Gần mười phút sau, rốt cuộc cũng đến nơi tiếng gầm truyền đến, Trần Triệu Dương chưa đến nhưng dùng đôi mắt xuyên thấu để tìm hiểu xem bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Hóa ra thứ đã phát ra tiếng gâm thét đó là một con vượn với màu lông tuyết trắng. Con vượn trắng này cao. hơn năm mét, không khác gì con King Kong phiên bản đời thực, thân thể nó to lớn đến nỗi cao ngang ngửa cây cối xung quanh.
Sở dĩ nó phân nộ như vậy là vì thứ đang đấu với nó cũng là một con thú đáng gờm. Đó là một con trăn có bề ngang chừng một mét, cao hơn mười mét, cái đầu hầm hố đáng sợ như một chiếc xe hơi.
Vì không phải Giang Tử Phong gặp nguy hiểm nên Trần Triệu Dương không sốt ruột tiến lên thám thính, chỉ đứng ở nơi khá xa để quan sát.
Ban đầu anh tưởng hai con thú này đánh nhau để tranh giành địa bàn, nhưng khi thấy tuy chúng đánh rất dữ dội nhưng lại vô cùng cẩn thận mà tránh qua một chỗ, Trần Triệu Dương nhanh chóng dùng đôi mắt xuyên thấu nhìn về nơi đó.
"Trái Xích Viêm!" Vừa nhìn thấy thứ xuất hiện ở nơi hai con thú kia tránh không chạm vào thì anh hít một hơi sâu, trong đôi mắt hiện lên sự hào hứng.
Trần Triệu Dương không ngờ đến đây lại gặp được thứ có công dụng lớn như vậy. Trái Xích Viêm này được ghi chép trong cuốn sách linh tỉnh kỳ lạ nào đó mà lão. già đã cho anh. Phải hiểu một điều là trên đó ghi lại rất nhiều thứ Trần Triệu Dương chưa bao giờ nhìn thấy, thế mà hôm nay lại có cơ hội gặp được một thứ trong đó.
Trái Xích Viêm có công hiệu giúp đẩy mạnh sức. mạnh của một người lên một bậc mà không có tác dụng phụ nào.
Điều kiện để trái Xích Viêm nở hoa kết trái cực kỳ hà khắc, yêu cầu rất cao về độ ẩm, nhiệt độ, môi trường và mức độ linh khí.
Ngay cả khi thời hiện đại có thiết bị điều chỉnh nhiệt độ và độ ẩm thì cũng không thể tạo ra được môi trường thuận lợi này vì còn phải cần đến linh khí. Vấn đề là trái Xích Viêm phải trồng đến mấy chục năm mới nở hoa, muốn ra quả lại càng lâu hơn, ít nhất phải trên trăm năm mới được.
Vì vậy, trái Xích Viêm là một loại trái cây cực kỳ quý. giá, mà hai con thú này có lẽ đều đang đến giai đoạn quan trọng cho tiến hóa, con nào ăn được trái Xích Viêm thì con còn lại sẽ chết.
Trần Triệu Dương nhìn hai con đang lao đầu vào nhau, bắt đầu nghĩ kế sách.
Đang quan sát thì anh thấy con trăn đã thành công cuốn lấy vượn trắng. Tất cả những loài động vật trong rừng đều biết, một khi bị con trăn cuốn lấy dù con mồi có mạnh đến đâu cũng sẽ bị nó quấn quanh và từ từ siết đến chết.
Vì vậy, khi vượn trắng bị trăn cuốn lấy, Trần Triệu Dương cũng toát mồ hôi giùm cho nó. Nếu con vượn bị trăn siết chết thật thì chắc ý định làm ngư ông đắc lợi của anh sẽ chết từ trong trứng nước rồi.
Dù sao hai con thú này thật sự quá đáng sợ, thực lực của Trần Triệu Dương tuy cũng kha khá nhưng anh vẫn thấy chưa đủ để đối mặt với chúng.