Bạn Gái Cũ Hắc Hóa Hằng Ngày

Chương 93




Tin tức bạn đời của Lucifer điện hạ thức tỉnh không đến nửa ngày đã truyền khắp Thiên Quốc.


Ban đầu còn gây ra một trận khủng hoảng.


Vì vị tân thiên sứ tên gọi Elizabeth này, có một mái tóc đen dài phiêu dật, đôi mắt cũng màu đen nhánh.


Tựa như nữ yêu hút máu trong bóng đêm.


Bọn họ cho rằng, chỉ có sinh linh dị loại bị nguyền rủa mới có màu sắc như vậy.


Thế nhưng hình như Thần vô cùng sủng ái nàng.


Chẳng những cho phép nàng tự do ra vào Quang Minh điện thánh khiết, còn trao tặng cho nàng pháp tắc chưởng quản thủy phương.


So với sự lo lắng sốt ruột của những Thiên sứ lớn tuổi, thì nhóm Tiểu thiên sứ vô cùng thích vị tỷ tỷ xinh đẹp có nụ cười ấm áp này, thường xuyên trốn học đi đến gần Thiên Trì, dẩu mông nhỏ trốn trong bụi cỏ, chỉ vì nghe nàng đánh đàn.


Bên mặt hồ trong suốt như gương, sương khói lượn lờ, nữ thần cúi đầu vỗ về đàn hạt, tóc đen như tơ xoã xuống làn váy trắng tinh, nửa che xương quai xanh và bả vai trắng tuyết.


Một khúc đàn xong, nhóm tiểu gia hoả cãi cọ ầm ĩ nhào lên, vây quanh nàng chật như nêm cối, bé này muốn ôm một cái, bé kia muốn hôn một cái, còn có vài bé tặng vài bông hoa nhỏ, muốn làm nữ thần vui vẻ.


Có lẽ là có quang hoàn của thiên sứ cộng thêm, vốn dĩ Lâm Lang rất được trẻ con và động vật yêu thích, giờ có thêm pháp trượng của nữ thần càng như được buff, tuy rằng chỉ là một vị nữ thần thủy phương không hề có thực quyền, nhưng trình độ được hoan nghênh lại không thể tưởng tượng.


Cái mác dị loại trên người nàng cũng dần được tẩy trắng, ngược lại trở thành một đại danh từ mỹ lệ thần bí, không ít thần linh nam tính cường đại hướng tới Lâm Lang biểu đạt chi tình. Có điều trượng phu của nàng là Phó quân Thiên Quốc, lại được Thần ưu ái, thực tế có rất ít người đối nàng dây dưa không bỏ.


Lâm Lang cùng nhóm tiểu thiên sứ mông trần vui đùa ầm ĩ trong chốc lát, bện cho mỗi bé một vòng hoa nhỏ đội đầu xinh đẹp, bọn nhỏ lúc này mới vui vẻ cầm tay nhau về nhà.


Nàng ngồi dậy, gom lại tóc mái bên tai, bên tai cắm một đoá hoa sương mù màu tím nhạt, màu sắc thanh nhã làm dung mạo của nàng càng thêm tươi đẹp bắt mắt.


Lâm Lang ôm bó hoa đi về.


Sau đó không cẩn thận thấy một màn thọc gậy bánh xe.


Ồ, có người lá gan rất lớn đây này.


"Điện hạ, Elizabeth căn bản không yêu ngài, nàng ta tình nguyện quanh năm phụng dưỡng Thần ở Quang Minh điện, chứ chẳng hề muốn gặp ngài dù chỉ một lần, vô tình vô nghĩa như thế, điện hạ cần gì phải buồn bã thương tâm vì nàng ta?" Một thiên sứ trẻ tuổi xinh đẹp ôm chặt vòng eo của Lucifer, "Điện hạ rõ ràng biết Cecia vô cùng ái mộ ngài mà!"


Người bị nàng ta ôm tứ chi đột nhiên cứng đờ.


Bởi vì hắn ngẩng đầu, nhìn thấy thê tử đang đứng cách đó không xa.


