Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 718



CHƯƠNG 718

“Đã liên lạc rồi, Mã Lương đã đưa tài liệu đến chỗ bên này của tôi chuyện cải tạo, tôi cũng đã liên hệ Lục Côn và Báo Đốm ở tỉnh Hương, anh Sở, không biết làm vậy được chứ?”

Cải tạo trình độ này cũng không phải là công trình gì lớn, không cần phải để công ty bà xã Đồng Ý Yên của anh ra tay, Lục Côn và Báo Đốm hẳn là có thể giải quyết.

Nhưng mà nghĩ lại, mình cũng đã có một thời gian không gặp hai người kia rồi, lấy được không ít từ chỗ mình, chắc cũng sẽ không làm mấy chuyện không nhìn được nữa đi.

Lúc này, một phó bang chủ nhận được điện thoại, sao đó nhìn về phía Sở Vĩnh Du và Phồn Hoa nói.

“Đại nhân, bang chủ, Lục Côn và Báo Đốm đến đây, đang ở trước cửa.”

Phồn Hoa nhìn về phía Sở Vĩnh Du, anh gật gật đầu.

“Đi thôi, đi gặp một lần, mặt khác, sau này tất cả mọi người thống nhất, đều gọi tôi là anh Sở, đừng có mà gọi cái gì đại nhân, chủ nhân loạn lên.”

“Vâng!”

Đến cửa nhà xưởng, một chiến Land Cruise dừng lại, ngồi đầu chính là Báo Đốm và Lục Côn đã lâu không gặp.

Nhìn thấy Sở Vĩnh Du thế mà cũng ở đây, hai người đều vui mừng không thôi, vội vàng chào hỏi.

“Sở ca.”

Phồn Hoa lại nhíu mày.

“Không phải hai người nói hôm nay bắt đầu khởi công sao? Vì sao chỉ có một chiếc xe này của hai người, nhưng dụng cụ công trình khác đâu?”

Cười khổ nhìn nhau, Báo Đốm mở miệng nói.

“Bang chủ, anh Sở, em và Lục Côn cùng nhau mở một công ty kiến trúc, nhờ chị dâu chăm sóc, để bọn em có thể hợp tác với bất động sản Hoa Điền, cho nên lần này cải tạo bên trong nhà xưởng, do công ty kiến trúc bọn em mới thành lập nhận thầu, chỉ là không ngờ…”

“Ở giữa đường bị người dừng lại, một chiếc xe cũng không qua được.”

Sở Vĩnh Du đột nhiên nở nụ cười, Báo Đốm và Lục Côn bây giờ ở tỉnh thành dựa vào tên của anh, nói hơi khó nghe chút, cũng là không ai đánh chủ ý đến, bây giờ thế mà bị người ngăn cản? Thế là có chút thú vị.

“Mẹ nó, ai dám động vào một cái thử xem, đến, có gan thì bước qua xác ông đây!”

“Đúng vậy, nếu như mấy người không sợ có mạng người, vậy thì cứ lái xe đi!”

“Chỉ cần ở chỗ thôn Tân Thắng chúng tôi, tất cả việc công trường đều phải do người thôn chúng tôi tham gia, nếu không, không có cửa đâu!”

Chỗ rẽ vào đường đi vào nhà xưởng duy nhất, mười mấy thôn dân, cầm xẻng sắt, dao vân vân, chặn đoàn xe đằng sau cùng với các loại máy móc cơ giới như máy móc khai thác,máy xúc đất v.v.

Chiếc xe đi đầu căn bản không dám nhúc nhích chút nào, bởi vì bên dưới bánh xe có người nằm, động một cái, sẽ nghiền qua thân người, bọn họ cũng không dám làm ra mạng người.

Sở Vĩnh Du lái xe dẫn theo Phồn Hoa, Lục Côn và Báo Đốm theo sau, nhìn qua chính là cảnh tượng như vậy.

Xuống xe, Báo Đốm bất đắc dĩ nói.

“Anh Sở, bọn em cũng không ngờ lại gặp chuyện như vậy.”

Sở Vĩnh Du nở nụ cười.

“Ha ha, xem ra cậu và Lục Côn thật sự rửa tay gác kiếm rồi, trường hợp như vậy nếu như là trước kia, đối với hai người mà nói cũng không khó xử lý.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.