Bần Cùng Quý Công Chúa

Chương 48



Trình tự làm việc tu bổ khăn quàng thực rườm rà, vợ chồng Gardner cùng Elizabeth không thể không ở lại chờ đợi.

Raynolds bố trí hồng trà cùng điểm tâm cho bọn họ, vừa phái người đi trấn nhỏ Lorend đặt trước khách sạn cho bọn họ, lại thường thường liếc mắt nhìn cửa lớn rộng mở.

Nữ phó tìm đến sợi tơ màu đen cùng màu vàng, tính chất đều là tốt nhất. Mary cầm sợi tơ ở so đối trên khăn quàng, thấy ánh sáng màu không có gì khác biệt mới bắt đầu phách ti (chẻ nhỏ ra). Nếu ánh sáng màu không giống, nàng lại phải gia tăng một vài trình tự.

“Trời ạ, cô còn muốn đem chỉ xé nhỏ hơn? Tôi cơ hồ nhìn không thấy chúng nó!” Raynolds phu nhân ngồi xuống bên cạnh nàng, cứng lưỡi nhìn nàng đem sợi tơ vốn đã không thô xé thành vô số sợi tơ càng nhỏ.

Vợ chồng Gardner cũng là lần đầu tiên thấy cháu gái triển lộ tuyệt kỹ, đều xúm lại quan khán, miệng thỉnh thoảng chậc chậc lấy làm kỳ. Chỉ có Elizabeth nhìn quen thập phần tự tại, oa ở trên sô pha nhàn nhã phẩm hồng trà.

“Chém thành bốn mươi tám phần là không sai biệt lắm. Sợi tơ rất thô, may vá sẽ lưu lại dấu vết gập ghềnh.” Mary đơn giản giải thích.

“Chẳng lẽ cái gọi là khôi phục như lúc ban đầu thật sự chính là ‘Khôi phục như lúc ban đầu’? Một chút dấu vết may vá đều nhìn không thấy?” Raynolds phu nhân lúc này mới chính thức lĩnh hội hàm nghĩa trong lời Mary nói.

“Đương nhiên.” Mary gật đầu, lại đem sợi tơ mỏng không thể lại mỏng xé thành hai nửa.

Raynolds phu nhân nhìn nàng vài lần thật sâu, không nói.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng vó ngựa lộp bộp lộp bộp, sau đó chính là một trận tiếng bước chân vội vàng. Thân ảnh cao lớn của Darcy xuất hiện ở cửa. Hắn mặc thập phần sơ sài, sợi tóc nâu đã có chút hỗn độn, ngực cao thấp phập phồng bại lộ hắn hô hấp dồn dập. Thấy thân ảnh kiều nhỏ hãm ở trên sô pha, trong mắt hắn xẹt qua một tia như trút được gánh nặng, đứng thẳng ở cửa trong chốc lát, thẳng đến hô hấp bình thường mới thẳng lưng đi vào.

“Buổi chiều tốt lành, các vị.” Hắn cởi mũ trên đầu thăm hỏi.

“Buổi chiều tốt lành.” Mary đầu tiên là ngẩn người, sau đó lập tức thu liễm ánh sáng nơi đáy mắt, đứng lên hành lễ. Tư thái lễ nghi của nàng hoàn mỹ không sứt mẻ như vậy, làm Raynolds phu nhân kinh ngạc nhìn vài lần.

Vợ chồng Gardner cùng Elizabeth cũng vội vàng đứng dậy ân cần thăm hỏi.

“Phát sinh chuyện gì sao?” Thấy nữ phó sắc mặt trắng bệch cùng Raynolds phu nhân hơi khẩn trương, Darcy sâu sắc hỏi.

“Khăn quàng của ngài có chút hỏng, ta đang tu bổ.” Mary giơ giơ lên sợi tơ trong tay.

Darcy lúc này mới thấy khăn quàng màu đen đặt trong giỏ châm tuyến. Hắn đi qua thăm dò xem.

