng không ăn được món độc đáo hơn.” Bennet phu nhân tự hào khoe.

Collins kinh ngạc nhìn về phía Mary.

Mary mỉm cười gật đầu với hắn, da thịt trắng noãn tinh tế ở dưới ngọn đèn chiếu xuống giống như trong suốt, làm cho cả người nàng nhìn qua sáng rọi động lòng người, ngũ quan bình thường cũng lộ ra thần sắc ôn nhu đến cực điểm.

Nàng tự nhiên mà phát ra thong dong tao nhã lập tức hấp dẫn lực chú ý của Collins. Tâm của hắn lắc lư không chừng, dưới tình huống bị Elizabeth hờ hững, Mary lại hữu vấn tất đáp, hắn nhanh chóng cải biến mục tiêu, bắt đầu cố ý vô tình lấy lòng Mary, cũng không dứt khoe ân chủ mình vĩ đại Catherine · de Bourgh phu nhân.

Toàn bộ hành trình, Bennet tiên sinh đều dùng ánh mắt khinh miệt nhìn hắn biểu diễn, mỗi khi hắn nói ra một lời nói ngu xuẩn, sẽ ở trong lòng hung hăng cười nhạo một phen. Bữa tiệc này đối ông mà nói không thể nghi ngờ là thống khổ, nhưng mà chuyện càng thống khổ còn ở phía sau.

Sau bữa tối, Mary mở cửa thư phòng của ông, tuyên bố một tin tức làm cho ông thiếu chút nữa té xỉu.

“Cha, con quyết định gả cho Collins.” Nàng ngồi xuống, chậm rì rì mở miệng.

Tròng mắt Bennet tiên sinh tuôn ra hốc mắt, sau một lúc lâu mới tìm về thanh âm chính mình, “Đứa nhỏ, ta nghĩ lấy trí tuệ của con, con sẽ không nhìn không ra hắn là kẻ ngu xuẩn!”

“Đúng vậy, ” Mary gật đầu, “Đối với người hèn mọn ngạo mạn, đối với người ngạo mạn hèn mọn, hết sức chú trọng mặt mình, hắn là một kẻ ngu dốt tự cho là thông minh. Nhưng đây hoàn toàn là nguyên nhân quan trọng nhất con muốn gả cho hắn. Con không cần một ông chồng khôn khéo cường thế đến nắm tài sản của con trong tay.”

Bennet tiên sinh trầm mặc, biểu tình thập phần rối rắm.

“Đứa nhỏ, ta biết tính cách con kiên nghị, làm ra quyết định như vậy, đại bộ phận cũng là vì cái nhà này. Nhưng là, ta muốn xin con thận trọng lo lắng một chút. Chuyện này có liên quan đến chung thân hạnh phúc của con!” Một câu cuối cùng, ông tăng thêm ngữ khí.

“Con sẽ lo lắng.” Mary khẽ cười. Cha đem nàng xem so với tài sản càng trọng yếu, điều này lòng của nàng ấm áp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.