Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 498



Trần Triệu Dương vốn dĩ còn muốn tiếp tục hồi phục chân khí, nhưng sau khi anh cảm nhận bên cạnh có người thì trong lòng chợt hoảng, lập tức đứng phắt dậy, chuẩn bị tư thế phòng thủ và nhìn về phía người đang đi tới.

“Sao lại là các cô?”, sau khi anh mở mắt thì nhìn thấy lại là Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ.

“Trần Triệu Dương, cậu có sao không? Sao cả người cậu đều là máu vậy?”, vẻ mặt Dương Lệ lo lắng nhìn Trần Triệu Dương, bất cứ ai nhìn thấy một người toàn thân dính đầy máu cũng sẽ sợ hãi và lo lắng.

“Tôi không sao. Cái đó, trước hết cô có thể thả tay ra khỏi người tôi đã được không? Trên người tôi toàn là máu thôi”, nhìn Dương Lệ đang bám như một con gấu túi, Trần Triệu Dương liền bất lực nói.

“A...”, lúc này, Dương Lệ mới phát hiện hai chân mình đang bám vào thắt lưng của Trần Triệu Dương. Tư thế này quả thật quá mờ ám.

Cô ấy bèn đỏ mặt buông khỏi người Trần Triệu Dương, không dám nhìn anh.

“Trần Triệu Dương, hay là anh đi tắm rửa một chút đĩ?”, Từ Tịnh Nhã bất đắc dĩ nói, không ngờ bị cô gái kia chiếm dụng trước. 

“Được”, Trần Triệu Dương nhìn trên người mình rồi gật đầu, trực tiếp quay người nhảy từ trên cao xuống. Anh chạy nhanh tới nhà tắm và tắm rửa.

Lúc tắm, anh miễn cưỡng phát hiện, da dẻ của mình càng đẹp hơn trước, quả thật là hình tượng của chàng trai bao.

Còn nữa đường cơ bắp của anh vốn không phải kiểu cơ bắp của đàn ông tập gym, mà rất thon gọn và cân đối, nhưng anh có thể cảm nhận được sức mạnh bùng nổ từ đường cơ bắp đều đặn này.

Ngoại trừ không hài lòng về làn da, những thứ khác anh đều rất vừa ý.

Sau khi tắm xong, Trần Triệu Dương mặc đồ chỉnh tề rồi mới đi ra.

“Woa, Trần Triệu Dương, da dẻ của anh quả thật rất đẹp. Lế nào anh đang tập thể thao làm đẹp hả?”, sau khi Trần Triệu Dương xuất hiện, Dương Lệ và Từ Tịnh Nhã nhất thời ganh ty. Đây là lần đầu Dương Lệ nhìn thấy sự thay đổi khủng khiếp của anh, trong đầu cô ấy lập tức chỉ có thể suy đoán được như vậy.

“Cô đang nghĩ gì vậy? Cách này không phải là cách hai người có thể chịu được đâu. Cứ yên phận làm cô gái xinh đẹp của hai người đi. Nếu cô thật sự muốn có làn da đẹp thì quay về tôi sẽ phối thuốc cho cô”, Trần Triệu Dương không nhịn được muốn gõ vào đầu cô ấy.

“Thật à, tốt quá rồi”, Dương Lệ vui mừng khôn xiết.

Lúc này, Từ Tịnh Nhã bĩu môi. Cô ta sớm đã dùng thuốc làm đẹp này từ lâu, và hiệu quả thực sự khiến cô ta trở nên tươi tắn và xinh đẹp hơn.

“Trần Triệu Dương, chắc anh không quên chiều nay phải tới nhà họ Phòng chứ? Anh định đi thật hả?”, lúc này Từ Tịnh Nhã lại vô cùng lo vấn đề này nên lên tiếng.

“Đương nhiên phải đi, đã đồng ý Nếu đồng ý quyết đấu mà không xuất hiện, vậy thì coi như lâm trận bỏ trốn. Tôi không muốn trở thành một người như vậy”, Trần Triệu Dương đương nhiên hiểu chuyện.

Không chờ Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ nói xong, anh nói tiếp: “Huống hồ, chỉ là một nhà họ Phòng cỏn con thì có tư cách gì khiến tôi phải lâm trận bỏ. trốn?”

Trong lời nói lại mang theo khí thế nhìn trời bằng nửa con mắt khiến hai cô gái tỏ ra say đắm.

Sau đó ba người ra ngoài ăn sáng rồi đi về hướng nhà họ Phòng. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.