Tụ hội nnhaf dì đã xong, trên mã xa về Lang Vaughn, Elizabeth cùng Jane luôn luôn khe khẽ nói nhỏ, tuy rằng nghe không thấy các nàng nói chuyện, nhưng giản lược biểu tình kinh ngạc có thể hiểu, các nàng thảo luận nhất định không phải chuyện tốt.
Mary vừa không chút để ý ứng phó Collins, vừa liên tiếp nhìn lại các nàng, mày thâm khóa.
“Chị thật không nghĩ tới hắn là người như vậy! Nhưng Bentley quang minh lỗi lạc như thế, hẳn là sẽ không dễ dàng đã bị hắn qua mặt. Chị cảm thấy chuyện này còn có khả nghi, hẳn là nên tìm Bentley đến hỏi hỏi rõ ràng. Nếu là hiểu lầm, hẳn là nhanh chóng cởi bỏ mới phải.” Trước khi trở về phòng, Jane không đầu không đuôi nói với Elizabeth.
“Vậy chờ thời điểm Netherfield mời dự họp vũ hội chị phải đi hỏi đi, em cũng thực muốn biết sự tình chân tướng.” Elizabeth hôn hai má Jane, hai người nói ngủ ngon.
“Eliza, em nghĩ cùng chị nói chuyện.” Khi Mary đi lên thang lầu vừa vặn nghe thấy các nàng đối thoại, lo lắng nói. Elizabeth chú ý bất thường với Wickham, nàng không nghĩ thấy chị mình bị lừa gạt.
“Vào đi, em yêu, ” Elizabeth đem Mary kéo vào phòng mình.
“Nói chuyện Wickham cùng Darcy.” Mary ngồi ở trước bàn trang điểm, bình tĩnh nhìn về phía nàng.
“A! Chuyện này thật sự rất làm người nghe kinh sợ! Chị sớm đã có loại cảm giác chán ghét khó hiểu với Darcy, sự thật chứng minh dự cảm của chị đúng.” Elizabeth làm cái biểu tình ghê tởm.
“Không cần bị sự tình che mắt, có đôi khi thấy cùng nghe thấy không nhất định chính là thật sự. Em cảm thấy chân chính khả nghi là Wickham tiên sinh. Mới lần thứ hai gặp mặt hắn có thể đem bí mật của mình nói cho chị phun mật vàng, điểm này cũng rất khả nghi. Đông phương xa xôi có một câu ngạn ngữ —— thân thiết với người quen sơ, quân tử cảnh giác. Nếu hắn là một vị thân sĩ, hắn nên đối cới xấu xa này đó ngậm miệng không đề cập tới.” Mary dừng một chút, giữ chặt tay Elizabeth, “Chị, chị có thành kiến với Darcy, cho nên dễ dàng bị hắn lừa gạt. Nếu chị tỉnh táo lại, lấy trí tuệ của chị không khó nhìn ra điểm đáng ngờ giấu ở trong đó. Wickham vừa nói sẽ không đối địch Darcy, tố giác Darcy, mà hành động của hắn hoàn toàn cùng lời hắn nói đi ngược lại. Hắn là vị ngụy quân tử, chị tốt nhất cách hắn xa một chút, miễn cho bị hắn lợi dụng!”
Elizabeth nhìn chằm chằm Mary, hơn nửaa ngày mới lạnh lùng mở miệng, “Em nói Wickham tiên sinh là kẻ lừa đảo, Mary, em có cái chứng cớ gì? Em cũng chỉ là trống rỗng đoán thôi. Em nói chị với Darcy có thành kiến, chị cảm thấy người có thành kiến kia là em mới đúng! Vì sao em luôn vì Darcy nói chuyện? Vì sao em luôn vô điều kiện tín nhiệm hắn? Mary, em bị Darcy mê hoặc! Chị cũng muốn báo cho em, mau chóng quên hắn đi! Hắn không đáng em bảo vệ như vậy!”
Mary trợn mắt há hốc mồm, qua vài phút mới tiêu hóa hoàn lời của nàng. Nàng không thể không thừa nhận, nàng quả thật đối với Darcy có loại tín nhiệm khó hiểu, nhưng nói đến bị mê hoặc, nàng còn có chút không biết nên khóc hay cười. Bất quá nàng không nghĩ lại cùng Elizabeth giải thích. Cá tính Elizabeth nàng phi thường hiểu biết: trí tuệ lại cố chấp, một khi nhận định một sự kiện, trừ phi tự mình thay đổi tâm ý, nếu không ai cũng đừng nghĩ thuyết phục nàng. Đây là một cô gái so với trâu còn quật cường hơn.
Mary thở dài, nói ngủ ngon với Elizabeth liền đẩy cửa đi ra ngoài.
“Mary, chị là nói thật, nhanh chút quên Darcy đi!” Elizabeth giữ chặt ống tay áo của nàng, trịnh trọng cảnh cáo.
Mary dở khóc dở cười gật đầu, nàng đã không có khí lực giải thích, chỉ khiến cho nàng hiểu lầm đi thôi.
