Bạn Gái Cũ Ngốc Manh Ngon Miệng Của Vai Ác

Chương 72: Chương 40_1: Quá khứ của Hàn Mục



Hàn Mục không ngạc nhiên khi nhìn thấy Cố Uyên, giống như cậu đã sớm biết Cố Uyên sẽ tìm đến mình.

"Vừa rồi vất vả đuổi tôi đi, nhanh như vậy đã dỗ người ta được rồi sao?" Hàn Mục rủ mắt nhìn chằm chằm vào máy tính, mở miệng hỏi.

Cố Uyên duỗi chân ra móc lấy một cái ghế ngồi xuống đối diện với Hàn Mục: "Không phải chuyện cậu cần quan tâm, đừng hỏi."

Hàn Mục thờ ơ "A" một tiếng, khuôn mặt lãnh đạm như đông lại, không có chút dao động nào.

Cố Uyên nhìn chằm chằm Hàn Mục lần thứ hai để chắc chắn rằng cậu không có bất kỳ ý kiến gì đối với Đỗ Nhược. Lúc này, anh mới dẹp những suy nghĩ ích kỷ của mình sang một bên và bắt đầu nói về công việc kinh doanh: "Gần đây, trong lúc họp với các người, Hà Úy Nhiên có điều gì bất thường không?"

Trong mắt Hàn Mục hiện lên một chút suy tư: "Tất cả mọi thứ đều rất bình thường, ngoại trừ hôm nay."

Vẻ mặt Cố Uyên không thay đổi, anh khẽ nhếch miệng vẽ ra một vòng cung đầy chế giễu: "Hôm nay, cô ta tính toán thật tốt. Đầu tiên, cô ta dùng điện thoại để đánh lừa Đỗ Nhược để hủy bản vẽ, sau đó, lúc mọi người đang muốn khôi phục lại bản vẽ cũng là lúc cô ta thực hiện kế hoạch. Nếu như Đỗ Nhược không tìm thấy bản ghi chép của Trình Vi thì dựa vào lời nói của cô ta, cô ta hoàn toàn có thể âm thầm loại bỏ một số chi tiết không đáng chú ý nhưng quan trọng mà thần không biết quỷ không hay."

Trong chuỗi sản phẩm, một mắt xích nhỏ không hợp lý có thể tạm thời chưa phát hiện ra nhưng khi công nghệ được mã hóa đầy đủ và bắt đầu chạy, các tệ nạn mới bắt đầu xuất hiện. Lúc này, đối với bộ phận kỹ thuật, việc sửa đổi một dự án lớn sẽ tốn nhiều thời gian và làm xáo trộn nhiều kế hoạch tiếp theo, tạo điều kiện cho đối thủ cạnh tranh ra tay.

Lần phân tích này của Cố Uyên tương ứng với mục đích thứ ba của Hà Úy Nhiên, hóa ra cô ta chỉ cần dùng một cuộc điện thoại giả là có thể mĩ mãn một mũi tên trúng ba con nhạn.

Hàn Mục thở phào nhẹ nhõm một cái, cố gắng nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng có chút manh mối: "Nói vậy, bây giờ tôi có thể chắc chắn rằng Hà Úy Nhiên vào công ty Hằng Á không chỉ đơn giản là muốn tiếp cận anh. Tôi có chút không hiểu, rõ ràng là cô ta thích anh, tại sao lại muốn làm ra những chuyện như thế?"

Vẻ mặt Cố Uyên lạnh lùng: "Tất nhiên, cô ta không thực sự thích tôi. Có lẽ, điều cô ta thật sự thích là tập đoàn Hằng Á phía sau tôi. Nhưng nếu có thể mượn tập đoàn Hằng Á để củng cố thế mạnh của Hà thị thì cô ta cũng sẽ rất vui. Dù sao việc làm chủ của tập đoàn Hằng Á đối với cô ta mà nói còn quá xa xôi, còn giúp tập đoàn Hà thị của gia đình mình thì trong một khoảng thời gian ngắn là sẽ được lợi ích.

Hàn Mục trầm ngâm nói:" Chắc là Hà thị sẽ không chỉ sắp xếp một mình Hà Úy Nhiên. Dù sao thì cô ta cũng họ Hà, chúng ta nhất định sẽ có đề phòng. "

Cố Uyên nặng nề phát ra một tiếng" Ừm. "Thật sâu:" Vậy trong khoảng thời gian này, cậu chú ý quan sát nhiều hơn một chút. Những bộ phận khác, tôi cũng sẽ chú ý để tìm người có thể tin tưởng.

Hàn Mục rủ mắt im lặng một lúc: "Tổng giám đốc Cố, tôi nghe nói người phụ trách dự án của Hà thị lần này là Trần Thanh Phong."

Cố Uyên nhíu mày: "Cái gì? Lẽ nào, gã muốn biến thành tâm ma của cậu?"

Lúc này, Hàn Mục phản bác: "Làm sao có thể, gã cũng xứng làm tâm ma của tôi sao? Bất quá, gã chỉ có thể làm ra chuyện trộm vặt đồ của tôi."

Năm đó, Hàn Mục trở thành người mới nổi trong ngành bởi vì cậu đã sáng tạo ra một sản phẩm công nghệ bán rất chạy. Ban đầu, sản phẩm rất tuyệt vời thế nhưng sau đó lại không có chút sức hút nào, nguy cơ tràn ngập, Hàn Mục liều chết đến cùng, đầu tư toàn bộ kinh phí của công ty vào việc phát triển phiên bản 2.0.

Phiên bản 2.0 ngoài việc tiếp nối tên gọi của phiên bản 1.0 thì chức năng, dịch vụ, mô hình kinh doanh hoàn toàn khác và phù hợp hơn với thị trường. Vì muốn đánh một trận là nắm chắc phần thắng, giải quyết khó khăn nên Hàn Mục quyết định tìm kiếm đầu tư, cậu không muốn đối tác của mình là Trần Thanh Phong lại sớm hơn một bước, lặp lại kế hoạch một cách thuận lợi, âm thầm lôi kéo tài chính khiến bản thân phải bắt đầu lại từ con số không.

Đối với chuyện này, Hàn Mục hoàn toàn không biết rõ tình hình. Mỗi ngày, cậu đều phải bôn ba ở bên ngoài, các nhà đầu tư thông thạo thì ít nhiều đã nghe được câu chuyện bên trong và từng người một đều từ chối Hàn Mục một cách khéo léo, cho đến khi cậu cầu xin Cố Uyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.