Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1067



Anh dùng khả năng nhìn xuyên thấu để quan sát cả căn nhà, phát hiện trong sân đã bị bố trí rất nhiều cạm bẫy và cơ quan, chẳng qua chúng đều là vũ khí lạnh, không có vũ khí nóng như lưu đạn các loại nên cũng không nguy hiểm cho lắm.

Không lâu sau đó, Trần Triệu Dương đã phá hư toàn bộ các cạm bẫy và cơ quan, anh nhìn về một nơi nào đó, làm động tác cắt cổ.

"Đi thôi, về ngủ", làm xong hết mọi thứ rồi, anh dẫn Tăng Kim Lai vào nhà. Tối nay anh sẽ Tẩy Tủy Phạt Cốt cho anh ta để giúp anh ta nhập môn, thế nên anh lười so đo với bọn người kia, xử lý xong rồi tính sau.

"Anh Trần, chúng ta mặc kệ luôn sao?”, trong phòng, thấy Trần Triệu Dương kéo cả rèm cửa sổ lên, Tăng Kim Lai lại hỏi.

"Cứ kệ chúng đã, khi nào bọn chúng dám xông vào đây thì hãng tính, việc cấp bách bây giờ là Tẩy Tủy Phạt Cốt cho anh đã", anh nở nụ cười tự tin, ra hiệu cho anh ta ngồi xuống.

"Tẩy Tủy Phạt Cốt? Là sao?", Tăng Kim Lai không

hiểu câu nói của anh bèn hỏi.

"Nói một cách đơn giản thì thể chất của anh không thích hợp với việc tu luyện lắm, tôi muốn giúp anh Tẩy Tủy Phạt Cốt, đến khi thể chất của anh phù hợp rồi thì tôi sẽ dạy anh phương pháp tu luyện”, anh giải thích ngay.

"Ăn cái này đi", Trần Triệu Dương lấy một viên đan dược đen như mực ra đưa cho Tăng Kim Lai.

Anh ta nhận lấy. Tuy hơi nghỉ hoặc, không biết thứ này đen như vậy có ăn được không.

Nhưng anh ta ăn luôn nó, không hề do dự chút nào. 

Trần Triệu Dương nảm lấy cánh tay của Tăng Kim Lai, truyền chân khí vào trong cơ thể anh ta để giúp anh †a tiêu hóa viên đan dược, như thế công dụng của nó cũng được phát huy đến mức tối đa.

Trong lúc Trần Triệu Dương đang giúp Tăng Kim Lai tẩy tủy phạt cốt thì tại một tòa cao ốc cách căn nhà họ. đang thuê không xa, sắc mặt Mộ Dung Phong đang cực. kỳ khó coi.

"Tại sao tên Trần Triệu Dương kia lại biết những thứ chúng ta đã bố trí? Ở đây phải có gián điệp, chứ không thì làm sao anh ta phát hiện ra được?", anh ta đột nhiên xoay đầu lại, lạnh lùng nhìn những người tới đây cùng mình.

"Cậu Phong, lúc chúng ta rời gia tộc thì tất cả những thiết bị có thể truyền tin như di động đều bị tịch thu hết rồi, không tài nào chúng tôi thông báo cho anh ta được, huống gì chúng tôi đều là người nhà Mộ Dung, cả đời đều trung thành với gia tộc, tuyệt đối không thể phản bội được!"

Nghe Mộ Dung Phong nói thế, đám người này lập †ức đỏ cả mặt, hiển nhiên họ rất khó chịu vì bị anh ta nghỉ ngờ. 

"Không tồi, ai cũng đều là người có lòng với nhà Mộ Dung, vừa rồi tôi nói vậy chỉ là muốn xem phản ứng của mọi người thôi. Thấy mọi người xúc động như thế, tôi rất vui mừng", anh ta đã tỉnh táo lại, nhanh chóng viện cớ cho mình. 

Cũng do vừa rồi nhìn thấy Trần Triệu Dương bình Tĩnh tránh thoát những cạm bấy chết người kia nên anh †a mới tức điên, lỡ lời như thế.

Mộ Dung Phong dứt lời, đám người cũng bình tĩnh lại, hiển nhiên là họ tin tưởng lời của anh ta, nếu không thì sao có thể dễ dàng kiểm soát cảm xúc của mình như thế được?

"Cậu Phong, vậy tiếp theo chúng ta nên làm sao?", có người hỏi.

Họ biết rất rõ về thực lực của Trần Triệu Dương, nhưng trong số họ không có ai là võ đạo tông sư, còn không đủ để người ta dùng làm tăm xỉa răng.

"Đối đầu trực diện chắc chắn không được, nếu nơi này không ổn thì chúng ta đi chỗ khác", Mộ Dung Phong cười lạnh, đương nhiên anh ta có thấy động tác cắt cổ mà Trần Triệu Dương đã làm với mình, hắn ta muốn xem ai mới là người cười cuối cùng.

Sau đó, người nhà Mộ Dung được Mộ Dung Phong dẫn dắt rời khỏi đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.