Bản Hòa Tấu Hôn Nhân

Chương 25



Vừa có kết quả của người chiến thắng, khán giả lập tức la hét chói tai. Người thân và bạn bè Đinh Mông hạnh phúc như điên, lại kêu gào khẩu hiệu của họ:

“Đinh Mông Đinh Mông, đáng yêu nhất vũ trụ!”



Đinh Mông lập tức thoát khỏi chiến thắng bất ngờ, trở lại thực tế.

“Đinh Mông lại bày ra bộ dạng ngốc nghếch thế kia, có phải cũng không ngờ mình sẽ thắng hay không?”

Nữ MC ném câu chuyện sang cho cô, Đinh Mông gật đầu nói: “Tôi cũng không ngờ, bởi vì Bạch Cảnh Thụy vẫn luôn dẫn đầu, tôi nghi ngờ có phải khán giả quá căng thẳng mà trượt tay ấn nhầm không nữa.”

Trên dưới khán đài đều cười, Bạch Cảnh Thụy ở bên cạnh nói:”Hay là cho họ bình chọn một lần nữa nhé?”

Mọi người lại cười ồ lên lần nữa, nữ MC lại nói với Bạch Cảnh Thụy: “Chỉ thua bốn phiếu cũng thực đáng tiếc, nhưng mà cũng đừng nản lòng, vẫn còn trận tranh giải ba, cố lên!”

Trận tranh giải ba diễn ra ngay trước trận tranh giải nhất, Đinh Mông cùng Bạch Cảnh Thụy đi vào cánh gà, chuẩn bị cho trận thi đấu tiếp theo.

Đường Thi Nhiên đã thay xong quần áo, gặp Đinh Mông đi vào, cười cười với cô: “Cuối cùng lại được làm đối thủ của cô, tôi nhất định sẽ không nhượng bộ đâu”.

Đinh Mông cũng cười cười với cô ta: “Thi đấu hết mình mới là tôn trọng đối thủ, tôi cũng không khách khí”.

Đường Thi Nhiên chỉ cười mà không nói gì nữa, Đinh Mông cũng không để ý, đi vào phòng thay đồ.

Lần này Kiều Dĩ Thần chuẩn bị trang phục cho cô lại có cả giày đi kèm, cô thay một bộ váy màu vàng, cởi đôi sandal ra, xỏ đôi giày cao gót cũng màu vàng vào.

Đinh Mông cũng từng thấy người khác đi giày cao hơn đôi này nhiều, cũng không có chuyện gì cả, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên Đinh Mông đi đôi giày đế nhọn cao như vậy, chỉ sợ lát nữa sẽ ngã.

Nhưng đôi giày này lại thực sự phù hợp với bộ váy, cô thay đồ xong, ngẩng đầu nhìn mình trong gương.

Chuyện này… Thật sự chỉ có thể dùng từ tuyệt vời để hình dung, tuy rằng tự nói chính mình thật sự xấu hổ. Nhưng cô hoàn toàn không ngờ mình mặc cái váy màu vàng kia lại chẳng có chút cảm giác không hợp nào, thậm chí phối hợp với lối trang điểm này, còn nhìn ra phong thái của một Thiên Hậu.

Cô nhớ đến lời người dẫn chương trình vừa nói lúc trên sân khấu, trải qua quãng thời gian huấn luyện vừa rồi, khí chất của cô càng ngày càng tốt lên, khí chất của một ngôi sao cũng là do được bồi dưỡng từng chút như vậy phải không?

Cô lại ngắm nhìn mình trong gương, vóc dáng nhu thuận dẻo dai, mái tóc dài xinh đẹp, cùng với lối trang điểm tự nhiên, hóa ra cô mặc màu vàng cũng có thể đẹp như vậy.

Thẩm mỹ của Kiều Dĩ Thần cũng quá tinh tế đi.

Đinh Mông từ phòng thay đồ bước ra ngoài, thợ trang điểm cũng không tin được khi thấy cô mặc bộ váy màu vàng lại xinh đẹp đến như vậy. Để Đinh Mông ngồi xuống, thợ trang điểm cũng bắt đầu trang điểm cho cô.

“Tôi nghĩ không sai mà, cách trang điểm của cô quả thực rất hợp với bộ váy này, nhưng mà màu vàng cũng khó tạo được khí chất.”