Nữ phó cùng Raynolds chớp mắt một cái nhìn chằm chằm vào hắn, tâm lên cao cao.

Darcy mặt không chút thay đổi, nhưng Mary từ đáy mắt hắn thấy thương tiếc.

“Không cần lo lắng, ta sẽ làm cho nó khôi phục nguyên dạng, cam đoan ngài hoàn toàn nhìn không ra nó có chỗ nào không đúng.” Nàng mở miệng an ủi, phóng thấp tiếng nói nghe lên cực kỳ ôn nhu.

“Ta không biết tơ lụa tổn hại thành như vậy còn có thể tu bổ như lúc ban đầu, vậy chẳng phải là thần kỳ giống như gương vỡ lại lành?” Khi niệm ra bốn chữ ‘Gương vỡ lại lành’, Darcy thoáng tăng thêm ngữ khí. Hắn ngồi xuống ở bên người Mary, con ngươi sâu thẳm gắt gao nhìn chằm chằm nàng, bên trong tràn đầy tình ý nóng bỏng.

Mary cực lực xem nhẹ rung động trong lòng, mỉm cười nói, “Gương đã vỡ ta thấy không có cách nào, nhưng chỉ cần cho cho ta sợi tơ đồng sắc, ta liền có thể thi triển pháp thuật đem một khối tơ lụa trở lại như cũ. Chờ ta tu bổ tốt ngài sẽ biết.”

“Ta mỏi mắt mong chờ.” Darcy hơi hơi câu môi, tiếng nói trầm thấp lộ ra khàn khàn.

Hắn ngồi cạnh nàng, không hề muốn di động, ánh mắt lại nháy cũng không nháy mắt dừng ở trên mặt nàng, đem tất cả mọi người trong phòng khách xem nhẹ. Bầu không khí vô cùng thân thiết lại ái muội lan tràn giữa hai người trong lúc đó.

Raynolds phu nhân nhẹ nhàng thở ra, nói khẽ với ba vị khách nhân khác, “Cách thời gian bữa tối còn có hơn một giờ, tôi có may mắn mang các vị đi thăm tàng thư thất gia tộc Darcy hay không. Sách da dê từ xưa cũng có rất nhiều đấy.”

Ánh mắt Elizabeth cùng cậu Gardner bộc phát ánh sáng, khẩn cấp đi theo bà đến tàng thư thất. Mợ Gardner đối với bộ sách không có hứng thú, nhưng bà không nghĩ lưu lại quấy rầy hai người hữu tình, cũng cười tủm tỉm ly khai.

“Châm nữ phó tìm đến cho ta đều rất thô, nhưng may mắn còn có thể dùng.” Mary tìm kiếm một ít đề tài. Nàng cầm lấy một cây châm mảnh nhất, dùng sức đem châm bẻ cong.

“Cẩn thận.” Darcy nhíu mày, nhanh chóng đoạt lại châm, xem xét nàng ngón tay nàng ửng đỏ.

“Việc này có thể để ta làm. Phục vụ nàng là vinh hạnh của ta.” Hắn thấp giọng nói.

Tai Mary bắt đầu phiếm hồng. Nàng cố gắng bình ổn tim đập hỗn loạn, giải thích nói, “Ta nghĩ đem châm làm cong, giống như móc câu vậy.”

Darcy gật đầu tỏ vẻ hiểu được, dễ dàng đã đem châm biến thành hình dạng nàng muốn. Mary xe chỉ luồn kim, đem chỗ bị dão vẽ bề ngoài cần bổ khuyết. Nàng cúi đầu, biểu tình thật sự nghiêm túc, lông mi dày rậm giống như cánh bướm nhẹ nhàng rung động.

Nàng hoàn toàn đã quên hết thảy quanh mình, tầm mắt Darcy đặt ở trên người nàng càng thêm chuyên chú. Hắn thậm chí xoay chuyển vài vị trí vì tìm một góc độ có thể làm cho hắn càng thêm rõ ràng khuôn mặt của nàng. Khăn quàng truyền thừa vài thế hệ nghiễm nhiên bị hắn hoàn toàn quên đi.

