Nhìn đến đây, Trần Triệu Dương mỉm cười, lần này đúng là phòng đấu giá Tô Tỉ sẽ không thể chịu nổi.
“Cậu câm miệng cho tôi”, sắc mặt Dulu cực kì khó. coi, quay đầu hung dữ lườm người nói chuyện kia một cái, sau đó quát lên với những vệ sĩ của cuộc đấu giá: “Nếu như bọn họ còn nói thêm câu nào, cứ giết cho tôi”.
“Vâng”, đương nhiên những vệ sĩ kia nghe lệnh Dulu, huống chỉ lúc đầu bọn họ cũng không ưa những người này, cho nên khi nhận được mệnh lệnh của ông ta, bọn họ liền cất cao giọng đáp lại.
Mặc dù sắc mặt đám quản lý của phòng đấu giá Tô Tỉ cực kì khó coi, nhưng bọn họ cũng biết, vào lúc này bọn họ không có biện pháp gì, dù sao những gia tộc này căn bản không phải là người mà bọn họ có thể trêu chọc. nổi.
“Mọi người, có thể nghe tôi nói một lời hay không?”, Dulu khiển trách những người đó xong, căn bản không thèm quan tâm đ ến sắc mặt của bọn họ có đẹp đẽ gì hay không.
“Đồ sứ Thanh Hoa này của chúng tôi đúng là được. thu theo hàng thật, xuất hiện loại tình huống này, chúng tôi cũng vô cùng oan uổng, nếu như chúng tôi thật sự muốn dùng hàng giả để lừa ông, chắc chắn sẽ không thể viết một chữ như vậy ở bên trong được”, Dulu tỏ vẻ oan ức nhìn Sorowan nói, ông ta biết, chỉ cần giải quyết ông lão này, những người ở phía sau căn bản không đáng sợ.
“Chuyện nà! nghe Dulu nói vậy, Sorowan suy nghĩ một chút, như thế cũng có lý, dù sao đối phương có thể mô phỏng chế tạo ra đồ sứ Thanh Hoa đẹp đẽ như vậy, căn bản không cần viết chữ ở mặt trong, không phải là đang chờ người khác gây chuyện với bọn họ sao.
“Huống chỉ, mọi người cũng biết rõ về uy tín của phòng đấu Tô Tỉ chúng tôi như ban ngày, phòng đấu giá Tô Tỉ chúng tôi tuyệt đối không thể làm ra loại chuyện tự hủy uy tín như thế được, lợi nhuận của một cái bình nhỏ làm sao có thể so sánh với danh dự của phòng đấu giá Tô Tỉ chúng tôi chứ?”, Dulu nhìn thấy Sorowan có chút dao động, lúc này lại mở miệng lần nữa, lời nói khiến người ta cực kì tin tưởng.
Những người ngồi xung quanh nghe đến đó đều sửng sốt, phải biết, vừa rồi bọn họ cũng chỉ là nóng giận tức thời, cho nên mới làm ầm lên theo, bây giờ nghe Dulu nói vậy, hình như cũng có lý.
“Ông Sorowan, sao ông lại biết trong này sẽ có một chữ?”, Dulu nhìn thấy Sorowan đã bắt đầu dao động, lúc này tiếp tục triển khai thế công.
“Tôi...tôi nghe được một âm thanh nói thứ này là giả, cho nên tôi mới muốn đập nát để xem”, Sorowan nói, chính mình cũng cảm thấy có chút chột dạ.
“Ông Sorowan, xem ra, là có người muốn lấy ông làm súng, để ông dẫn đầu đối phó với phòng đấu giá Tô Tỉ chúng tôi”, Dulu làm ra vẻ đau lòng nhức óc nói với Sorowan.
“Chuyện này..", cho dù không tin, lúc này nghe Dulu nói xong cũng có chút tin tưởng.
Người xung quanh đều trợn tròn mắt, vừa rồi còn kêu đánh kêu giết với phòng đấu giá Tô Tỉ, bây giờ Dulu vừa nói xong mới biết bọn họ ngu ngốc như thế nào.
Lúc này đám quản lý của phòng đấu giá Tô Tỉ cũng không nhịn được mà thở dài, nếu như chuyện này thật sự bị truyền ra ngoài, sợ rằng hôm nay phòng đấu giá Tô Tỉ sẽ bị tổn thất rất lớn, đến lúc đó ông chủ sẽ không bỏ. qua cho bọn họ.
Nghĩ tới đây, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Dulu tràn đầy vẻ cảm kích.
Giang Tử Phong có chút buồn bực, không phải tình hình lúc đầu đang rất tốt sao, sao lại bị dăm ba câu của tên Dulu này giải quyết chứ?
Nhìn đến đây, Trần Triệu Dương không nhịn được âm thầm thở dài một hơi, Dulu này quả nhiên là một người tài ba, không trách được có thể lên được chức tổng giám đốc phòng đấu giá Tô Tỉ, nếu như bị lật đổ dễ dàng như vậy, vậy tổng giám đốc này cũng chẳng có giá trị gì.