Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 386



CHƯƠNG 386: ĐỂ HỮU HỮU CHƠI MỘT MÌNH ĐI

“Con … con nói cái gì? Con có chắc là Sở Vĩnh Du ba nói và Sở Vĩnh Du con nói là một không?”

Hồ Hân Hân nhìn vẻ mặt kinh ngạc của ba mình, cảm thấy rất thỏa mãn, dù sao ba bình thường ở nhà đều rất điềm tĩnh, kiểu này, đơn giản là rất ít thấy, đơn giản là hiếm thấy.

“Chắc chắn là thật, con và anh con thấy Báo Đốm gọi anh ấy là anh, có thể sai sao?”

Nghe vậy, người đàn ông trung niên hoàn toàn kinh ngạc đến tột đỉnh, có thể khiến Báo Đốm gọi Sở Vĩnh Du là anh, thật sự chỉ có một Sở Vĩnh Du mà thôi.

Qua một lúc lâu, người đàn ông trung niên dường như có chút không phản ứng kịp, lắm bẩm nói.

“Không, con gái ta cũng không có gì đặc biệt, làm sao có thể nhận là em gái nuôi được chứ?”

Hồ Hân Hân trợn mắt.

“Ba, ba mau nói cho con biết Sở Vĩnh Du là người như thế nào đi?”

Chỉ có thể chôn chặt những nghỉ ngờ trong lòng xuống trước, người đàn ông trung niên bắt đầu kể tất cả những gì mình biết.

“Chuyện này sẽ bắt đầu từ nhà họ Ngụy năm đó giàu có số một ở Tỉnh Thành …”

Ngày hôm sau, Sở Vĩnh Du, Đồng Ý Yên, Hữu Hữu và gia đình dượng Đồng Nguyệt Lâm trước khi lên đường đến Thiên Hải, gọi điện cho Phương Cao Hải. Bên kia đã về từ hôm qua, nhưng cũng đồng ý với Sở Vĩnh Du, sẽ đến tham gia cái gọi là yến tiếc buổi tối, thật ra chiếm phần lớn là do hiếu kỳ.

Nhóm người bọn họ đã bao hết khoang máy bay hạng nhát, sau khi máy bay bay cân bằng rồi, Đồng Ý Yên nhìn thấy vẻ mặt của cô Đồng Nguyệt Lâm liền bật cười.

“Cô, sao lại căng thẳng như vậy? Không sao đâu.”

Đồng Nguyệt Lâm cười bắt đắc dĩ.

“Cô có thể không căng thẳng được sao? Các con nói xem, thế lực gia tộc Thượng Quan ở Thiên Hải lợi hại như vậy, con nói xem cô con là gia đình thế nào? Đây không phải là trèo cao sao, thật sự phải kết hôn, Tiểu Mông phải chịu bao nhiêu thiệt thòi, tuy rằng, cô gái Yến Nhi hiểu biết, không có tính tình tiểu thư, cô với dượng cũng thích, nhưng… nhưng đây là hai chuyện khác nhau. “

Sở Vĩnh Du cách đó không xa vội vàng nói.

“Cô, dượng, nói cô đừng lo lắng rồi, sau buổi tiệc mừng thọ của ông cụ Thượng Quan, con đảm bảo rằng trong nhà họ Tiểu Mông sẽ được đối xử công bằng, quyền lợi được lên tiếng cũng không thiếu một chút nào. Hơn nữa, Tiểu Mông cũng rất ưu tú mà. “

Sở Vĩnh Du không phải là không có căn cứ, trong khoảng thời gian này, dưới sự hướng dẫn cẩn thận của Mã Trạch, việc Hà Tiểu Mông đột phá lên võ giả cắp năm chỉ là chuyện trong ba hai ngày, tài năng luyện võ quả thực rất cao.

“Vĩnh Du, chuyện này thật sự là làm phiền con rồi, haizz, thằng nhóc này, tìm một đứa bình thường không tốt hay sao?”

Nghe được lời than thở của mẹ, Hà Tiểu Mông bắt lực nói.

“Mẹ, chuyện tình cảm như thế này, ai có thể nói được chứ? Lúc trước con quen với Thượng Quan Yến Nhi, cũng không ngờ gia tộc của cô ấy lại có thế lực lớn như vậy, nếu không có anh rể, con thật sự không biết phải làm sao. “

Chỉ có dượng Hà Trung là vẫn im như thóc, trong suốt quá trình không nói một lời nào.

Người lớn nói chuyện, Hữu Hữu không quan tâm đến những thứ đó, tò mò nhìn trái nhìn phải.

“Ba ba, ba nói muốn dẫn con đi chơi Disney ở Thiên Hải, sao còn chưa tới?”

Sở Vĩnh Du nở nụ cười.

“Sắp đến nơi rồi, sau khi xuống máy bay, ba mẹ sẽ đưa Hữu Hữu đi Disney ngay.”

Máy bay đến nơi, sau khi từ cửa đi ra ngoài, bóng dáng cao lớn của Thượng Quan Vô Địch đã đợi sẵn, khiến Sở Vĩnh Du có chút kỳ quái, bọn họ đến đây, nhưng không thông báo cho bắt kỳ ai.