Đinh Mông nhắm mắt lại, cảm giác cọ trang điểm xoay xoay không ngừng trên mặt rất mềm mại, thợ trang điểm giúp cô sửa lại màu môi cùng ánh mắt một chút, liền kết thúc.

Lúc này trên sân khấu, hai thí sinh đã biểu diễn xong, giám khảo đang nhận xét. Đinh Mông nhấp môi, tán son ra, lại đi đến trước gương chỉnh sửa tóc mái.

“A, lần đầu tiên trong 25 năm qua tôi mới thấy mình xinh đẹp như vậy!”

Thợ trang điểm đang ở bên cạnh thu dọn đồ đạc lại nghe được lời lẩm bẩm của Đinh Mông cười ra tiếng: “Cho nên cô nhanh chóng đi mua những đồ trang điểm tôi gợi ý đi.”

Đinh Mông gật đầu đồng ý, tuy rằng hơi tốn kém, nhưng hiệu quả tốt như vậy thì tốn kém một chút cũng đáng.

Ah, chờ khi cô kiếm được tiền rồi, nhất định sẽ đi mua một bộ về.

Trên vũ đài, giám khảo đã kết thúc bầu chọn, âm nhạc vui nhộn bắt đầu mở, để chúc mừng thí sinh đạt thứ 3.

Là Bạch Cảnh Thụy thắng.

Lúc thi đấu, anh ta lại bỏ qua sở trường nhảy của mình, lựa chọn hát một bài nhạc nhẹ, gây ra bất ngờ cho ban giám khảo, lại nhận được lời khen.

Trận đấu của họ kết thúc, cũng có nghĩa là đến lượt Đường Thi Nhiên và Đinh Mông ra sân.

Nói thật, Đinh Mông vẫn luôn lo lắng, Đường Thi Nhiên sẽ hát trùng bài hát của cô, nhưng khi tiết tấu nhạc vang lên, Đinh Mông liền biết không phải.

Đường Thi Nhiên cuối cùng cũng không lựa chọn bài <Nhị Nguyệt Sơ Hoa>.

Cô hát bài hát của Tư Mã Tiêu Tiêu, bài <Ánh sáng>, là một bài hát rất khó, nhưng không ngoài khả năng của Đường Thi Nhiên. Đây là một sự lựa chọn an toàn.

Khi nãy chiến thắng Bạch Cảnh Thụy là do Đinh Mông tự tin, cô tự tin bất kì kết quả, nên mới đạt được chiến thắng ngoài mong đợi.

“Xuyên qua lồng giam, xé tan màn đêm, đó chính là ánh sáng”

Đường Thi Nhiên vừa mở màn, âm thanh liền khiến khán giả kinh ngạc. Cô sử dụng hết tất cả kĩ năng của mình, bất cứ phương diện nào cũng không có vấn đề, có thể gọi là một phần biểu diễn chuyên nghiệp. Mỗi lần nghe cô ta hát, Đinh Mông đều kinh ngạc, một cơ thể nhỏ bé lại có thể bật ra sức lực kinh người như vậy.

Cô lại âm thầm hít hơi, nhắc nhở mình không được sợ hãi, sợ hãi đối thủ, chính là khởi đầu của thất bại.

Tiếp nhận hết những lời chúc mừng của mọi người Bạch Cảnh Thụy lại quay về hậu trường, nhìn thấy Đinh Mông đứng đó, liền tiến lên cổ vũ cho cô.

Đinh Mông hơi cảm động, mình vừa mới chiến thắng anh ta, anh ta lại không giận mình chút nào.

Sau khi bài diễn của Đường Thi Nhiên kết thúc, khán giả phản ứng rất nhiệt tình, Đinh Mông hít sâu, nghe được MC tuyên bố: “Người kế tiếp lên thi đấu là Đinh Mông, cô ấy sẽ mang đến điều gì cho chúng ta? Tôi vô cùng tò mò nên sẽ không nói thêm gì nữa, xin mời Đinh Mông lên sân khấu!”

Khán giả reo hò, ngọn đèn sân khấu thay đổi, âm nhạc <Nhị Nguyệt Sơ Hoa> thanh thoát mà sống động đã bắt đâu.