Nàng váy lụa phiêu dật, giống như từng đợt sóng gợn bên hồ.


Hắn cũng không biết mình chọc giận nàng ở đâu, vạn năm nay, dung nhan mỹ lệ kia mỗi khi nhìn thấy hắn đều phủ lên một tầng băng sương, lúc này cũng không ngoại lệ, hơi nhíu mi, gì cũng không nói đã quay lưng bỏ đi.


Giống như nhìn nhiều một chút cũng thấy chán ghét.


“Điện hạ, không bằng đêm nay chúng ta……”


“Xin lỗi, Cecia, chúng ta không hợp.”


Vị Thiên Sứ trưởng luôn luôn ôn hoà giờ đây không chút nào lưu tình từ chối lời bày tỏ của cấp dưới, chẳng hề có một câu an ủi, vội vàng đuổi theo bóng dáng đã rời đi kia.


Nơi đối phương đi tới vẫn quen thuộc như cũ.


Quang Minh điện.


Điện phủ tối cao của Thần.


Trừ khi được tuyên triệu, nếu không, dù là hắn cũng không thể xông vào.


Lucifer mím chặt môi mỏng.


Lâm Lang nhấc làn váy đi vào trong điện, điện phủ rộng lớn được đúc từ bạc vàng và bạch ngọc, sáng trưng như ngày, làn váy mỏng tựa như mọi khi lướt qua cầu thang.


Nàng cong lưng, cầm lấy hoa sương mù còn tươi cắm vào bình, màu tím có đậm có nhạt bao trùm những ngôi sao trắng sáng, từ xa nhìn lại một mảnh mông lung, như mây mù và mưa bụi.


Thần nhàn nhạt nói, "Cecia là nữ thần dụ hoặc, vô số nam giới sinh linh vì nàng khuynh đảo, Elizabeth, ngươi không lo lắng sao?"


Đối phương kinh ngạc quay đầu, “Lo lắng? Lo lắng cái gì?”


“Lucifer cũng có nhu cầu sinh lý bình thường.” Thần nói.


Theo quan cảm của Thần, nam nữ hoan ái là chuyện hết sức bình thường, bởi vậy hắn không cảm thấy cần kiêng dè hay dấu giếm gì loại chuyện này.


“Oh.”


Nàng lười nhác lên tiếng, bỗng nhiên nhớ tới gì đó, mở to một đôi mắt thanh thấu như lưu li, hứng thú bừng bừng hỏi, "Thần cũng sẽ có nhu cầu sinh lý sao?"


"……"


Vậy Thần giải quyết chúng bằng cách nào thế?"


"……"


"Có phải Thần sẽ biến thành một con trâu đực, sau đó xuống hạ giới tìm trâu cái sinh sản không? Hay là ——"


Có người che lại môi nàng.


Bàn tay này tựa như tuyết trắng trong suốt tạo nên, trắng tinh không tì vết, không dính bụi trần, lại không có một chút hồng hào, hoàn hảo đến mức như một tác phẩm nghệ thuật truyền lại đời sau.


Nàng dựa vào một lồng ngực có chút mềm mại.


"Thuốc, có thể uống bậy. Nhưng lời, không thể nói bậy." Thần nghiêm túc mà nói.


Cứ việc không thể thấy được dung mạo chân thật của Thần, Lâm Lang vẫn nghĩ nhất định hắn đang chau mày, rồi răn dạy học trò của mình như một lão phu tử cổ hũ.


Có điều, những lời này sao lại nghe quen tai tới vậy?


Lâm Lang nghĩ nghĩ, “Thần, người lại nhìn lén sách quý do ta giấu đi đúng không?”


Cuộc sống vạn năm qua ở Thiên Quốc thật sự nhàm chán, Lâm Lang đành phải phái một số thiên sứ hạ giai xuống hạ giới thu thập một vài thoại bản, khi nào rảnh sẽ đọc. Không nghĩ tới những thoại bản này còn kèm theo một số tiểu thuyết đồng nghiệp xuyên không, bên trong vận dụng rất nhiều từ ngữ trên mạng, khiến Lâm Lang phá lệ thích thú.