Vòng qua góc hành lang, Mary đi vào trước cửa phòng mình, thấy Collins chờ ở cửa, nàng thiếu chút nữa nhịn không được thống khổ hò hét. Hôm nay đến tột cùng là làm sao vậy? Vì sao mọi người vội vàng đến tra tấn nàng? Nếu có thể, nàng cũng muốn bắt chước bắt chước mẹ, ôm cái trán hô to ‘Thần kinh yếu ớt của tôi ‘!
“Mary, vừa rồi dì Bennet nói cho anh biết, hai ngày sau Netherfield tổ chức một hồi vũ hội, dì hôm nay vừa lấy được thiệp mời.” Collins đầy cõi lòng chờ mong nhìn về phía Mary, hơi hơi cúi đầu nói, “Anh nghĩ mời em cùng anh nhảy một điệu, có thể chứ?”
“Thực xin lỗi, em không thích khiêu vũ.” Mary không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
“Anh biết, thói quen cổ quái này dì Bennet sớm đã nói cho anh biết.” Collins nửa điểm cũng không có cảm giác thất bại bị cự tuyệt, ngược lại càng thêm hăng hái.
Hắn hơi hơi nâng cằm, chắc chắc nói, “Nhưng là anh cho rằng, anh đối với em mà nói là đặc biệt, em cự tuyệt mọi người cũng không nên cự tuyệt anh! Tuy rằng không nghĩ lấy ra khoe khoang nữa, nhưng anh nhất định phải nói cho em, vũ kỹ của anh thực không tệ, có thể làm cho em cảm thụ tuyệt vời hoàn toàn không giống! Cùng anh nhảy một khúc, từ nay về sau em sẽ yêu cái hoạt động này!”
Người tới, đem hắn tha ra ngoài trọng đánh năm mươi đại bản! Nội tâm Mary hò hét, nàng nhanh chịu không nổi Collins ngu xuẩn cùng tự biên tự diễn, hơn nữa thời điểm hắn nói chuyện, mặc kệ chỉ dùng để từ hay là ngữ khí đều buồn nôn như vậy, thường thường kích thích nàng nổi da gà toàn thân. Nếu nàng vẫn là Nhân Hiếu công chúa, nhất định sẽ ngăn chặn loại ngu xuẩn này tái xuất hiện ở trước mặt nàng.
Đáng tiếc nàng hiện tại chính là cô nương ở nông thôn, cho nên nàng nhẫn nại tính tình nghe Collins thao thao bất tuyệt thổi phồng chính mình, sau đó chờ hắn nói xong liền quả quyết cự tuyệt hắn.
Collins rốt cục đình chỉ, Mary từ từ mở miệng, “Không…”
Một trận đau đớn bén nhọn chặn nàng không xuất khẩu, nàng nhìn lại, phát hiện Bennet phu nhân không biết khi nào thì xông ra, lặng lẽ lấy tay véo thịt trên lưng nàng.
“Mary đương nhiên phải đáp ứng. Con bé có lý do gì cự tuyệt nam sĩ vĩ đại như vậy?” Bennet phu nhân dùng ngữ khí hơi khoa trương nóng bỏng nói. Mary vài lần muốn mở miệng đều bị bà chặt đứt.
Collins đối với thái độ Bennet phu nhân thực hưởng thụ, hắn lễ phép xoay người nói ngủ ngon với hai người, sau đó cước bộ lướt nhẹ về phòng.
“Mẹ, con không muốn khiêu vũ cùng hắn!” Đám người vừa đi xa, Mary lập tức kháng nghị.
“Con còn muốn rụt rè tới khi nào đứa nhỏ? Con hẳn là thử tiếp nhận hắn! Bất quá một điệu nhảy mà thôi, con xem xem các cô gái toàn Lang Vaughn, có ai cổ quái như con vậy? Người khác luôn lấy chuyện này đến châm chọc mẹ, con không biết mẹ có nhiều thống khổ! Mary, van cầu con, con đáp ứng đi!” Bennet phu nhân suy yếu vỗ ngực, bà biết con gái luôn không đành lòng nhin mẹ mình thương tâm.
“Đúng vậy, bất quá một điệu nhảy thôi.” Mary vừa thay mẹ ấn nhu cái trán vừa thở dài. Giáo dục quý nữ Đại Hạ tuyên khắc vào trong khung làm cho nàng không được ngỗ nghịch cha mẹ, đó là đại bất hiếu.
“Con đáp ứng rồi?” Bennet phu nhân duy trì bộ dáng suy yếu, mà ánh mắt lại lóe sáng.
“Đáp ứng rồi. Chỉ cùng hắn nhảy một điệu, nhiều không có.” Mary thận trọng thanh minh, cả đêm cùng một người nam nhân ôm ấp, chẳng sợ đến Anh quốc hai năm, nàng cũng không có biện pháp thích ứng.
“Một liền một, chỉ cần con đừng vắng vẻ hắn là tốt rồi!” Bennet phu nhân cao hứng, ở trên mặt con gái ấn cái hôn.
Nhìn mẹ cao hứng phấn chấn rời đi, Mary bất đắc dĩ thở dài.