Tất cả khán giả sửng sốt trong giây lát, khi mà mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, lời ca của Đinh Mông đã cất lên: “Ở trong góc nhỏ, người vội vã ngang qua, a, không ai nhìn thấy tôi như lửa hoa nở rộ”

Cả khán đài đột ngột sục sôi, không chỉ bởi vì giọng hát tươi sáng của cô, mà còn là vì hai khí chất cùng tồn tại trên người cô gái này.

Đinh Mông không còn giống hình ảnh cô gái yếu đuối hát những bản ballad nhẹ nhàng trong ấn tượng của khán giả nữa, cô còn có thể  trang điểm cá tính, mang giày cao gót và hát nhạc Rock!

“Thời gian không còn nhiều, không thể để mất nữa, a, chẳng muốn để ý đến cảm nhận của ai.”

Trong chiếc váy màu vàng, Đinh Mông tựa như một nữ hoàng kiêu ngạo, khán giả liên tục hét chói tai, cũng không ảnh hưởng chút nào tới cô. Trong lòng cô âm thầm lấy lại bình tĩnh, đoạn kế tiếp chính là phần điệp khúc.

Cô cầm micro chặt thêm một chút, âm thanh như pháo hoa muốn nổ tung trên bầu trời.

“Nhị Nguyệt sơ hoa..”

Giọng hát của cô bỗng nhiên cao vút, trên sân khấu pháo hoa cũng đột ngột bắn ra vàng rực, chiếu sáng toàn bộ cảnh tượng trên vũ đài.  Điều này đem lại hiệu quả lớn, khán giả càng ngày càng cuồng nhiệt, gần như không thể kiểm soát.

Tiếng la hét chói tai điên cuồng át đi toàn bộ sân khấu, Đinh Mông cũng vẫn không hề bị ảnh hưởng, hát đến lời thứ hai, cô không hề sợ sẽ vấp ngã mà đứng yên tại một góc sân khấu, cô mang theo âm nhạc cùng nhịp điệu, đi lại xung quanh.

Thậm chí cô còn đi dọc theo phía trước sân khấu, để khán giả được nghe âm thanh ở khoảng cách gần hơn: “Nhị nguyệt sơ hoa”.

Giọng hát của cô một lần nữa lại kích thích màng nhĩ khán giả, trên sân khấu “phanh” một tiếng, khoảng không ngập tràn giấy màu vàng sáng lấp lánh.

Sự nhiệt tình của khán giả giống như núi lửa phun trào, khiến MC không thể kiểm soát được, Trên tóc Đinh Mông dính rất nhiều những mảnh giấy nhỏ, cô dùng ngón tay khêu ra, lại nghe nam MC nói: “Thật sự bất ngờ! tôi không thể tin được ở sân khấu thi đấu ngày hôm nay có thể nghe được bài hát <Nhị Nguyệt Sơ Hoa>! Càng không ngờ được là cô ấy sẽ hát!”

Dù sao đây cũng là một bài hát khó, nếu thí sinh không phải Tư Mã Tiêu Tiêu chân chính thì chính là tìm cái chết! Huống chi trước giờ Đinh Mông vẫn đi theo dòng nhạc trữ tình.

Nữ MC cũng kích động: “Cô ấy mặc như vậy tôi cảm thấy dùng từ “mới lạ” không thể diễn tả được, vày vàng, giày cao gót vàng, lại vô cùng phù hợp với bài hát này, thực sự là từ cô bé đáng yêu biến thành nữ hoàng!”

Đinh Mông nghe bọn họ khen thì hơi ngượng, bạn bè người thân trên ghế khán giả lại đứng lên reo hò: “Mông Chủ Mông chủ, đáng yêu nhất vũ trụ! Hàng ngàn năm sau, thống trị đấu trường!”

Đinh Mông: “…”

Thật là muốn đâm vào tim mà.

“Bây giờ cả hai thi sinh đều biểu diễn xong rồi, chúng ta hãy mời Đường Thi Nhiên ra sân khấu một lần nữa, lần này, quán quân của “Âm Thanh Tự Nhiên” sẽ là một trong hai người bọn họ”.

Đường Thi Nhiên lên sân khấu giữa những tiếng vỗ tay của khán giả, cô ta cười cười vẫy tay với mọi người, chỉ là có hơi chút miễn cưỡng.

Hai người đứng ổn định phía sau, dẫn chương trình lại hỏi đánh giá của mỗi người về phần biểu diễn của đối phương, rồi chuyển giao sang cho ban giám khảo.