Năng lực lĩnh ngộ của Thần cũng cao thật, còn biết vận dụng chúng trong thực tiễn, một chút cũng không uổng phí.


“Không có nhìn lén.”


Thần lắc đầu, nghiêm túc nói, "Kết giới ngươi bày ra quá vụng về, liếc mắt một cái cũng nhìn xuyên qua được."


Đây là khoe khoang khoe khoang đúng không?


Giận nha, chỉ là bản thân vẫn phải bảo trì mỉm cười, ai bảo mình không chơi nổi đại boss của Thiên Quốc.


Nhưng từ trước đến nay Lâm Lang không thích chịu thiệt, nàng lại lần nữa mua vào một đám 'tài nguyên mới', sau đó vào sau giờ Ngọ nào đó lại làm bộ lơ đãng nhắc tới, "Ui cha, sao lại vậy chứ, rõ ràng ta đã kẹp kim tệ vào trong sách rồi, thế tại sao lại không thấy? Thần, người nói xem ta nên làm sao bây giờ, đây chính là quà sinh nhật mà người khác tặng cho ta đó."


"Trong sách của ngươi không có kim tệ." Thần nói.


Mắc câu.


Lâm Lang ngón tay nâng cằm, cười tủm tỉm nói, "Tại sao Thần lại chắc chắn bên trong không có kim tệ đến vậy? Chẳng lẽ thần lại nhìn lén sách mới của ta?"


Thần: “……”


Tiểu hồ ly này là chuyên môn đào hố chờ hắn nhảy đi.


Không đợi hắn kịp trả lời, đối phương lại tung thêm một cái hố mới, "Vậy sau khi đọc xong số sách đó, Thần có suy nghĩ gì không?"


Thần: “……”


Hắn chẳng có cái nhìn gì về đống hoàng thư loã lồ kia cả.


"Thần thích phía trên hay phía dưới vậy?"


Tiểu hồ ly này lại hỏi tiếp, trong mắt là ý cười khi đạt được mục đích.


Thần cảm thấy bản thân không thể bị động như vậy, bằng không quá mất mặt.


Vì thế hắn run run cổ tay áo, trấn định mà nói ——


“Tri kỷ.”


Lâm Lang cười to vui mừng.


Toà Quang Minh điện vốn dĩ trống trải tĩnh mịch này, dần dần có sinh cơ.


-


Hạ giới có một toà thành xuất hiện tình guống yêu thú tàn sát bừa bãi, không giống với tiểu đánh tiểu nháo trước đây, Thần phát giác dị thường, muốn đi kiểm tra một chuyến.


Lâm Lang tỏ vẻ nàng nguyện ý đi theo.


Bóng dáng của thần mờ ảo trong vầng sáng, dường như có chút chần chờ, cuối cùng nói, "Được, có điều trước khi xuống hạ giới, ngươi về Thánh Quang điện ở mấy ngày. Gần đây tâm tình của Lucifer không được tốt, ngươi đã là thê tử của hắn, vậy thì phải chăm chút khuyên bảo hắn, đừng sinh ra ngăn cách."


Nàng ngẩng đầu nhìn toà Thần, cúi đầu, giọng nói trở nên rất nhẹ, tựa như bóng hoa lưu li ngoài cửa sổ nhẹ nhàng lay động.


"Thần… hy vọng bọn ta cảm tình hoà thuận?"


Nàng cũng không chờ vị thần linh tối cao kia trả lời, xoay người rời khỏi Quang Minh điện, tà váy dài màu lam nhạt nhẹ lướt ngang mặt đất, mặt nước yên tĩnh nổi lên vài gợn sóng, sau đó lại không một tiếng động.


Ở trước mặt Thần Quang Minh, đây thật sự là một hành động vô cùng ngạo mạn vô lễ.