Hai người lẳng lặng ngồi nhiều giờ, Mary thu hồi một châm cuối cùng, đem khăn mở ra trước mặt hắn, nhẹ nhàng hỏi, “Darcy tiên sinh, ngài có thể nhìn ra lỗ hổng lúc trước sao?”

Darcy lập tức thu hồi đáy mắt si mê, tiếp nhận khăn quàng xem xét hồi lâu, còn tấc tấc sờ qua.

“Nàng làm được, Mary tiểu thư. Ta hoàn toàn nhìn không ra bộ dáng nó từng tổn hại.” Trong mắt hắn thấm ra ý cười, cẩn thận gấp lại khăn quàng, bỏ vào túi trên áo, hơi hơi lộ ra một góc cùng phục sức xa hoa của hắn xứng đôi. Ý nghĩa khăn quàng này cho của hắn càng thêm trọng yếu.

Mary trầm tĩnh lại, lúc này mới chú ý tới hắn so với thời điểm nào trong dĩ vãng đều phải khảo cứu cách ăn mặc. Áo khoác tây trang màu đen cực kỳ tinh xảo, hoàn toàn phụ trợ dáng người hắn cao ngất, quần tây đen bó sát, chân dài lại thẳng, đường cong cơ bắp tương đối lưu sướng mà hữu lực. Hắn ngồi xuống cạnh nàng, hơi thở dương cương quanh quẩn ở chung quanh nàng, làm trái tim của nàng bang bang nhảy loạn, nhịn không được nhìn hắn nhiều vài lần.

Thấy nàng rốt cục chú ý tới mình, ý cười trong mắt Darcy càng thêm đặc hơn. Hắn nghiêng thân giúp nàng châm trà, bắt đầu hỏi nàng tình hình mấy tháng gần đây.

Mary lúc đầu còn có chút không được tự nhiên, nhưng thấy hắn giống như hoàn toàn đã quên chuyện bị cự tuyệt, vẫn thân thiết tự nhiên như cũ đối đãi mình, cực lực muốn quyến rũ mình nói nhiều hơn, nàng cũng chậm chậm trầm tĩnh lại, nói đến những thú sự phát sinh mấy tháng này. Ở Anh quốc, nam nữ là chưa kết hôn có thể lui tới, chẳng sợ không thể làm Darcy phu nhân, Mary cũng không muốn mất đi một vị bằng hữu đáng tin cậy như vậy.

“Rượu Rum ta đưa cho nàng thế nào?” Tán gẫu hết tình hình gần đây, Darcy ý đồ nói đến đề tài thân mật hơn. Hắn từng bước một, thật cẩn thận tiếp cận Mary, không dám quá thân thiết, nhưng cũng không nghĩ rất hàm súc.

“Vị thật tốt! Nó làm hại ta say rượu một hồi!” Mary dùng đầu ngón tay ấn nhu huyệt thái dương, giống như nhớ lại cảm giác đau đầu muốn chết sau khi tỉnh lại.

Darcy cũng mở nắp rượu mơ Mary đưa, hơn nữa cũng say rượu một hồi. Nghe nàng nói như vậy, hắn nhịn không được thấp cười rộ lên. Ở thời điểm lơ đãng, bọn họ làm một chuyện giống nhai, loại ăn ý kỳ diệu này thật sâu đả động tâm hắn.

Tiếng cười của hắn trầm thấp hùng hậu, tràn ngập từ tính, đây vẫn là lần đầu tiên Mary thấy khuôn mặt hắn lạnh lùng lộ ra ý cười rõ ràng như thế. Tai nàng hơi hơi rung động, trong lòng vì tiếng nói hắn mê người mà say mê, trên mặt lại một chút cũng không dám biểu hiện ra ngoài.

“Ta nghĩ nàng không thích uống thả cửa, Mary tiểu thư.” Hắn ôn nhu nói, cuối cùng lại thấp cười rộ lên.

