Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 658



CHƯƠNG 658

Lúc lão tổ nhà họ Lỗ mang theo sắc mặt nặng nề không biết nên chọn ai bước ra, lão tổ nhà họ Lỗ đứng dậy.

“Đại trưởng lão, ngài thả mấy lão già bọn tôi ra ngoài có phải là bởi vì để nhằm vào Sở Vĩnh Du không? Nếu như vậy, thế thì người tham gia thi đấu của nhà họ Lỗ chúng tôi sẽ nhận thua.”

Người trong gia tộc khác cũng nhìn về phía đại trưởng lão, đúng là như vậy, nếu như thả lão tổ của bọn họ ra để nhằm vào Sở Vĩnh Du, vậy thì còn đánh cái rắm gì nữa.

Bọn họ không giống như là nhà họ Văn với nhà họ Yến, đều biết rõ đối tượng bị nhằm vào là ai.

Thông báo của đại trưởng lão chỉ là để bọn họ nhằm vào một người đến đại chiến Thiên Tuyển, ai đánh bại người đó thì có thể xem như là chiến thắng đại chiến Thiên Tuyển lần này, đây chính là điều kiện hậu đãi mà từ trước đến nay chưa từng có, ai mà không rung động được chứ.

Bây giờ nhìn lại, chỉ sợ là người bị nhắm lần này hết tám mươi phần trăm là Sở Vĩnh Du.

“Nhà họ Lỗ, ra trận.”

Nhưng mà đại trưởng lão căn bản không trả lời câu hỏi này, vẫn tuân theo quy tắc của cuộc chiến.

Lão tổ nhà họ Lỗ bất đắc dĩ liếc mắt nhìn một người ở bên cạnh, lúc này, người kia mới đứng dậy, nói.

“Tôi nhận thua.”

Tam bộ Võ Vương mà có thể bị giết trong tích tắc, ông ta cũng là Tam bộ Võ Vương, đến đó cũng chỉ phí công mà thôi.

“Nhà họ Lý.”

“Tôi nhận thua.”

Sau đó, mỗi một gia tộc đều đưa ra quyết định sáng suốt, trên cơ bản đều là nhận thua, không có người nào muốn lấy mạng sống của mình ra làm trò đùa. Sở Vĩnh Du có thể giết chết Thẩm Trung, nói không chừng là một sát nhân cuồng ma, nếu như ra trận đánh thua thì không nói cái gì, nhưng mà nếu như bị giết thì sao? Chẳng phải là hoàn toàn không được còn bù mất.

Hỏi xong một lượt, đợi đến khi nhà họ Thẩm bọn họ vẫn còn có một người tham gia cuộc thi.

Mặc dù Thẩm Tâm không cam lòng, nhưng mà cuối cùng vẫn để con trai của trưởng lão khác nhận thua, dựa theo tác phong của Sở Vĩnh Du, chắc có lẽ bước lên cũng phải chết.

Biểu cảm của Văn Tông Miểu rất đặc sắc, đại chiến Thiên Tuyển lần này nhất định phải được ghi vào sử sách, chỉ là đánh một trận, tất cả mọi người đều nhận thua, đây là chuyện chưa từng xảy ra.

Càng như vậy, đương nhiên ông ta càng vui vẻ, Sở Vĩnh Du được xem như là người nhà họ Văn tham gia trận đấu.

Trước kia vì sự kiêu ngạo của gia tộc Cửu Long Thành, làm sao có thể ra ngoài tìm người đến tham gia, dù sao thì bọn họ vẫn luôn cho rằng mình chính là tiêu chuẩn trong võ giả, biểu tượng của sức chiến đấu mạnh nhất, nhưng mà ngày hôm nay Sở Vĩnh Du đã cho bọn họ một bài học.

Sau khi hỏi tất cả các gia tộc xong, đại trưởng lão mới khoác tay.

“Được rồi, còn lại chính là chuyện của các ông, ai lên trước? Nếu như không có ai, vậy thì Sở Vĩnh Du chính là người thắng trận đại chiến Thiên Tuyển cấp bậc Võ Vương lần này.”

Gần như là vừa mới nói dứt lời, lão tổ nhà họ Yến và lão tổ nhà họ Thẩm đều đứng dậy, hai người liếc mắt nhìn nhau, ai cũng không phục.

Bọn họ đều có người nhà chết ở trên tay của Sở Vĩnh Du, làm sao có thể nén giận, nhất định phải lấy thể diện trở về, nếu không thì sau này thanh danh của bọn họ sẽ bị rớt xuống rất nhiều.

“Lão già, để tôi lên trước, ông không có ý kiến chứ?”

Lão tổ nhà họ Yến hừ lạnh một tiếng, lão tổ nhà họ Thẩm lắc đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.