Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1029



“Ai cũng biết nói năng khoác lác, tôi cũng muốn xem xem, cậu thay ông trời lấy mạng của tôi như thế nào?”, nghe thấy Trần Triệu Dương nói vậy, Tiền Hải lại cười khẩy một tiếng.

Cùng lúc đó, cây thương dài trong tay ông ta hóa thành sao dày đặc, chặn hết tất cả đường lui của Trần Triệu Dương lại. Hiển nhiên, ông ta sợ Trần Triệu Dương giống như lúc trước, không ngừng bỏ chạy trơn tru tựa như con cá chạch vậy.

“Nếu ông đã thích đá chọi với đá, vậy thì tới đây đi!", Trần Triệu Dương nhìn đòn tấn công của Tiền Hải nhưng. không hề thi triển thân hình để tránh né như trước nữa, mà là trực tiếp lên đó chặn, một quyền mạnh mẽ đánh vào chính giữa đòn công kích của Tiền Hải.

“Cái gì?”

Sau khi mọi người nhìn thấy động tác của Trần Triệ Dương, lập tức trợn tròn mắt hết với nhau, toàn bộ đều đứng dậy, không dám tin nhìn cảnh này.

"Trong phe cánh của nhà họ Bạch, tất cả mọi người há hốc mồm, đều không biết tại sao Trần Triệu Dương lại làm ra động tác như vậy?

Thế này là muốn tự sát sao?

Không sai, theo tất cả mọi người thấy, động tác lúc. này của Trần Triệu Dương hoàn toàn chính là một biểu hiện tự sát.

Nói cho cùng, chưa ai từng nhìn thấy người nào dùng thân xác của mình đi chọi cứng với vũ khí của một võ đạo tông sư, điều này có khác biệt gì với tự sát chứ?

“Trần Triệu Dương..”, nhìn thấy cảnh này, Bạch Thấm lập tức thốt lên, bịt miệng của mình lại, trong mắt lộ ra vẻ đau khổ.

“Anh Trần..”, mà Tăng Kim Lai chỉ gọi một tiếng rồi sau đó bình tĩnh lại.

Với thực lực của anh Trần, cho dù thật sự không. đánh lại được cũng không thể đi nộp mạng, cho nên "Tăng Kim Lai vốn dĩ còn hơi lo lắng nhanh chóng bình tĩnh lại.

"Trừ Tăng Kim Lai ra, vào lúc tất cả mọi người đều cho rằng Trần Triệu Dương thế nào cũng sẽ bị đâm xuyên qua, cây thương dài vốn dĩ vô cùng điên cuồng lại đột nhiên đình trệ, giống như đụng phải một bức tường cứng chắc không gì sánh bằng.

“Việc...việc này làm sao có thể?”, khi cảm nhận được cây thương dài của mình bị cản, sắc mặt của Tiền Hải lập tức đột nhiên thay đổi, ông ta cảm giác cây thương dài của mình đâm trúng vào sắt thép chứ không phải thân xác máu thịt.

Chưa kể uy lực một nhát thương vừa rồi của ông ta, cho dù là một tấm tôn dày, e rằng cũng có thể bị ông ta đâm xuyên thủng. 

Nhưng Trần Triệu Dương lấy thân xác máu thịt lại có thể chặn lại đòn tấn công của ông ta, điều này quả thực. quá đáng sợ.

“Rốt cuộc cậu...Cậu là người hay là ma?”

Tiền Hải không dám tin nhìn cảnh xảy ra trước mắt, sau đó hỏi ra một vấn đề mà tất cả đêu muốn biết.

“Tôi nói rồi, nhà họ Tiền của ông đều chỉ được vẻ bề ngoài, thực chất vô dụng, đâu thể có tác dụng gì được chứ?”, trong lòng Trần Triệu Dương sớm đã phán tử hình cho Tiền Hải, nghe thấy lời nói của ông ta, anh nói tiếp: “Vừa nãy đầu là ông tấn công, tiếp sau đây đến lượt tôi rồi”.

Nghe thấy Trần Triệu Dương nói vậy, Tiền Hải lập tức cảnh giác, thông qua cuộc chiến vừa rồi, dễ nhìn ra được, thân pháp của Trần Triệu Dương này vô cùng tuyệt diệu, sức chống đỡ của thân xác cũng vô cùng lớn mạnh.

Bởi vì vừa rồi thứ Trần Triệu Dương luôn dùng là thân xác và thân pháp, không hề thi triển chân khí, cho nên, cho dù đối thủ là Tiền Hải cũng không hề biết cấp bậc thực lực của Trần Triệu Dương rốt cuộc là gì?

“Nhất Chỉ Trấn Hoàng Tuyền, Hoàng Tuyền Chỉ”, Trần Triệu Dương gầm nhẹ một tiếng, chân khí trong cơ thể lập tức phun trào ra, ngưng tụ lại ở ngón tay của Trần Triệu Dương, một luồng khí cuồn cuộn cũng tuôn ra mạnh mẽ. 

Khi chân khí trong người Trần Triệu Dương bắt đầu vận chuyển, cảm nhận được thực lực của anh, Tiền Hải lập tức trợn tròn mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.