"Chắc gì mà chắc? Cô thử nghĩ xem, hai người kết hôn đã lâu rồi mà vẫn còn trong sáng như vậy, thế cô cảm thấy Trần Triệu Dương có thể nhịn nổi không?"
vulia hết chịu nổi nói toạc móng heo ra.
Nghe Julia nói thế, Nam Cung Yến nhất thời ngây ngẩn.
Dù cô có nghĩ nát óc cũng không ngờ rằng vấn đề lại nằm ở cô.
Cô há miệng muốn bẻ lại, nhưng lại cứng họng không thốt ra được lời nào.
Hiển nhiên, cô cũng có chút ý thức với vấn đề của mình.
Bởi vì trước đó, cô một mực chống đối việc kết hôn với Trần Triệu Dương, thế nên cô cũng chưa từng nghiêm túc cân nhắc lại vấn đề này.
Nhưng bây giờ cô đã chấp nhận Trần Triệu Dương rồi, hơn nữa tình cảm của hai người cũng ngày một khăng khít hơn, cứ treo mỏ Trần Triệu Dương như vậy e rằng cũng không ổn lắm.
Nghĩ tới đây, mặt cô lại đỏ bừng.
"Thế nên hôn nhân không phải chỉ là một tờ giấy, mà còn là sự quản lý, hiển nhiên, hai người vẫn chưa phải là một nhà quản lý hôn nhân đạt chuẩn", vulia thẳng thắn nói như thể bản thân là người có kinh nghiệm dày dặn.
"Cô còn chưa kết hôn mà lại nói chuyện bài bản như vậy, có thật không đó?", khuôn mặt Nam Cung Yến tràn đầy nghi hoặc.
"Tôi cũng có nghiên cứu văn hóa Hoa Hạ mấy người mà, hơn nữa còn tỉ mỉ nghiên cứu những chuyện giữa hai vợ chồng nữa đó, cho nên tìm tôi hỏi là tìm đúng người rồi",.Julia chẳng thèm khiêm tốn nói.
Nam Cung Yến do dự một lúc, rồi nhanh chóng tán gẫu cùng.Julia, mà dĩ nhiên đề tài chính là chuyện giữa vợ chồng.
Hai má Nam Cung Yến vẫn đỏ bừng, với cô, khi nói những vấn đề này với Julia quả thật đã quá cởi mở rồi.
Sau buổi cơm trưa, Trần Triệu Dương đợi Nam Cung Yến về với vẻ mặt đầy thấp thỏm, cuối cùng đến gần 2 giờ thì hai người Nam Cung Yến và Julia vừa nói vừa cười đi vào phòng làm việc.
Nhìn thấy dáng vẻ hai người bọn họ, Trần Triệu Dương cảm thấy có chút kỳ lạ.
Hai cô nàng này thân thiết như thế từ lúc nào vậy?