Bạn Gái Tôi Ra Là Hồ Yêu

Chương 23: 23: Phá Đám




’Mình…từ nãy tới giờ…vẫn ở trong phòng này sao?’
Ý thức có chút mơ hồ cô vội đứng lên cảm giác cả người nhẹ hẳn đi, như thể trong người không chút giọt nước nào vậy.

Bước chân càng đi về phía trước cả người cô càng cảm thấy mệt mỏi hơn, không hiểu tại sao lại vậy?
Lúc gần đến cửa bên ngoài cũng là lúc cô ngã khuỵu xuống, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

’Sao…mình lại cảm thấy đau tới vậy?
Không hiểu vì sao lại vậy đau đớn khiến cô lấy tay phải xoa nhẹ bàn chân của mình, không kìm được khẽ nhíu mày lại.

Nhìn một lúc lâu từ đâu có tiếng nói nào đó truyền qua tai cô.

"Xin thông báo đám cưới của Tịch Bạch và nữ chủ tịch có thể nói là sẽ được diễn ra trong hôm nay, có lẽ là ngày trọng bởi vì địa điểm tổ chức đám cưới nơi thường mà rất nhiều người đi tới.

"
Cửu Ly ngẩng đầu nhìn ti vi phát hiện có một khuôn mặt quen thuộc, khiến cô vội không dám tin.

Ngơ ngác nhìn người đàn ông đang ở trên ti vi, cả cơ thể cô dường như đều bất động một chút hoạt động cũng không hề có.

"Anh ta…không phải là…Tịch Bạch sao?"
Nhìn người đang ở trong ti vi cô vẫn không dám tin, im lặng mà đứng lên, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều mà cầm lấy dù được đặt gọn vào một góc, không nghĩ gì nhiều liền vội vàng rời đi.

Quản gia đang từ tốn bước xuống dưới nhà một cách bình tĩnh, từ đâu cô xuất hiện ở trước mặt khiến ông giật mình vội lùi lại người.

"Cửu Ly.

"
Khẽ liếc mắt qua thấy cô đang cầm một cái dù ở trong tay, nhìn vậy quản gia dường như cũng hiểu ra được chút gì đó, vội vàng nắm lấy cổ tay cô mà hoi.


"Cô định đi đâu?"
Cửu Ly không nói gì nhiều nhắm mắt lại khẽ lấy tay bỏ nhẹ tay ông ra mà nói.

"Tôi…Thật ra có chút chuyện…Tôi muốn gặp lại người cũ muốn đến để xem hắn phản ứng như nào.

"
"Nhưng…"
Còn chưa để ông hỏi gì cô liền vội vàng rời đi để lại mình quản gia ở đấy, nhìn hành động gấp gáp vội vàng ông cũng biết có chuyện gì đó chẳng lành.

’Không lẽ…gặp lại đồng nhân sao?
Quản gia nghi vậy cũng sớm biết kiểu gì Cửu Ly sẽ không tha, dù có là đồng hương cũng vậy.

Cửu Ly dịch chuyển đi đến nơi tổ chức đám cưới, "Xoẹt" một phát trong chốc lát cô đang đứng đối diện với nhà thờ, nhìn vậy cũng biết đây là nơi sẽ tổ chức hôn lễ.

"Hửm? Xem ra việc hắn ta làm thật sự có tác dụng ghê, không nghĩ rằng vì vậy mà hắn lại có thể lấy được con người.

"
Bản thân cô chưa nghĩ rằng Tịch Bạch vậy mà lại dám hành động liều lĩnh như vậy, chốc lát cô khẽ cười nhếch mép nhìn khung cảnh trước mặt.

Đẹp dễ được trang trí một cách tinh tế Cửu Ly dù nhìn thấy cũng chỉ ngao ngán rồi đi vào bên trong.

Bước chân từ tốn không chút dứt khoát mà vào trong, lúc mọi người còn đang tụ tập xì xào bàn tán về hôn lễ.

Đúng lúc có tiếng "Két" tiếng cửa được mở ra một nữ nhân mặc trên mình một chiếc váy trắng từ người còn mặc bộ cộc tay phút chốc liền biến thành một người đáng yêu.

Tất cả những ánh mắt đều không ngừng đổ dồn về phía cô, nhìn thấy vậy Cửu Ly chỉ khẽ lườm một cái khiến tất cả những người muốn nhìn mình dường như đều im lặng không dám phát ra gì cả dù chỉ một tiếng cũng không.