Tiêu Kỳ vẫn là người nhận xét đầu tiên trong ba giám khảo, lần này cũng vậy: “Biểu hiện hôm nay của Đinh Mông thực sự vượt xa khỏi mong đợi của mọi người, thời điểm bạn từ hậu trường bước ra, tôi cùng giáo sư Tôn đều vô cùng ngạc nhiên! Khí chất vàng mạnh mẽ, thiết kế gợi cảm, được mặc trên người bạn không hề có một chút không hợp lí, quả thực đẹp vô cùng! Màn biểu diễn vừa rồi còn làm cho người ta quên mất đây là một buổi thi đấu, còn nghĩ rằng bạn đang hát mở màn!”

Tôn Duệ ngồi bên cạnh cười: “Chúng ta chấm cho cô ấy giải nhất nhé.”

“Vâng!” Tiêu Kì nhìn anh ta rồi nói tiếp: “Hôm nay Đinh Mông biểu diễn không chỉ là một bước đột phá hình ảnh của bản thân mà còn đột phá phong cách biểu diễn. Rất nhiều ca sĩ bị một khuôn khổ vô hình hạn chế về phong cách chọn bài, hôm nay cô ấy lại dám nhảy ra ngoài khuôn khổ như vậy, đây là một chuyển biến lớn, tôi cảm thấy vô cùng tuyệt vời! Bài hát <Nhị Nguyệt Sơ Hoa> mọi người đều biết là một bài khó, trên mạng còn có lời đồn ngay cả Tư Mã Tiêu Tiêu còn không dám hát trực tiếp bài hát này, đây chính là thời điểm Tư Mã Tiêu Tiêu bác bỏ tin đồn rồi!”

Khán giả đồng loạt cười, Tiêu Kì lại tiếp tục nói: “Bây giờ nói về Đường Thi Nhiên, bài hát “Ánh sáng” của bạn hát cũng rất tốt, từ khi bắt đầu thi đấu, bạn hát rất nhiều bài hát của Tư Mã Tiêu Tiêu, nhưng bạn có biết, bạn và Đinh Mông khác nhau ở chỗ nào không?”

Đường Thi Nhiên lắc đầu

Tiêu Kỳ nói: “Bạn hát nhạc Tư Mã Tiêu Tiêu, Đinh Mông cũng hát nhạc Tư Mã Tiêu Tiêu, nhưng khi Đinh Mông hát, người nghe sẽ không nhầm cô ấy là Tư Mã  Tiêu Tiêu, cô ấy chính là Đinh Mông.”

Đường Thi Nhiên mím môi không nói, nữ MC kịp thời hỏi: “Vậy xin hỏi giáo sư Tiêu muốn bỏ phiếu cho ai?”

“Đinh Mông!” Giọng của Tiêu Kỳ qua micro khuyếch đại lên.

Khán phòng lại vang lên tiếng vỗ tay giòn giã, mấy người lớn tuổi lại kêu Chanh Nhỏ, hô vang khẩu hiệu.

Đinh Mông không còn cảm thấy xấu hổ, bởi vì cô cũng đang vui sướng giống như họ. Cô khom người cám ơn Tiêu Kỳ, nam MC liền nhìn về phía giám khảo thứ hai: “Xin mời giáo sư Tôn nhận xét.”

Tôn Duệ ôm cánh tay, suy nghĩ một lát, rồi nhìn Đường Thi Nhiên nói: “Bạn có nghe rõ lời của giáo sư Tiêu không?”

Đường Thi Nhiên gật đầu, Tôn Duệ nói: “Khi bạn hát, luôn vô tình bắt chước Tư Mã Tiêu Tiêu, người ta thực sự thích cô ấy, nhưng giới âm nhạc cần Đường Thi Nhiên, chứ không cần thêm một Tư Mã Tiêu Tiêu thứ hai nữa. Ngoài ra, trước khi thi đấu, tôi cùng giáo sư Tiêu vẫn đoán, lần này bạn có hát <Nhị Nguyệt Sơ Hoa> hay không, bởi vì nó là bài hát làm nên tên tuổi của Tư Mã Tiêu Tiêu, không ngờ cuối cùng chúng tôi vẫn nghe được <Nhị Nguyệt Sơ Hoa> mà lại từ miệng Đinh Mông hát”.