Mấy vạn năm trước kia, có một nữ thiên sứ mỹ mạo tự cao, ỷ vào vài phần quyến sủng của Thần đã có lần cố ý không hành lễ, tưởng lấy hành động này thể hiện thái độ đặc thù của Thần đối với nàng ta, không nghĩ tới ngay sau đó đã bị quăng ra khỏi đại điện, bị biếm thành thiên sứ hạ giai, cuối cùng không còn cơ hội đến gần Thần dù chỉ một chút.


Nhưng mà, lúc này đây, thần lại không tức giận.


Một vầng sáng bảy sắc hiện lên trên vai hắn, thì ra là một con rắn vàng nhỏ toàn thân toả sáng.


Rắn vàng thè đầu lưỡi, như thể đang châm biếm.


“Thần, ngươi mềm lòng.”


Trong điện một mảnh yên tĩnh.


Thánh Quang điện nằm ở tầng cao nhất, là Thần Điện chuyên biệt của Lucifer.


Vạn năm nay, Lâm Lang đều sống ở trắc điện của Quang Minh điện, làm toà thần điện này thiếu đi hơi thở của nữ chủ nhân, lạnh lẽo có chút làm người khiếp sợ.


Nàng đi vào trong phòng.


Dưới màn che vàng nhạt, có một vầng sáng kim sắc mềm mại nằm trên giường, tứ chi dang rộng, trông giống như một loài động vật thủy sinh nào đó.


Bên ngoài, Lucifer là một Thiên sứ trưởng nhã nhặn và dịu dàng, bày ra bên ngoài khuôn mặt anh tuấn của một thanh niên tuổi hai mươi, khí chất trầm ổn, làm người khác tin phục.


Không nghĩ tới Phó quân Thiên Quốc cũng có tư thế ngủ trẻ con như vậy.


Lâm Lang nhìn cánh môi hồng hào của hắn hơi dẩu lên, trông giống đứa trẻ đáng thương không xin được kẹo, không nhịn được dùng ngón tay trêu đùa một chút.


Đột nhiên, một ánh sáng vàng chói mắt toả ra.


Ngay sau đó, nàng bị người khác đè xuống giường.


Bàn tay bóp chặt cổ nàng, "Ngươi là ai? Tại sao ——"


Chủ nhân đột nhiên im tiếng.


Thứ hắn chạm vào là da thịt tinh tế của đối phương.


Mái tóc đen mềm mại của nàng xoã tung trên gấm vóc hoa văn, hoa tai lông vũ bị giấu một nửa trong tóc, ánh lên một màu trắng tuyết thánh thiện.


Ảo giác?


Nhưng sao lại chân thật như vậy?


Hắn nghĩ vậy, không khỏi thử véo một chút.


Ừm… Trông không nhỏ, còn mềm hơn nhiều so với hắn nghĩ.


Lâm Lang lên tiếng.


"Điện hạ, ngài dời bàn tay tôn quý của ngài ra chỗ khác được không?"


Lucifer theo tầm mắt của nàng nhìn xuống, thì thấy…


"Ối ——"


Thoáng chốc, khuôn mặt tuấn tú kia đỏ bừng như đít khỉ.


“Ta, ta không cố ý.”


Đối phương trầm mặc không nói gì.


Lucifer có chút nóng nảy, có phải nàng sẽ cho rằng mình là loại tiểu nhân vô sỉ đê tiện, chuyên môn tới chiếm tiện nghi của nàng?


"Nếu nàng tức giận thì cứ việc đánh ta, ta tuyệt đối không đánh trả."


Hắn nắm lấy một bàn tay của Lâm Lang để sát vào ngực mình, ý đồ thể hiện quyết tâm của hắn.


Lâm Lang cố ý xuyên tạc ý hắn, "Ý của điện hạ là, nếu mà ta không tức giận, thì khi đánh ngươi, ngươi sẽ đánh trả sao? Lucifer, ta thật không ngờ ngươi lại tàn bạo như vậy, thế mà còn đánh nữ nhân."


Trả đũa là gì? Là như này!


Sí thiên sứ tóc vàng ngơ ngác nhìn nàng.


Lời này… còn có thể hiểu thành như vậy??



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.