Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1159



Nghĩ đến đây, ánh mắt của cô ta lộ ra vẻ hối hận, cô ta không nên trộm chạy đến đây. Cô ta thật ngu ngốc khi nghĩ rằng chỉ dựa vào năng lực của mình có thể tạo ra một mảnh trời riêng.

Nhưng mà, cô ta trăm triệu lần không thể nghĩ đến, người chị đưa cô ta đi xây dựng sự nghiệp lại là người của tà giáo, sau đó, mọi chuyện cứ vậy thuận lý thành chương, nếu cô ta không nghe theo... thì sẽ bị đánh, cuối cùng sẽ lưu lạc đến mức bị người ta xâm phạm.

Lúc này, có người lấy ra một cái bật lửa chuẩn bị châm lửa. 

Trần Triệu Dương thấy thế, trong lòng run sợ. Anh biết không thể đợi thêm nữa, nếu cứ tiếp tục đợi mọi người sẽ mất mạng.

“Thần sử, chờ chút đã, tôi có ý kiến khác”, ngay lúc này, Trần Triệu Dương đột nhiên đứng lên, vẻ mặt thành kính nói với thần sử.

“Hả? Cậu có ý gì, nói tôi nghe thử xem”, vốn đã chuẩn bị đốt lửa, thần sử nghe được Trần Triệu Dương nói, nhất thời lộ ra nụ cười đùa bốn, trực tiếp hỏi anh.

“Là thế này, người đàn bà đã xúc phạm kia nhất định không thể hỏa thiêu như vậy được, nên ném cô ta vào. núi thần lửa mới đúng”, Trần Triệu Dương tiến lên phía trước, dữ tợn nói.

Lời của Trần Triệu Dương khiến những giáo dân xung quanh cao giọng hét lớn, hiện trường trở nên vô cùng nóng nảy.

Mà lời nói của Trần Triệu Dương cũng khiến cho Cố Lăng Nhi chú ý, cô ta không nghĩ tới Trần Triệu Dương lại xuất hiện vào lúc này. Vốn dĩ trong lòng cô ta đang rất thống khổ thì bắt được ánh mắt anh ném cho cô.

Trần Triệu Dương nhân cơ hội này đi đến bên dưới tế đàn, anh không chần chờ chút nào đột nhiên nhấc chân nhảy lên, cả người xông thẳng lên tế đàn.

“Cậu là ai? Muốn làm gì hả?”, cuối cùng thần sử kia cũng phát hiện không thích hợp, hét lớn một tiếng. 

“Tôi là ông nội ông, đến dạy dỗ thằng cháu bất hiếu này”, Trần Triệu Dương quát lớn một tiếng, thẳng tay. chụp một phát vào sợi dây cột trên người Cố Lăng Nhi.

Mất điểm cố định, Cố Lăng Nhi đã từng chịu tra tấn không còn một chút sức lực nào, ngã thẳng xuống mặt đất.

Trần Triệu Dương thấy vậy, ôm lấy vòng eo mềm mại của cô ta, đồng thời nhún mũi chân, ôm lấy Cố Lăng Nhi nhanh chóng lùi về phía sau.

Một thanh trường đao mạnh mẽ chém thẳng vào chỗ Trần Triệu Dương vừa đứng, đập vào tảng đá trên mặt đất, tạo thành một cái lỗ hổng to bằng bàn tay trên nó, đủ để thấy một đao vừa nãy khủng bố bao nhiêu.

“Sốt ruột như thế làm gì chứ? Đừng gấp, hôm nay ông nội chơi cùng cháu”, Trần Triệu Dương cười lạnh một tiếng, đồng thời nhét cho Cố Lăng Nhi một viên đan dược, tình huống hiện tại của cô ta không ổn lắm, phải làm cho cô ta khôi phục lại năng lực đi lại đã.

Trong lòng Cố Lăng Nhi tràn đầy cảm động, cô ta không bao giờ dám nghĩ tại thời khắc nguy hiểm nhất Trần Triệu Dương lại xuất hiện. Kỳ thật cô ta cũng từng ảo tưởng rằng anh sẽ đến cứu cô nhưng mà cô ta biết đây cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi, ai ngờ lại thành sự thật.

“Bà chị của tôi, đừng có biểu lộ sự hoa sỉ ở cái thời điểm này chứ, nhanh chóng vận chuyển chân khí trong cơ thể, khôi phục một chút chân khí của cô đi”, thấy Cố Linh Nhi nhìn mình trìu mến, Trần Triệu Dương vô cùng sốt ruột, người chị em này không đúng lúc tí nào, lửa cháy đến nơi rồi kia kìa.

Nghe Trần Triệu Dương nói, mặt Cố Lăng Nhi lập tức đỏ bừng, cô ta nhanh chóng né tránh ánh mắt sáng chỗ khác, đồng thời yên lặng vận chuyển chân khí trong cơ thể, cũng may đối phương không có phá hủy chân khí của cô ta.

“Thật sự khiến người khác cảm động, một là kẻ xúc. phạm thần, một người khác quấy rầy nghi thức tế trời, tội không thể tha, hai người các ngươi đều phải bị hiến tế cho Vu Thần”, thần sử không hề sốt ruột, nơi này toàn là người của hắn ta, còn đối phương chỉ có một mình, dù thế nào cũng không thể trốn thoát được.

“Hiến tế, hiến tế, hiến tế..”, các tín đồ phía dưới đỏ mặt tía tai la hét lên, bọn họ hoàn toàn là những tín đồ điên cuồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.