Bennet tiên sinh vây xem toàn bộ hành trình ở góc đi ra, vỗ bả vai con gái, lời nói thấm thía, “Mary, con rất để ý cảm thụ mẹ con, đây là một cái nhược điểm trí mạng. Phải biết rằng, bà ở phương diện duy trì hạnh phúc hôn nhân không có chút thiên phú, con trăm ngàn lần đừng bị ý tưởng của bà ấy mà nghe theo. Con xem xem chúng ta hiện tại, còn muốn con cùng Collins tương lai kết hợp, chúng ta chính là tấm gương tốt nhất!”
Vô tình Mary lúc này bị phụ thân tự giễu nở nụ cười.
“Con có suy tính chính mình cha. Cuộc sống không phải thuận buồm xuôi gió, tổng yếu phải bỏ qua vài thứ, đổi lấy vài thứ. Con bây giờ còn bị vây trong do dự, không biết ta nên bỏ qua cái gì đổi lấy cái gì. Nhưng con cuối cùng sẽ nghĩ thông suốt.” Mary cường đánh tinh thần nói.
“Vậy được rồi, ta tin tưởng con nhất định có thể thấy rõ chính mình cần nhất là cái gì.” Bennet tiên sinh ôm con gái, cước bộ trầm trọng rời đi.
Hai ngày sau, vũ hội Netherfield.
Cư dân Lang Vaughn đều bị Bentley tiên sinh bố trí hội trường xa hoa khí phái chấn kinh rồi, bọn họ vừa uống rượu nho sang quý, vừa đi tới hết sức khen tặng với Bentley.
“Darcy, cậu đừng luôn tránh ở góc, cũng giúp tôi chiêu đãi khách nhân.” Thật vất vả thoát khỏi một đám nữ sĩ nhiệt tình, Bentley tìm được Darcy, khổ ha ha cầu xin.
“Tôi cũng là khách nhân của cậu.” Darcy nhanh nhìn chằm chằm cửa, mặt không chút thay đổi nói.
Bất quá thái độ hắn rất nhanh liền cải biến, vừa đi ra góc vừa nhắc nhở, ” Một nhà Bennet đến đây, cậu hẳn là đi qua nghênh đón.”
Bentley không để ý hắn lật lọng, vui vẻ đi theo phía sau hắn.
“Buổi tối tốt lành các nữ sĩ, các vị tiên sinh.” Darcy lễ phép cúi đầu với đoàn người, sau đó không dấu vết liếc mắt nhìn Mary một cái.
“Buổi tối tốt lành, Darcy tiên sinh.” Bennet tiên sinh không nghĩ tới Darcy lại tự thân lại đây nghênh đón, hành động ông chào hỏi rõ ràng chậm nửa nhịp.
“Có thể nhìn thấy ngài thật sự là quá tốt, Bentley tiên sinh! Chúng ta có bao nhiêu lâu không gặp mặt? Bốn ngày hay là năm ngày?” Bennet phu nhân cố ý xem nhẹ Darcy, hướng Bentley phía sau hắn vươn tay, hai người nhiệt tình ôm một chút.
Darcy đối với thái độ bà lãnh đạm không chút phật lòng. Hắn nhìn chằm chằm về phía Mary, tay nắm thành quyền ở sau lưng rất nhanh buông ra, tiếng nói có vẻ dị thường trầm thấp, “Mary tiểu thư, tôi…”
“Hắc, bạn tốt, cô rốt cục đến đây, chúng tôi chờ cô thật lâu!” Kim tiểu thư nửa đường bước ra đến cắt đứt lời nói của hắn, tiến lên lôi kéo Mary bước đi.
Mary mỉm cười với Darcy, không chút nào lưu luyến tiêu sái rời đi. Nếu Darcy tiên sinh muốn cùng nàng làm người xa lạ, nàng đương nhiên sẽ toàn lực phối hợp. Nàng cũng cho rằng mình không nên cùng hắn xâm nhập kết giao tiếp, nếu không hết thảy sẽ vượt qua nàng nắm trong tay.
Trong ngực Darcy phập phồng một chút, giống như hít sâu, hoặc là có chút thở không nổi. Hắn nhìn chằm chằm bóng dáng Mary, thật lâu sau không nói gì.
Elizabeth xì một tiếng nở nụ cười, nàng từ trong ánh mắt Darcy thấy chật vật, có lẽ còn có một tia thống khổ. Này thật sự là đại khoái nhân tâm không phải sao?
Nàng đắc ý gật đầu với Darcy, sau đó bắt đầu tìm kiếm thân ảnh Wickham khắp nơi. Nàng nhớ rõ Wickham từng tỏ vẻ qua, hắn sẽ không khuất phục Darcy, cũng sẽ không trốn tránh cùng hắn gặp mặt, bởi vì hắn mới là người đứng ở bên chính nghĩa.
Nhưng kết quả làm nàng thực thất vọng, nàng từ chỗ bằng hữu Wickham biết được, một ngày trước Wickham đi Luân Đôn.
Hắn nhất định gặp việc gấp, không thể không rời đi. Elizabeth liều mạng vì Wickham tìm kiếm lấy cớ.