Bị Trần Triệu Dương kẹp chặt lấy phần đầu, hắn còn kiên cường nói: “Thắng khốn, tao nói lại một lần nữa, đây không phải là nơi mày có thể giở thói ngang ngược. Bây giờ mày rời khỏi đây tao có thể coi như không có chuyện gì xảy ra”.
XetI
Lời này của hẳn vừa vang lên tay Trần Triệu Dương liền
dùng vài phần sức lực khiến hắn đau đến hít một ngụm khí lạnh.
Trần Triệu Dương lúc này mới lạnh lùng nhìn hắn nói: “Không nói phải không, vậy tao sẽ lột hết da bọ cạp của mày xuống”.
Vừa nói ngón tay anh đã đâm xuyên qua da đầu của hẳn, tay của anh cũng đang cầm lấy một miếng da mà kéo xuống, hình xăm bọ cạp trên đầu cứ vậy bị xé xuống không ít.
AIAI
Hạt Tử đau đớn thét lên.
Những người đứng ở bên cạnh đều bị dọa tới hít một ngụm khí lạnh.
Bọn họ không ngờ rằng, Trần Triệu Dương lại có thể lại ra tay tàn độc đến vậy.
Anh thực sự sẵn sàng xé bỏ lớp da thịt trên đầu của người khác.
“Tôi nói, tôi nói!”
Hạt Tử không thể chịu được loại giày vò này liền mở miệng gào to.
Hản ta biết đối mặt với loại người như Trần Triệu Dương, phản kháng cũng vô ích.
“Nói!
Trần Triệu Dương dừng lại động tác trong tay lạnh băng nói.
“Ở, ở trong sảnh đầu tiên Nam Hải của tầng cao nhất”.
Hạt Tử vội vàng khai ra. “Dẫn đường!”
Trần Triệu Dương lúc này giống như đang cầm một trái bóng bowling, túm chặt đầu của Hạt Tử mà đi về phía trước.
AIAI Hạt Tử bị nằm đầu như vậy thì gào khóc đau đớn.
Những người đứng xem phía trước nhao nhao nhường đường.
Bọn họ đều bị thủ đoạn tàn nhẫn của Trần Triệu Dương dọa sợ.
Trần Triệu Dương cứ như vậy kéo lê Hạt Tử đi lên thang máy.
Sau khi thang máy đi lên, những người bên dưới dường như mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Một giây tiếp theo, họ thục mạng chạy ra ngoài.
Họ e sợ Trần Triệu Dương sẽ trở mặt và gây rắc rối cho mình.
Bên trong sảnh thứ nhất Nam Hải.
Lúc này Diệp Thiên Phàm đang bước ra từ nhà vệ sinh với vẻ dương dương tự đắc.
Mà hai người phụ nữ phía sau hẳn ta cũng thỏa mãn lau môi bước ra ngoài.
“Cậu Diệp, nghe nói tối nay anh đã dạy dỗ một tên bảo
vệ”.
“Hơn nữa còn ép hắn ta ăn c*t. Có chuyện thú vị như vậy. sao lại không dẫn chúng tôi theo cùng chứ”.
“Đúng vậy, cậu Diệp đúng là không có nghĩa khí”.
Những người ngồi trong phòng bao nhìn thấy Diệp Thiên Phàm bước vào liền nhao nhao nói theo.
Diệp Thiên Phàm bật cười đáp: “Để lần sau đi, tôi còn phải tìm một tên bảo vệ để báo thù nữa. Đến lúc đó sẽ rủ mọi người cùng chơi”.
“Cậu Diệp, cứ quyết định vậy nhé”.
“Ha ha, lần sau chúng ta phải bắt hẳn tự ăn shit của mình mới được”.
“Ha ha, tên bảo vệ đó thật sự quá thê thảm, lại đắc tội với cậu Diệp đây”.
Diệp Thiên Phàm lúc này nói với giọng đắc chí: “Thực ra tôi còn quay lại một video, để tôi lấy ra cho mọi người xem. Đến lúc mọi người hành hạ người khác, cũng có thể dùng phương pháp này”.
“Được!”
“Tôi còn chưa từng thấy qua người ăn c*t bao giờ đâu”.
“Cậu Diệp nhanh lấy ra đi”.
Người ngồi trong phòng bao thúc giục.
Diệp Thiên Phàm rút ra điện thoại, sau đó cười nói: “Tôi chiếu lên màn hình lớn để mọi người cùng thưởng thức nhé”.
“Được!” Những người ở trong phòng bao ủng hộ đầy hưng phấn.
Diệp Thiên Phàm rất nhanh phát video mình giày vò Hồ Đại Quân như thế nào lên màn hình lớn được đặt trong phòng.