Trần Triệu Dương liếc nhìn một cái, phát hiện ra bên trong có một cô gái.
“Này, anh là ai vậy", cô gái vốn đang định sửa lại lớp make-up, kết quả bị tiếng tông cửa làm hoảng sợ mà hét lên, sau đó lại thấy Trân Triệu Dương xông vào, khiến khuôn mặt cô nhất thời tái mét.
Trần Triệu Dương chỉ nhìn thoáng qua, căn bản là cũng chẳng nhìn rõ mặt mũi của cô gái đó, anh nhanh chóng leo lên cửa sổ, đạp vỡ kính và thanh chẳản cửa.
Lúc này, thời gian đếm ngược chỉ còn lại 3 giây, cả người Trần Triệu Dương như một mũi tên, điên cuồng lao về chỗ không có người.
Còn 2 giây cuối cùng, Trần Triệu Dương dồn lực ném hộp. bưu phẩm trong tay về phía trước, cả người anh lăn sang một bên.
"Đùng...."
Một tiếng nổ dữ dội vang lên, ngay sau đó, sóng xung kích của vụ nổ ập về phía anh.
Trần Triệu Dương đang nằm trên mặt đất lập tức bị hất văng lên trời, sau đó rơi mạnh xuống đất.
Cô gái đang make-up vốn định nhìn coi tên biến thái xông vào phòng vệ sinh nữ đi đâu rồi, vừa hay lại chứng kiến cảnh tượng này.
Nhìn thấy vậy, cô cuối cùng cũng hiểu ra vì sao người đó. phải xông vào phòng vệ sinh rồi.
Men theo lỗ hổng Trần Triệu Dương đạp vỡ khi nấy, cô nhảy ra phía bên ngoài, chạy tới trước mặt Trần Triệu Dương đang ngất lịm vì sóng xung kích của vụ nổ.
"Cũng đẹp trai đó, vậy tôi sẽ miễn cưỡng cứu anh một mạng vậy", cô gái nhìn thấy Trần Triệu Dương mặc dù bị vụ nổ hất tung ra ngoài nhưng vẫn đẹp trai vô cùng, cô nhất thời đỏ mặt, lập tức chạy về phía anh.
Quả nhiên, khi cô vừa kéo Trần Triệu Dương đi liền có một đám người chạy tới hiện trường.
Cô gái nhanh chóng trốn kĩ, cô đoán không sai chút nào.
Cô ban đầu vốn không định lo chuyện bao đồng đâu, nhưng cô đột nhiên nghĩ ra, có khi nào anh chàng đẹp trai này đang bị người ta truy sát không, sau đó trong đầu cô lập tức hiện lên cảnh tượng lúc sau.
Kết quả cô đã đoán đúng rồi, hy vọng đám người kia không phát hiện ra cô.
Lúc này cô lại có chút hối hận, nếu như vì anh chàng đẹp trai này mà đẩy bản thân vào đống rắc rối kia thì không đáng chút nào.
Cũng may là đám người đó chỉ nhìn qua một chút rồi rời đi.
“Hù..., cô gái thấy đám người đó rời đi liền khẽ thở hắt một tiếng, sau đó nhìn về phía anh chàng đẹp trai đang năm trên mặt đất.
"Aaaa..., khi cô quay qua phía Trần Triệu Dượng thì đúng lúc bắt gặp ánh mắt cười đùa của anh, nhất thời bị doạ một phen.
“Cảm ơn cô nha người đẹp", Trần Triệu Dương chỉ là có chút choáng váng do vụ nổ, thấy cô gái này không có ý xấu nên anh cũng để mặc cho cô lôi mình đi.
Kết quả, không ngờ cô lại cứu anh một mạng, đám người xông tới kia chắc chăn là kẻ đã đặt bom, bọn khốn nạn, không chỉ muốn giết anh mà còn muốn nổ chết những người ở gần anh.
Đúng là quá ác độc mà.
“Cảm ơn cô nhé, nếu không có cô, chắc tôi đã bị đám người xấu đó bắt đi rồi", Trần Triệu Dương phát hiện ánh mắt cô gái này rất trong sáng, giống như dòng nước mùa thu trong Veo.
Chỉ là, ánh mắt này có chút quen thuộc, nhưng anh không chắc mình đã từng gặp cô trước đây.
“Không cần khách sáo, tôi chỉ là vô tình trông thấy thôi, tình tiết giống y trong phim vậy, không ngờ có người xấu thật", cô gái không dám nhìn trực diện ánh mắt của Trần Triệu Dương.
“Tôi nhớ cô rồi, Ngải Viên Viên. Nhưng mà giờ tôi còn chút việc, tôi đi trước đây", Trần Triệu Dương nhìn bảng tên của cô, cười nói.
“Aaa...", nhìn theo bóng lưng Trần Triệu Dương rời đi, Ngải Viên Viên nhất thời có chút thất vọng, tới khi anh đã đi khỏi cô mới lộ ra vẻ tự trách.
“Sao lại ngốc vậy chứ, đến anh ấy tên gì cũng không hỏi".