Tuy nhiên, sự việc lại trái với mong đợi, tầng lớp bên trên của nhà họ Tiền gần như đã bị giết sạch, những người còn sống đều tuyên bố rời khỏi nhà họ Tiền, có nghĩa là nhà họ chỉ còn lại một mình Tiền Mộc, bởi vì hắn ta còn phải chấp hành nhiệm vụ ở Long tổ nên không có lý do gì để trở lại.
Vì vậy, đối mặt với mối thù giết cả họ, dù Tiền Mộc có bình tĩnh đến mấy thì cũng không thể nuốt trôi cục tức này.
“Thầy”, Tiền Mộc hít vào một hơi thật sâu rồi sau đó quay đầu nhìn về phía thầy của mình.
Lúc này, người của nhà họ Bạch mới nhìn thấy người phía sau Tiền Mộc, nhìn qua thì giống như một thanh niên tầm ba mươi tuổi, nhưng trong ánh mắt lại giống như một người thông thái, cũng không giống như người đến để gây sự.
Nhưng mà Tiền Mộc lại có thể bái một người như vậy làm thầy, có lẽ thực lực của người này cũng không thấp, nếu không thì làm sao có thể quản được một kẻ bướng bỉnh, khó thuần phục như hắn ta được?
"Cứ yên tâm mà mạnh dạn ra tay đi. Nếu thực lực cao hơn cậu thì giao cho thầy", người đàn ông trông còn khá trẻ thản nhiên lên tiếng. Nói xong, trên người hắn ta
bùng phát ra một luồng hơi thở khủng bố, trấn áp về phía người nhà họ Bạch ở đằng trước.
“Vâng, thưa thầy”, cảm nhận được hơi thở phát ra từ trên người thầy, trong đôi mắt của Tiền Mộc chợt hiện lên một màu đỏ như máu, bóng người lập tức nhảy lên, lao thẳng về phía một người đứng gần nhất của nhà họ Bạch.
"Tiền Mộc, anh dám! Đừng quên, anh là một thành viên của Long tổ, nếu dám giết hại người nhà họ Bạch chúng tôi một cách tùy tiện thì anh sẽ bị Long tổ đuổi giết", Bạch Thấm thấy Tiền Mộc thật sự ra tay thì lập tức nổi giận.
Trần Triệu Dương vung tay lên một cái liền đẩy lùi hơi thở đang phát ra từ người đàn ông kia.
Hắn ta cảm nhận được hơi thở của Trần Triệu Dương, ánh mắt tập trung lại, sau đó chuyển sự chú ý tới anh.
Đương nhiên là mục đích của Trần Triệu Dương cũng như thế, anh phải kiềm chế được người này, anh có cảm giác nếu để cho người này ra tay thì e rằng không có ai có thể chống lại ngoại trừ anh.
Quả nhiên, sau khi nghe thấy những lời này của Bạch "Thấm, đôi mắt đang ở trong trạng thái điên cuồng của Tiền Mộc dần dần tỉnh táo lại, hiển nhiên là hắn ta cũng đã nhận được sự răn dạy của Long tổ.
“Hừ, đã nhận tôi làm thầy thì phải chặt đứt những việc liên quan đến quá khứ, nếu như cậu không buông bỏ được thì đừng làm học trò của tôi nữa”, người đàn ông kia nhìn thấy vẻ mặt của Tiền Mộc, trong mắt chợt hiện lên một tia lành lạnh rồi nói.
Nghe được lời nói của người đàn ông, Tiền Mộc. bỗng nhiên rùng mình, hắn ta biết rất rõ tính cách của thầy, nếu đã nhận hắn ta làm thầy thì không thể rời đi một cách dễ dàng được và nếu thật sự muốn rời đi thì có lẽ phải rời đi vĩnh viễn.
Nghĩ đến đây, vốn dĩ trong lòng Tiền Mộc vẫn đang do dự liền quyết tâm, đồng thời hắn ta cũng rất căm thù Long tổ, tại sao Long tổ lại không bảo vệ người nhà của hắn ta?
"Tiền Mộc cũng không nghĩ lại xem nếu không phải nhà họ Tiền chủ động đưa ra kiểu khiêu chiến như vậy thì làm sao người của Long tổ lại không giúp hắn ta chứ?
“Tiền Mộc, đừng đi sai đường, bây giờ quay đầu lại vẫn còn kịp”, mặc dù Bạch Thấm không biết cái người mà Tiền Mộc gọi là thầy kia là ai, nhưng có vẻ như hẳn ta không phải là người trong chính đạo.