Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1166



Mà lúc này tên thần sử kia lại nhanh chóng lao về phía mấy người Cẩu Tử, hiển nhiên, hẳn ta biết với thực lực của mình căn bản không có cách nào nhanh chóng giết chết Trần Triệu Dương được, như vậy chỉ còn một biện pháp, bắt người mà anh quan tâm để uy hiếp anh.

“Muốn chết”, đương nhiên Trần Triệu Dương cảm nhận được ý đồ của đối phương, điều này khiến anh cực kì giận dữ, cả người xông ra ngoài.

Không có Cố Lăng Nhi ràng buộc, tốc độ của Trần Triệu Dương đạt đến mức nhanh nhất, cả người giống như một tia chớp, chỉ trong giây lát đã đến bên cạnh thần sử, sau đó anh đột nhiên từ trên trời giáng xuống giống như một con đại bàng, đạp mạnh về phía sau lưng thần sử.

Hắn ta cảm nhận được phía sau truyền đến hơi thở nguy hiểm, bỗng nhiên thấy cực kì sợ hãi, thân sử không ngờ được thế mà tốc độ của Trần Triệu Dương lại có thể nhanh đến như vậy.

Hắn ta không chút do dự lăn người sang bên cạnh để tránh né.

Làm xong những chuyện này, sắc mặt của thần sử bỗng trở nên cực kì khó coi, ở đây còn có một số tín đồ điên cưồng đang nhìn mình, hắn ta là một thần sử, thế mà lại bị một người thế tục đánh thành như vậy, vô cùng nhục nhã.

“Đây là trận chiến của hai người chúng †a, nếu như ông còn dám tùy tiện nhúng tay vào trận chiến của những người khác, chỉ sợ mọi chuyện sẽ không có nhẹ nhàng như vậy đâu”, Trần Triệu Dương cười lạnh, sau đó vỗ một chưởng ra, luồng khí mạnh mẽ đánh bay mấy người Vu Thần Giáo ở gần anh nhất ra ngoài, còn chưa rơi xuống mặt đất đã không còn hô hấp.

“Cậu...Chết đi cho tôi”, cuối cùng lúc này thần sử đã quyết định, muốn đánh một trận sống còn với Trần Triệu Dương, nếu như anh không chết, cho dù hôm nay thế nào hắn ta cũng không thể sống nổi, càng không cần phải nói đến bảo vệ được căn cứ này.

Hai người lao vào đánh nhau, với lực chiến của bọn họ, dưới chấn động của trận chiến cường độ cao này, không người nào dám tới gần trong phạm vi một trăm mét.

Trần Triệu Dương cố ý dẫn dắt thần sử kia đến chỗ †ế đàn để đánh, rất nhanh chấn động của trận chiến giữa hai người đã phá huỷ hơn một nửa tế đàn, để lộ ra vài thứ ở bên trong, đương nhiên cũng phá hủy những thứ đó.

Trần Triệu Dương không hề nương tay mà chiến đấu hết sức mình, bằng không với lực chiến của tên này, chỉ sợ không có một ai trong mấy người Tật Phong là đối thủ, hơn nữa thực lực của mấy người Ưng Chuẩn, căn bản cũng không ngăn được hắn ta.

Thực lực thật sự của Trần Triệu Dương quá kinh khủng, có thể coi là lực chiến khủng bố, đối đầu với thần sử này mà cũng không chiếm được lợi thế gì. 

Mà quan trọng là, thân thể của người này cứ như là không có xương cốt, có lúc rõ ràng anh đã đập lên trên người đối phương rồi, thế nhưng đối phương lại vô cùng cứng rắn, khiến tất cả đòn tấn công của anh đều trượt mất.

“Tôi cũng không tin, ông đúng là rắn hay sao? Cho. dù ông là rằn, hôm nay ông cũng phải đền tội cho tôi”, Trần Triệu Dương đánh đến mức trong lòng bừng bừng lửa giận, lúc này chân khí trong cơ thể ngưng tụ ra, hóa thành một thanh trường đao, chém mạnh vào trên người tên thần sử kia.

Chỉ là, anh không ngờ rằng tên thần sử này đúng là giống như một con rắn, làm đủ loại động tác để tránh né đòn tấn công của anh, Trần Triệu Dương nhìn xuyên thấu, phát hiện đường vận chuyển của chân khí trong cơ thể người này không giống người bình thường lắm.

“Ha ha... Cậu không giết tôi được đâu, tôi có sức mạnh mà thần linh ban cho, nếu cậu đã không giết được tôi, vậy sẽ bị tôi giết”, lúc này thần sử đã không có chút kiêng dè nào nữa, ban đầu hắn ta còn bị Trần Triệu Dương dọa, nhưng sau khi hắn ta sử dụng loại sức mạnh mà thần linh ban cho, hắn ta mới phát hiện thế mà đòn tấn công của anh không tạo được ảnh hưởng gì với hắn ta.

“Đáng chết, có bản lĩnh thì ông cứ đến đây”, Trần Triệu Dương có vẻ luống cuống nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.