Rất nhiều người ăn mặc kì quái bước vào. Trên tay họ có súng và chĩa về phía hai người. Cuối cùng một người ngoại quốc bước vào. Trên mặt anh ta có một vết sẹo dài kéo dài từ tai trái tới khóe miệng. Nếu không có vết sẹo thì anh ta rất đẹp trai. Anh ta nở nụ cười khiến người ta ghê sợ.
- Ôi! Thật vui khi gặp lại ngươi, kẻ thù của ta!
- Jack, là ngươi!
- Vẫn nhớ ta sao?- hắn tỏ ra kinh ngạc
- Đáng nhẽ ta phải hiểu đạo lí " nhổ cỏ phải nhổ tận gốc".- Lôi Kình lạnh lùng nói
- Ta đã từng nói nếu có thể sống thì sẽ khiến người phải trả giá. Lúc đó ngươi nên giết ta chứ đừng để ta phải sống cuộc sống giống như quỷ dữ thế này!- Jack nói với giọng đầy căm phẫn.
- Anh ta là ai?- cô lo lắng hỏi
Ánh mắt đầy thù hận của Jack di chuyển về phía vật nhỏ (Như Băng) trong lòng Lôi Kình
- Thật không ngờ bên cạnh kẻ kinh tởm như mày có vật nhỏ xinh đẹp như vậy!- Jack cônh khai nhìn cô bằng ánh mắt hứng thú.
- Không liên quan tới mày. Thật không ngờ loại rác rưởi như mày lại có quan hệ tới nước K.
- Có gì lạ? Tao đã thâm nhập và ăn cắp thông tin cơ mật của chúng.- Jack nói đầy kiêu ngạo.
Im lặng. Lôi Kình bình tĩnh như suy nghĩ cái gì đó. Không quan tâm Lôi Kình nghĩ gì, Jack nhìn chằm chằm vào Như Băng. Hắn đưa cho bọn thuộc hạ một cái nhìn. Ngay lập tức cô bị kéo ra khỏi tay Lôi Kình.
- Buông! Bỏ ra! - cô hét lên
- Bé con, chỉ cần em hầu hạ anh cho tốt anh sẽ để em sống. Thậm chí.....
Phụt...không cần hắn nói hết cầu cô liền nhổ nước bọt vào mặt hắn
Ba...hắn tát cô
- Con điếm! Mày chán sống rồi.- hắn nổi điên
Cô chừng mắt nhìn hắn. Cô sợ chết nhưng cô càng sợ sống trong nhục nhã hơn