Trong lòng Nam Cung Yến vô cùng cảm động, nghĩ tới chuyện mình từng hiểu lầm Trần Triệu Dương, ghen tuông, cáu giận, rồi còn chặn số điện thoại của anh, cô không khỏi cảm thấy áy náy.
"Được rồi, vợ à, chúng ta đi ăn cơm đỉi, ăn xong anh sẽ nói một số chuyện về anh cho em nghe", Trần Triệu Dương vẫn nhớ lời hứa của mình với Nam Cung Yến, rằng tối nay anh sẽ kể một số chuyện về bản thân mình cho cô nghe.
Nghe thấy Trần Triệu Dương nói vậy, Nam Cung Yến sốt sắng nói: "Chúng ta về nhà ăn cơm đi, tôi làm cơm, vừa ăn vừa nói".
Nhưng vừa dứt lời là Nam Cung Yến lập tức cảm thấy sai sai, nói về nhà như thế thật sự là xấu hổ.
"Ừ, về nhà ăn cơm", Trần Triệu Dương cảm thấy kích động, xem ra Nam Cung Yến đang dần đón nhận anh rồi, mọi cố gắng của anh trong thời gian qua không uổng phí chút nào, tối nay phải uống chút rượu ngon mới được.
Thế là anh lẳng lặng gửi tin nhắn cho Hứa Thiệu Phong, bảo hắn chuẩn bị mấy chai rượu vang, rồi mua thêm một bó hoa tươi mang tới biệt thự.
Tiếp đó anh gửi tin nhắn cho Đường Võ, không thì Hứa Thiệu Phong sẽ không vào biệt thự được.
Vốn dĩ Trần Triệu Dương định bảo Giang Tử Phong chuẩn bị, nhưng có thể bây giờ cậu ấy đang tu luyện, đọc được tin nhắn của anh thì chắc thức ăn cũng nguội hết rồi.
"Hai chị em các cô tới Hồ Lộc Minh tìm Giang Tử Phong trước đi, nơi này cứ để tôi", Trần Triệu Dương nghĩ, tạm thời anh không cần đi đâu, nhiệm vụ bảo vệ vợ đương nhiên phải để anh làm rồi.
"Được", nghe thấy Trần Triệu Dương nói vậy, Cận Băng gật đầu rồi đi luôn.
Sau khi ra ngoài, Cận Băng không khỏi cảm thấy khó chịu, không ngờ Trần Triệu Dương lại kết hôn rồi, hơn nữa với dáng vẻ ấy thì e rằng bọn họ rất yêu nhau.
Cô ta còn đỡ, nhưng nghĩ tới em gái mình, cô ta không khỏi nhức đầu, không biết có nên nói ra hay không.
Đương nhiên Trần Triệu Dương không thể biết chị em nhà họ Cận nghĩ gì rồi, hiện giờ anh cũng chẳng rảnh mà nghĩ tới.
Đây là bữa cơm chính thức đầu tiên giữa anh và Nam Cung Yến, vậy nên tâm trạng của anh khá là kích động.
Sau khi lên xe, Trần Triệu Dương đang lái xe thì Nam Cung Yến bỗng mở miệng: "Chị em nhà họ Cận xinh đẹp đó nhỉ?"
"Hử...? Đẹp ở đâu? So với vợ anh thì bọn họ làm gì đủ tuổi", lúc đầu Trần Triệu Dương định thuận miệng tán đồng, nhưng sau đó anh lập tức sực hiểu, vội vàng chuyển từ câu khẳng định thành câu nghi vấn.
"Vậy sao? Tôi cảm thấy chị em bọn họ rất xinh đẹp, hơn nữa một người nhiệt tình như lửa, một người lạnh lùng như sương, là một cặp chị em hiếm gặp, đã thế còn là sinh đôi nữa", Nam Cung Yến rất hài lòng về câu trả lời của Trần Triệu Dương, nhưng vẫn chưa chịu bỏ qua cho anh.
"Vợ ơi, anh không có gì với bọn họ thật mà, chỉ đơn giản là cấp trên với cấp dưới thôi, em đừng nghĩ lung tung đấy nha", nghe thấy những gì vợ mình nói, Trần Triệu Dương lạnh toát sống lưng, vội vàng lên tiếng chứng minh cho sự "trong sạch" của mình.
"Ừm, biết rồi, chuyên tâm lái xe đi", Nam Cung Yến rất hài lòng, lúc này mới dựa vào ghế, để lộ ra đường cong hoàn mỹ của mình.
Vốn dĩ Trần Triệu Dương chỉ định nhìn lén biểu cảm của vợ mình thôi, kết quả lại nhìn thấy cảnh ấy, khiến con mắt anh không dứt ra được.