Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 973



“Em có hiểu biết nhiều về bố của em không?”, Trần Triệu Dương không nói thẳng ra mà chỉ vu vơ hỏi một câu.

“Tôi thật sự không hiểu biết quá nhiều về ông ấy, bình thường ông ấy thường xuyên vắng nhà, cho dù là ở nhà thì cũng là trong thời gian rất ngắn, thẳng cho tới khi ông ấy chết, thời gian tôi ở bên cạnh ông ấy tính ra cũng không quá một tháng”, ulia không ngờ tới vấn đề Trần Triệu Dương hỏi lại là cái này, thế nhưng, đối với Trần Triệu Dương, cô ta cũng không có ý muốn giấu diếm gì.

“Vậy bố của em đối xử với em có tốt hay không?”, Trần Triệu Dương không nghĩ đến.Julia còn trải qua chuyện như vậy, ánh mắt cũng trở nên ôn hoà hơn rất nhiều.

“Thật ra ông ấy đối xử với tôi rất tốt, tuy rằng thời gian ở chung không dài, nhưng mỗi lần ông ấy về nhà đều toàn tâm toàn ý ở bên cạnh tôi, còn mang cho tôi rất nhiều quà, cho nên, đối với ông ấy, mặc dù etôi vẫn có chút bất mãn, nhưng chưa từng oán hận”, Julia gật đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười hạnh phúc.

“Vì sao anh lại đột nhiên hỏi chuyện này?”, lúc sau Julia mới có phản ứng lại, tò mò hỏi.

“Em có anh chị em nào khác không?”, Trần Triệu Dương không trả lời, tiếp tục hỏi.

“Cô ấy đã đến đây sao?”, nghe Trần Triệu Dương nói như vậy, sắc mặt Julia lập tức thay đổi, cô ta vội vàng bắt lấy tay Trần Triệu Dương hỏi. 

“Ai? Em bình tĩnh một chút đi? Em đang nói đến ai vậy?”, Trần Triệu Dương nhìn thấy phản ứng của Julia liền hiểu được, Julia biết được sự tồn tại của Iris, nếu không cũng sẽ không có phản ứng như vậy.

“Anh đã hỏi như vậy rồi thì tôi dám khẳng định người đến phòng tôi tìm đồ chính là Iris, em gái cùng cha khác mẹ của tôi”, nhìn biểu hiện Trần Triệu Dương, Julia biết, anh đã biết được một số chuyện, nếu không cũng không hỏi cô ta như vậy, cho nên, cô ta cũng không muốn giấu diếm anh nữa.

“Không ngờ em lại thông minh như vậy, đúng vậy, người vào phòng em tìm đồ chính là Iris, em gái cùng cha khác mẹ của em, có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không? Biết đâu tôi lại có thể giúp em!”, nhìn thấy.Julia có chút vội vàng, thêm bộ dáng bồn chồn không yên, Trần Triệu Dương không nhịn được hỏi.

“Kỳ thật, tôi không nghĩ là Iris có thể tìm được.  đến tận đây, thậm chí còn nói với anh một số chuyện như thế, cô ấy không phải là người dễ dàng tin tưởng người khác, xem ra hai người thật sự rất  hợp nhau”, Julia hâm mộ nhìn Trần Triệu Dương.

Nghe được lời nói của.Julia, sắc mặt của Trần Triệu Dương có chút kỳ quái, hợp nhau cái gì, nếu  không phải là anh uy hiếp Iris, chỉ sợ cô gái nhỏ kia đã khiến cho anh mệt chết.  

“Dường như em không oán hận cô ấy, vì sao?”, Trần Triệu Dương nhanh chóng chuyển đề tài, khó hiểu hỏi.

“Đã từng oán hận, thế nhưng sau đó tôi biết, không thể chuyện gì cũng đeo lên lưng cô ấy được, cô ấy vô tội. Huống chỉ, trên đời này tôi chỉ còn một người thân duy nhất là cô ấy, tôi làm sao có thể hận được?”, tâm trạng của Julia đã khôi phục không ít, cô ta cười khổ một tiếng nói.

Nghe vậy, Trần Triệu Dương cũng có thể hiểu được cảm xúc của cô ta, nếu như trên đời này chỉ còn lại một người thân duy nhất, nếu như không phải là cừu hận không thể nào hoá giải thì chắc chăn anh cũng sẽ cố gắng hết sức để khôi phục mối quan hệ này.

“Cô ấy...trông như thế nào?”, Julia ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trần Triệu Dương.

“Rất xinh đẹp, trông có mấy phần giống em, chỉ là cô ấy giống như một đứa nhỏ ngây thơ chưa hiểu sự đời, nhìn có vẻ chín chắn nhưng thực tế là rất dễ lừa”, Trần Triệu Dương kết luận về Iris theo quan sát của anh.

“Thật ra tôi chưa từng gặp cô ấy, tôi chỉ biết cô ấy có tồn tại, khi ở Châu u, cô ấy cũng đã từng lẻn vào phòng tôi như muốn tìm kiếm thứ gì đó. Mỗi lần tôi muốn đi tìm cô ấy, cô ấy lại biến mất không thấy  tăm hơi, cho dù là tìm kiếm ở nhiều nơi nhưng vẫn không tìm thấy”, Julia bất đắc dĩ lắc đầu, nhẹ giọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.