Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 301



“Cứ coi nó như một phần thưởng nhỏ cho công thức làm đẹp bí mật đi", mặt Nam Cung Yến đỏ bừng, trong lòng không ngừng tìm lí do cho hành động của mình.

“Này, quần áo của anh đây”, Nam Cung Yến đưa quần áo cho Trần Triệu Dương, sau đó đóng cửa lại cho anh.

Trần Triệu Dương nhanh chóng mặc quần áo vào, sau khi đi ra, Nam Cung Yến và Từ Tịnh Nhã hai người nhìn chăm chăm vào vùng da trên cánh tay trần bên ngoài của anh khiến Trần Triệu Dương nổi da gà.

“Được rồi, bây giờ anh viết công thức cho em ngay, đừng có nhìn anh bằng ánh mắt như vậy nữa được không?”, Trần Triệu Dương lập tức đầu hàng, vội vã nói.

Cùng lúc đó, hai người phụ nữ tự nhiên cũng theo phía sau anh đi về phía thư phòng.

Trong phòng, Trần Triệu Dương rất nhanh đã viết xong.

Chỉ là, khi hai người họ nhìn thấy công thức bí mật do. Trần Triệu Dương viết, họ như chết lặng vì nhìn thế nào cũng không hiểu.

“Anh cho chúng tôi công thức này có tác dụng gì chứ? Chúng tôi cũng không thể sử dụng nớ”, Nam Cung Yến và Từ Tịnh Nhã cảm thấy mình bị lừa.

Ngay lập tức, hai người họ bắt đầu đe dọa dụ dỗ Trần Triệu Dương.

Dưới sự dụ dỗ của hai mỹ nhân, Trần Triệu Dương đồng ý, giúp họ làm một số loại thuốc làm đẹp và mặt nạ dưỡng da.

“Ting ting ting...”

Đúng lúc này, điện thoại của Nam Cung Yến đột nhiên vang lên.

Khi cô chậm chạp cầm chiếc điện thoại lên, nghe thấy giọng nói phát ra từ điện thoại, sắc mặt cô đột nhiên thay đổi, lộ ra vẻ lo lắng.

“Sao vậy?”, Trần Triệu Dương và Từ Tịnh Nhã đồng loạt hỏi.

“Công ty có chuyện rồi, có người gây räc rối, tôi phải đến công ty một chuyến”, Nam Cung Yến nói xong liền nhanh chóng chạy về phòng, mặc quần áo chỉnh †ề rồi đi xuống lầu.

“Anh lái xe, em ra cửa đợi anh”, Trần Triệu Dương không đợi cô đồng ya, cầm chìa khóa xe đi xuống gara.

“Tiểu Yến, tớ cũng cùng cậu đến công ty. Đừng lo lắng quá, có lẽ mọi chuyện không tệ như cậu nghĩ đâu”, Từ Tịnh Nhã không nói nhiều, đi theo Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến trở lại công ty.

Lúc đến đó, toàn bộ công ty trông vãn rất bình thường, chuyện như vậy đương nhiên không thể công khai mà chỉ có thể giải quyết một cách bí mật.

Trần Triệu Dương không quay lại phòng quan hệ công chúng mà theo Nam Cung Yến đến phòng họp.

“Tiểu Yến, cô làm chủ tịch kiểu gì vậy? Hôm qua không đến công ty, hôm nay đến giờ này mới vác mặt tới. Cô điều. hành công ty như thế không xảy ra chuyện mới lạ”.

Ngay khi Nam Cung Yến ba người vừa bước vào phòng họp, một đám người nhao nhao đứng dậy, trong đó có một người khoảng 60 tuổi trực tiếp nói.

Nam Cung Yến không ngờ rẵng cô chưa kịp hiểu ra có chuyện gì xảy ra với công ty thì nội bộ công ty đã xuất hiện mâu thuẫn rồi.

“Ông Trương, hai ngày nay tôi có việc bận, đúng là không có đến công ty, nhưng công ty không thể rơi vào khủng hoảng chỉ vì tôi không đến đấy chứ? Công ty chúng ta không đến nỗi yếu đuối như vậy”.

Nam Cung Yến cau mày, ngay lập tức lớn tiếng phản bác.

“Hừ, cho dù không phải là nguyên nhân này, vậy thì cũng là do cô đắc tội với người ta, cho nên mới bị bọn họ trả đũa”.

“Đúng vậy, động vào ai không động, cứ phải động vào. nhà họ Ngụy”.

“Nhà họ Ngụy người ta đã lên tiếng rồi, nếu không giao nộp người, công ty chúng ta sẽ phải phá sản”.

Dựa theo lời những người này, Nam Cung Yến và Trần Triệu Dương cuối cùng cũng biết được nguyên nhân sự việc đến từ nhà họ Ngụy.

Trần Triệu Dương lúc đầu cảm thấy có chút kỳ lạ, nhà họ Ngụy không phải rất lợi hại sao, anh đánh tàn phế Ngụy Cường đã lâu như vậy rồi mà bên đó không có động tĩnh gì, hóa ra là dùng chiêu này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.