“Xét đến cùng, đều là ngài sai, Darcy tiên sinh.” Mary nửa nói giỡn oán giận nói.

“Là ta lo lắng không chu toàn. Ta nguyên bản còn tính đưa nàng mấy bình rượu vang Bordeaux nước Pháp, trước mắt ta không thể không đánh mất ý niệm này trong đầu, miễn cho nàng lại chịu say rượu mà khổ.” Darcy thu hồi tươi cười, nghiêm trang nói.

“Ta tha thứ cho ngài, Darcy tiên sinh. Mấy bình rượu vang liền cho ta giữ đi.” Mary nhanh tiếp lời, sau đó mím môi mỉm cười. Trong mắt nàng lóe ra quang mang bỡn cợt, thần thái cười khẽ dẫn tới Darcy liên tục nhìn nàng vài lần.

Darcy tiêu phí thật lớn tự chủ mới khiến cho ánh mắt mình từ trên người nàng dời đi. Hắn vừa nói ‘Đương nhiên’ vừa đứng lên, mời Mary cùng hắn cùng đi thăm hầm rượu. Từ Rossing trở về, hắn cố ý tìm tòi rất nhiều danh rượu, chỉ còn chờ nữ chủ nhân của chúng nó tiến đến nhấm nháp.

“Darcy tiên sinh, có thể dùng bữa tối.” Raynolds phu nhân dẫn mấy người Elizabeth trở lại phòng khách, mắt nhìn đồng hồ để bàn nhắc nhở nói.

Darcy lúc này mới phát hiện bên ngoài đã mờ nhạt. Thời gian qua nhanh như vậy, hơn một giờ đã qua hắn nhưng lại cảm thấy chỉ qua vài phút mà thôi. Cước bộ hắn dừng lại, tiếc nuối nói, “Trước mắt không có thời gian cho chúng ta chậm rãi nhấm nháp rượu ngon, Mary tiểu thư.”

“Không quan hệ, lần sau ta sẽ nhớ rõ đến bái phỏng sớm một chút.” Mary trêu tức nói. Nàng hoàn toàn không có phát hiện, nàng đã bị thái độ Darcy vô cùng thân thiết tự nhiên cuốn hút. Ngữ khí nàng nói chuyện tựa như đối với một vị lão bằng hữu kết giao nhiều năm.

“Ngày kia, buổi sáng chín giờ được không, Mary tiểu thư? Ngày kia Georgia na cũng trở về, ta nghĩ giới thiệu hai người nhận thức.” Darcy lập tức chọn đúng thời gian.

Mary ngẩn người, gật đầu nói, “Tốt.” Nàng rốt cục cảm thấy thái độ Darcy quái dị. Hắn đối với nàng giống như so với lúc trước càng nhiệt tình, bộ dáng hoàn toàn không giống đã bị cự tuyệt.

Darcy vừa lòng gật đầu, nâng tay mời nàng dời bước đến nhà ăn.

Raynolds phu nhân đã muốn đưa mấy người Elizabeth an trí ở trên bàn cơm.

Nữ phó đang đặt dao nĩa cùng bát đĩa.

Thấy trong túi áo Darcy lộ ra một góc khăn quàng, Raynolds phu nhân mắt sáng rực lên.

“Khăn quàng may vá tốt sao? Darcy tiên sinh?” Vẻ mặt bà khát vọng nhìn chằm chằm nó.

“Đúng vậy, hoàn hảo như lúc ban đầu.” Darcy thay Mary kéo ghế dựa, chờ nàng ngồi xong mới nhanh ngồi xuống cạnh nàng.

Thấy hắn không có chút ý đem khăn quàng xuất ra cho mình liếc mắt xem một cái, Raynolds phu nhân hơi chờ một lát liền buông tha, thay những khách nhân lấy canh, bố trí đồ ăn, sau đó lặng yên lui ra. Dục vọng chiếm giữ của Darcy tiên sinh có chút quá mức mãnh liệt, nội tâm bà cảm thán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.