Nhìn thấy vẻ mặt của Sở Vĩnh Du, Hà Tiểu Mông thận trọng nói như thể đã làm sai chuyện gì.

“Ưm… anh rễ, em …em đã nói với Yến Nhi, nhưng hôm nay cô ấy bận tiệc mừng thọ nên không tới đón.”

Thượng Quan Vô Địch ngoác miệng ra cười, vỗ vào lưng Hà Tiểu Mông một cái, suýt chút vỗ người phía Sau ngã trên mặt đắt.

“Hahal! Anh rễ đừng lo, Yến Nhi không đến được, em nhất định có thể làm được, máy thứ rườm rà đó, em lười ở nhà giúp đỡ bày biện, vẫn là đến chơi với anh rễ vui hơn.”

Nói xong nhìn bộ dạng Sở Vĩnh Du, tém tém lại.

“Anh rễ, anh và chị Yên nhất định là chuẩn bị đưa Hữu Hữu đi chơi, chúng ta đi đâu trước?”

Sở Vĩnh Du không nói gì, thằng nhóc Thượng Quan Vô Địch này cũng không tệ.

“Đi Disney.”

“He he, em cũng đoán đi Disney. Anh rẻ, đợi chút. Hôm nay em bảo ngừng hoạt động Disney và để Hữu Hữu chơi một mình.”

Shhh!

Đồng Nguyệt Lâm và Hà Trung ở bên cạnh hít một hơi, muốn Disney ngừng kinh doanh, chỉ để một mình Hữu Hữu chơi, gia tộc ngang tàng và thế lực đến mức nào mới dám nói ra những lời này chứ.

“Bậy bạ! Một mình đi Disney thì có nghĩa gì? Bớt nói mấy câu đi.”

Bị Sở Vĩnh Du khiên trách, Thượng Quan Vô Địch giống như quả cà tím bị sương giá đánh nát, lập tức choáng váng.

“Cô, hai người có đi không?”

Đồng Ý Yên hỏi, Đồng Nguyệt Lâm xua tay cười.

“Không được, cô và dượng về khách sạn nghỉ ngơi, con cùng Hữu Hữu chơi vui đi, nói thế nào cũng là đến Thiên Hải một chuyến mà.”

Thượng Quan Vô Địch đã sắp xếp người đưa Đồng Nguyệt Lâm và Hà Trung đi, sau đó cùng Sở Vĩnh Du lên một chiếc Mercedes-Benz rồi trực tiếp xuất phát Disney.

Trong xe, Thượng Quan Vô Địch thu lại khuôn mặt tươi cười, đột nhiên nói.

“Anh rẻ, Tiểu Mông, chuyện có chút khó xử lý, mặc dù em rất ủng hộ, nhưng bởi vì có một số chuyện không thể nói thẳng ra, mọi người trong gia đình ngoại trừ em đều phản đối chuyện kết hôn của anh và Yến Nhi bây giờ.”

Tình huống này cũng dự đoán được, gia tộc Thượng Quân có địa vị thế nào? Đó là gia tộc đứng hàng đầu nước R, viên ngọc quý như Thượng Quan Yến Nhi làm sao có thể gả cho một đứa nhỏ ít tiếng tăm như thế chứ, tuyệt đối không thể nào.

Đừng nói đến Hà Tiểu Mông, cho dù là gia tộc số một ở các Tỉnh Thành khác, người ta cũng sẽ không để vào mắt.

Những lời này nói ra, Hà Tiểu Mông thở dài một tiếng, anh ta đã biết chuyện sẽ không đơn giản như vậy, nếu không phải Sở Vĩnh Du cố chấp, anh ta thật sự không định tới đây.

“Ông cụ ở nhà nói thế nào?”

Sở Vĩnh Du cười hỏi, Thượng Quan Vô Địch nhíu mày.

“Ông nội em nghe vậy thì mỉm cười, nhưng ông ấy không nói gì, nên em cũng không dám đoán là ông nội đồng ý hay không đồng ý.”

Nhìn xa trông rộng!

Sở Vĩnh Du cũng đoán được kết quả thế này, mấy lão già này người nào cũng thành tinh hết rồi.

“Đừng lo lắng, đội hỗ trợ mà tôi mời đến cho Tiểu Mông tối nay đủ để mọi người trong gia đình cậu phải ngậm miệng cả rồi.”

Thượng Quan Vô Địch cười gật đầu.

“Phải đó, anh rễ là vô địch mà.”

Trên thực tế, nếu có thể nói danh hiện của Sở Vĩnh Du ra, ước tính phải có một đám lớn người đồng tình, nhưng thân phận của chiến thần địa ngục không phải là chuyện muốn nói là nói được, hơn nữa nhà giàu đứng đầu như họ, cũng không bị thân phận chiến thần dọa cho khom lưng khuyu gối đâu, nếu không cũng không xứng gọi là gia tộc đứng đầu nước R.

Xem ra mọi chuyện chỉ có thể đợi đến tiệc tối, nhìn xem đội hỗ trợ mà anh rễ gọi cho Hà Tiểu Mông thần thánh đến mức nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.