Cứ vậy cô liền đi vào trong phòng nơi mà chú rể ở bên trong, một người nam nhân với mái tóc được nhuộm màu đỏ, mặc trên mình bộ đồ vest.

Tịch Bạch còn đang soi mình trong gương vẻ mặt hiện rõ sự hạnh phúc lẫn hài lòng, hai tay chỉnh lại cổ áo một cách gọn gàng.

"Vậy cũng đẹp rồi dù sao nay là ngày trọng đại mình nhất định phải đẹp như vậy.

"
Còn đang hài lòng vì bộ đồ mình đang mặc từ đâu một giọng nói của ai đó liền chen vào.

"Trọng đại sao? Xem ra một người lúc nào cũng luôn lấy sắc đẹp của mình ra mà đi câu dẫn những người phụ nữ khác bây giờ lại còn tự hào sao?"
Tịch Bạch nghe thấy giọng nói này phút chốc vẻ mặt trở nên căng thẳng hơn, không dám tin những gì mình nghe thấy, từ từ quay đầu lại nhìn.

"Hửm Cửu Ly là cô sao? Định tới đây để phá đám chuyện tốt của tôi sao?"
Nói rồi người nam nhân liền quay đầu lại nhìn không sai người ở đằng sau lưng mình không ai khác là Cửu Ly.

Thấy mình bị phát hiện cô chỉ cười nhếch mép ánh mắt nhìn xung quanh một lượt rồi nói.

"Xem ra có vẻ anh chuẩn bị tốt nhỉ? Lại có thể lấy được một người phụ nữ có lẽ anh quyến rũ cô ta sao?"
Vừa nói ánh mắt cô nhìn về phía của Tịch Bạch như muốn có câu trả lời vậy, nghe cô hỏi vậy hắn chỉ biết cười trừ chầm chậm đi về phía cô đặt nhẹ tay lên trên vai nói nhỏ.

"Dù sao tôi cũng đã nói với cô ấy rằng tôi là hồ yêu rồi, cô ấy cũng yêu tôi thật lòng nên việc gì tôi phải quyến rũ?"
Ghé sát miệng mình vào tai cô thì thầm không quên nở nụ cười khiêu khích, thấy hắn làm vậy cô cũng chẳng hề nương tay liền trực tiếp đáp lại.

"Yêu thật lòng? Nghe thật là buồn cười đến cả con người thậm chí còn giả tạo, nói gì tới việc thật lòng định nói những lời này để cho ma xem sao?"
Tịch Bạch biết những lời mà mình nói tất nhiên sẽ không tin, đơn giản là vì đều là đồng loại sống chung quen nhau hàng ngàn năm, nên những lời mà hắn nói cô sớm cũng biết tất cả đều là lời nói giả tạo.


"Cô vẫn ngủ vậy nhỉ Cửu Ly? Không hút hết linh khí của nhân loại đi vẫn còn ở đây mà dạy đời tôi? Dù cô là người thành hồ ly trước tôi bây giờ tôi thành con người trước cô, sao cô thấy sao?"
Cửu Ly không nói gì chỉ cười nhếch mép ánh mắt nhìn về phía của hắn đáp lại.

"Nhưng tôi còn hơn anh nhiều đấy Tịch Bạch, còn chẳng muốn ra tay với người nhà và cả người mà mình yêu nữa đâu như anh muốn thì móc tim của họ ra cho nhanh, còn không thì mặc kệ anh không biết chính mình tự đối xử tệ với cha mẹ mình đâu nhỉ?"
Cô vừa nói dường như ấn mạnh những lời mà hắn nói ra, thấy vậy nam nhân tức giận nhưng chịu đựng rồi hỏi.

"Vậy cô muốn gì? Tại sao lại muốn đến đây? Mục đích để làm gì?"
Cửu Ly thấy hắn hỏi thẳng vào vấn đề không nghĩ ngợi gì nhiều cô liền chầm chậm đi về phía hắn, một tay khẽ nâng cằm hắn lên mà nói.

