"Được rồi", Tăng Kim Lai đành gật đầu, anh ta biết bản thân chỉ cần làm theo những gì anh Trần nói mà thôi, chắc chản sẽ không có vấn đề gì đâu.
Lúc này, Tăng Kim Lai bước đến két sắt bên cạnh sân khấu đấu giá, bắt đầu mở ra.
Dưới sự đồng ý của Trần Triệu Dương, chỉ trong chốc lát Tăng Kim Lai đã mở két sắt ra, nhưng để mở được nó thì phải mở ra từng cái ổ khóa một.
Đầu tiên là khóa mật mã, nhập xong khóa mật mã, tiếp đến là quét vân tay, rồi đến nhận dạng khuôn mặt.
Tiến hành hết thảy một loạt những phương pháp mở khóa thì két sảt mới được mở ra.
Lúc két sắt được mở ra, tên đầu sỏ mới bước lại gần két sắt, khi hản ta nhìn thấy Thúy Linh Chi được đặt trong một cái bình trong suốt thì hai mắt sáng rực lên.
Đây chính là mục tiêu hành động lần này của bọn họ, hẳn ta tức thì cầm Thúy Linh Chi lên.
"Nhiệm vụ đã hoàn thành, rút thôi", tên đầu sỏ. vô cùng khôn ngoan, chỉ lấy Thúy Linh Chỉ đi thôi, những món đồ còn lại không hề động vào.
Trần Triệu Dương híp mắt quan sát, đợi đến lúc bọn chúng muốn rút lui thì mới là thời cơ tốt nhất.
"Rất cảm ơn sự phối hợp của các vị, lần hành động này vô cùng suôn sẻ, thôi thì hẹn gặp lại các vị sau nhé", khi tên đầu sỏ đã cầm chặt trong tay món đồ hẳn ta muốn, hẳn ta lập tức dẫn đàn em nhanh chóng rời đi, lúc đi đến trước cửa, đột nhiên hẳn ta quay đầu nói với đám người đang còn ở trong đại sảnh.
"Thời cơ đến rồi!", ngay lúc bọn họ xoay người lại sắp bước ra khỏi cửa, Trần Triệu Dương lại đột nhiên đứng bật dậy, anh vụt như chớp đến cạnh mấy tên đó.
Mấy tên này cũng là những cao thủ đã dày dặn kinh nghiệm chiến đấu, ngay lúc Trần Triệu Dương vọt lên trong tích tắc, bọn họ dù đã cảm nhận được, nhưng vì thực lực quá chênh lệch, vả lại khoảng cách cũng khá gần cho nên có cầm súng thì cũng vô dụng.
Bắt giặc phải bắt vua trước!
Người đầu tiên Trần Triệu Dương muốn ra tay dĩ nhiên chính là tên đầu sỏ, nhưng điều mà Trần Triệu Dương không ngờ là phản ứng của tên đầu sỏ này lại vô cùng nhanh nhạy, hẳn ta tức khắc né tránh đòn tấn công của anh, hơn nữa liên tiếp chật vật lẩn tránh khỏi phạm vi tấn công của Trần Triệu Dương.
"Mày không chạy thoát được đâu", Trần Triệu Dương cười khẩy thi triển Tiêu Dao Bộ, chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt tên đầu sỏ, hai tay ra đòn liên tiếp khắp nơi xung quanh hắn ta, làm hắn ta không thể nào lui lại được.
"Mày đừng có đến đây, nếu không tao sẽ nhấn cái nút này, toàn bộ người ở đây không một ai có thể thoát được, đều sẽ chết ở đây", tên đầu sỏ kia cảm thấy những đòn tấn công của Trần Triệu Dương vô cùng mạnh mẽ, hắn ta biết rõ bản thân không có cách nào ngăn lại được, ngay lúc này, hắn ta bèn đưa một cái nút nhấn trong tay ra điên cuồng gào lên.
Trần Triệu Dương lập tức dừng lại, anh thở dài trong bụng, về lại thành phố được bao lâu đâu mà lại quên hết những chiêu trò này rồi.
Nên biết là bàn về chơi "hàng nóng" thì đám người Huyết Lang anh mới là dân chuyên, mà đương nhiên Vua Sói là anh đây đều thông thạo hết thảy các loại vũ khí nóng rồi.
Vốn dĩ đám đông còn đang mừng thầm thì lại chứng kiến cảnh tượng này, toàn bộ nhất thời đều trợn tròn mắt, từng người một bắt đầu gào lên.
"Chết tiệt! Tại hắn ta hết! Tưởng mình là cậu Trần thì muốn làm gì làm sao?"
"Đúng thế, bọn cướp muốn đi thì để bọn chúng đi đi, ngăn cản làm gì không biết?"
"Lại muốn làm anh hùng đây mà, bây giờ thì hay rồi, liên lụy đến chúng ta luôn".