“Tôi hiểu được suy nghĩ của thí sinh trong trận chung kết, đương nhiên bài hát mình càng nắm chắc càng tốt, lựa chọn của bạn là điều dễ hiểu, nhưng lại cho thấy sự dũng cảm của Đinh Mông, ở thời điểm mấu chốt, cô ấy dám lựa chọn một thách thức cho bản thân, chính là điều đáng ngưỡng mộ. Điều đáng vui là cô ấy lại thành công, Từ vòng loại đến chung kết, chúng tôi từng bước thấy được sự lột xác của cô ấy. Mấy năm nay tôi làm giám khảo nhiều cuộc thi, gặp rất nhiều thí sinh, nhưng người mang đến sự ngạc nhiên như vậy, thật sự là chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Mặc dù tổng hợp trên nhiều phương diện, Đường Thi Nhiên thắng Đinh Mông một bậc, nhưng dựa vào phần biểu diễn vừa rồi, hãy để tôi bướng bỉnh một lần, tôi muốn bỏ phiếu cho Đinh Mông.”

“Đinh Mông lại được thêm một phiếu! thưa quí vị, quán quân của “Âm thanh tự nhiên” năm nay, chính là Đinh Mông”! Cùng với giọng nói nhiệt tình của nam MC, khán giả cũng nhiệt liệt vỗ tay, ban nhạc cũng chơi bản nhạc chúc mừng.

Đinh Mông bây giờ đang bình tĩnh trở lại, nữ MC chúc mừng nàng xong, lại nói với bạn dẫn: “Anh có cảm thấy ánh mắt của nhà sản xuất Kiều đang vô cùng oán giận không?”

Khán giả trong phòng lại cười, nam MC hắng giọng, nhìn Kiều Dĩ Thần nói: “Tuy rằng phiếu của giáo sư Kiều không ai quan tâm nữa, nhưng tôi vẫn bảo vệ quyền lợi được phát biểu cho anh”.

Đinh Mông nói: “Thực ra, tôi vẫn rất quan tâm”

Nam MC nói: “Được, thí sinh của chúng tôi đang giữ thể diện cho anh, chút nữa nhận xét anh nhất định phải nói nhiều lời tốt đẹp.”

Kiều Dĩ Thần ghé sát micro, mở miệng:”Những lời tiếp theo tôi không nói với một mình Đinh Mông, mà muốn nói cho tất cả mọi người, bây giờ, không khí âm nhạc càng ngày càng mạnh mẽ, những người kiên nhẫn làm âm nhạc đã rất ít, nhiều người chỉ đang nghe nhạc theo trào lưu, tôi muốn tìm một người có thể tĩnh tâm xuống để thu một album nhạc thực sự rất khó khăn. Cho nên đến với cuộc thi này, tôi muốn tìm được những tiềm năng mới, lại có thể tĩnh tâm. Rất vui vì tôi đã tìm được. Cô ấy không chỉ dẻo dai, mà cuộc thi hôm nay còn cho thấy cô ấy trong tương lai sẽ có nhiều khả năng hơn nữa, người đó chính là Đinh Mông, tôi bỏ một phiếu cho bạn.”

Bạn bè người thân ở phía dưới lại reo hò, trên sân khấu, MC kích động nói: “Kiều Dĩ Thần cũng bỏ phiếu cho Đinh Mông! Đinh Mông được cả 3 phiếu, hoàn toàn xứng đáng cho ngôi vị quán quân!”

Đinh Mông cũng khom người cám ơn Kiều Dĩ Thần, Kiều Dĩ Thần lại nói: “Nhưng mà như giáo sư Tôn vừa nói, nếu nhìn toàn diện hơn một tháng thi đấu qua, năng lực của Đường Thi Nhiên cao hơn của bạn, tôi hi vọng bạn không vì chiến thắng ngày hôm nay mà tự mãn.”

“Vâng, tôi sẽ không.”

“Chúng ta hãy chờ đợi sự phát triển của Đinh Mông trong tương lai! Chương trình “Âm Thanh Tự Nhiên” đã kết thúc thành công tốt đẹp, cảm ơn các bạn đã đến tham dự cùng chúc tôi! Ngoài ra, cũng xin cảm ơn các nhà tài trợ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.