"Tất nhiên tất cả đều có mục đích nếu ngươi nói là cô gái đấy yêu ngươi thật lòng đúng không? Được thôi tôi sẽ nói với cô ta rằng người mà mình quen ra lại là một con hồ ly ra tay tàn độc với nhiều người nói vậy chắc cô ta sẽ tin nhỉ?"
Tịch Bạch nghe vậy vội vàng quỳ xuống, hai tay chắp lại đầu ngẩng lên nhìn về phía cô lắp bắp nói.

"Xin…Xin cô đừng làm vậy nếu cô ấy biết chắc chắn sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi?"
"Hửm?"
Cúi đầu xuống nhìn từ một người vừa rồi còn kiêu căng ngạo mạn bây giờ chỉ vì một người phụ nữ lại có thể quỳ xuống mà muốn xin mình.

Phút chốc không nhịn được cười cô chỉ có thể nói.

"Sao rồi vừa rồi còn nói một cách ra vẻ cơ mà? Sao giờ lại im lặng rồi không lẽ sợ cô ta biết sẽ bỏ sao? Ra đây là tình yêu mà ngươi nói? Đúng là buồn cười mà.

"
Tịch Bạch nghe những lời cô nói dù tức giận tới đâu hắn chỉ có thể chịu đựng im lặng không dám nói gì dù chỉ một câu nói cũng không, có lẽ đối với hắn việc cầu xin vẫn là cách giải quyết tốt nhất.

"Xin cô đừng vậy, tôi thật sự chỉ muốn ở bên cạnh cô ấy mãi mãi, không muốn rời xa gì cả dù chỉ là một chút cũng không.

"
Nghe vậy Cửu Ly có chút mềm lòng dần lùi lại về phía sau mà đáp.

"Được thôi tôi sẽ không phá đám nhưng để xem liệu ngươi có thể làm được gì?"
Nói rồi cô liền quay đầu lại rồi rời đi, nhìn thấy Cửu Ly rời đi hắn ta cũng dần hiện nguyên hình từ một bàn tay y chang như con người bây giờ bị bao phủ bởi lông lá nhìn giống y như lông của hồ ly vậy.


Thấy cô im lặng một chút cảnh giác cũng không hề có, hắn cũng biết đây là thời điểm thích hợp để ra tay, không nghĩ gì nhiều liền trực tiếp giơ móng vuốt của mình lên mà tấn công về phía anh.

Cửu Ly cảm nhận được có thứ gì đó đang tiến tới mình không nghĩ gì nhiều cô liền quay đầu lại, nhưng không phải quay trực tiếp mà là né tránh.

"Hửm?"
Vẻ mặt không chút cảm xúc nhìn về phía cô như thể chuyện này sớm đã như vậy.

Nhìn người trước mặt muốn ra tay với mình cô sớm đã dự đoán tất cả không nói gì nhiều liền trực tiếp đáp trả lại khiến hắn không dám tin.

Bị cô dùng tay đẩy mạnh ra xa rầm vào bức tường, Tịch Bạch không dám tin mình lại có thể bị khuất phục trước một hồ yêu như vậy.

"Cô…Chẳng phải lẽ ra nếu cô là hồ yêu sẽ yếu hơn con trai sao? Sao lùi có thể mạnh tới vậy?"
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên lẫn không dám tin Cửu Ly chỉ lạnh lùng đáp lại.

"Đơn giản thôi vì tôi luôn tu luyện đạt được những gì mình muốn cũng là điều dễ hiểu, đâu như ai đó đâu lợi dụng người khác rồi móc tim của họ, một người đúng là đáng xấu hổ, vốn không được tha thứ mới đúng hơn.

"
Nghe những lời mà cô nói tất cả dường như đều muốn trêu ngươi mình, tức giận hắn ta liền dịch chuyển ở đằng sau lưng.

Cô không hề hay biết ánh mắt vẫn nhìn về đằng trước, nhìn Cửu Ly im lặng không nói gì Tịch Bạch nghĩ rằng cô không hề nhận ra hắn ở đằng sau định ra tay.

Cửu Ly liền né đầu sang hướng khác, nhìn thấy cô bé được chiêu của mình phút chốc hắn không dám tin im lặng sững sờ tại chỗ.

"Hửm? Định đánh lén sao xem ra ngươi quen được con người cũng là vì đánh lén nhỉ? Đúng là loại người không biết xấu hổ mà.

"
Tịch Bạch nghe vậy hắn ta liền lộ ra vẻ mặt khinh thường.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.