"Đừng nôn nóng, xem ở đây có gì không đã", Bazel hừ lạnh rồi tiến tới trước một cây cột, thử tìm cách phá ra để lấy thứ ở trong sương mù.
Nhìn thấy hành động này của ông ta, không ai quan tâm đến mệnh lệnh của Tulle nữa mà hăng hái đi tới những cây cột xung quanh với đôi mắt sáng rực.
Tulle cũng chỉ nói rồi thôi chứ không đi tìm, cũng bắt đầu nghĩ cách phá mấy cây cột. Trần Triệu Dương thấy hình ảnh này thì nét mặt trở nên trêu tức. Lúc lấy mấy vật trong đó ra, anh không phá vỡ sương mù nên nhìn từ bên ngoài thì nó vẫn ở đấy.
Dĩ nhiên, điều này sẽ gây ra lâm tưởng rằng bên trong có chứa vật gì khác.
Tuy nhiên, nhóm người Đới Lạc thì lại không do dự tiến thẳng đến chính giữa, nhìn thấy một cái kén. Chẳng qua tình trạng của cái kén lúc này đang rất không ổn định.
Tulle và những người khác đều mưu mô xảo quyệt, thấy Đới Lạc và người Hoa Hạ đi đến trung tương thì không để ý đến thứ ở trong cây cột nữa, toàn bộ đều đi theo.
"Đến lúc này rồi thì còn giấu giếm làm gì nữa. Nói đi, đây là cái gì?", Dylan, Tulle và Bazel - ba người đang có thực lực mạnh nhất hiện giờ, lạnh lùng chất vấn Đới Lạc.
"Các ông đã hỏi vậy thì tôi cũng không giấu nữa, đây mới là nơi quan trọng nhất của cung điện - truyền thừa dành cho người thừa kế. Xem ra đã có kẻ đi vào trước. rồi", nét mặt của Đới Lạc có hơi khó coi. Ông ta nghĩ rằng chắc có lẽ Viên Vô Nhai đã vào đây, mà có lẽ người vừa vào trước cũng như vậy, nếu không thì cái kén nhắn bóng này không thể nào có phản ứng dữ dội thế này được.
"Là người của ông chứ gì! Quả nhiên là đã âm mưu sẵn rồi, vật có giá trị thì cuỗm hết, chỉ để lại vài ba thứ rác rưởi này đây", Dylan vốn đã chướng mắt Đới Lạc từ lâu, giờ nắm thóp được ông ta nên đâm chọc thẳng thừng.
Nghe thấy lời này, Bazel và Tulle cũng đồng loạt tiến lên một bước, khí thế như đang bao vây Đới Lạc. Rõ ràng họ muốn gây sức ép cho ông ta, bởi chỉ cần bắt thế lực. này lại thì cho dù người ở trong cái kén đã lấy được truyền thừa, họ vẫn có thể uy hiếp đối phương.
"Tưởng nuốt được chúng tôi à?", Đới Lạc thấy vậy thì đã biết những người này muốn làm gì, hừ lạnh, làm tư thế chuẩn bị tấn công.
Lần này không có ai ngăn cản. Đã đến bước cuối cùng, không ra tay thì chẳng lẽ chờ bị người ta nuốt trọn?
Bầu không khí đang vô cùng bức bối thì ánh mắt của Đằng Hạ đang đứng sau lưng Đới Lạc trở nên sắc lạnh, thoáng chốc tung hai cú đấm đã tích tụ sức mạnh ra, mục tiêu chính là Đới Lạc của Thiên Diễn Tông.
"Âm"
Đới Lạc luôn đề cao cảnh giác với những người bên ngoài, hoàn toàn không ngờ người cùng phe lại ra tay với mình. Khi ông ta cảm giác được mối nguy cơ truyền đến từ sau lưng thì đã không kịp cản trở nữa rồi.
Sức mạnh khủng bố cuốn tới, đánh bay Đới Lạc ra ngoài. Giữa không trung, ông ta phun ra một ngụm máu rồi rơi ầm xuống đất.
Cảnh tượng này khiến cho người của Thiên Diễn Tông và Vu Thần Giáo đều sững sờ. Không một ai nghĩ tới chuyện Đằng Hạ, người của Vu Thần Giáo lại ra tay tấn công. Vu Thần Giáo và Thiên Diễn Tông đã bị đẩy về hai phía đối lập.
Sau khi dùng một chiêu đánh trọng thương Đới Lạc, Đằng Hạ lập tức chạy đến phe của Tulle. "Giết!"
"Tia sắc bén lóe lên trong mắt Tulle, hắn ta lớn giọng quát rồi dẫn đầu xông lên, nhằm vào Đới Lạc đã bị thương nặng.
Hành động của Tulle đã châm ngòi cho cuộc chiến nổ ra, đội ngũ hai phe bao vây Thiên Diễn Tông và Vu Thần Giáo, điên cuồng tấn công.